Chờ sau khi tiên nhân trong đại điện uống rượu xong, một người đàn ông anh tuấn để râu dài đứng lên, đầu tiên y tỏ ý bảo Đại La Tiên hai bên đại điện ngồi xuống xong, lúc này mới cao giọng nói:
- Mỗi lần đến mùa thu hoạch Bồng Việt Tiên Quả đều làm cho người ta chờ mong, cũng là lúc thiên tài trong Tiên Giới chúng ta lớp lớp xuất hiện. Hôm nay có thể tới nơi này, đều là những đại tiên xuất sắc nhất của ba mươi ba Thiên Vực. Với tư cách là thiên chủ của Thanh Vi Thiên, ta thể thiện sự hoan nghênh vô cùng đối với các vị.
Lúc này Diệp Mặc mới hiểu rõ, thì ra người này chính là tiên đế Vị Phong, nghe nói y đã là Đại Đế rồi. Nhìn tiên đế Vị Phong, Diệp Mặc lập tức liền nhớ tới tiên đế Vô Song. Năm đó tiên đế Vô Song hẳn là bị ám toán tại tiên thành Hồng Vũ này, cũng không biết là một người con gái như thế nào, khiến cho tiên đế Vô Song khó có thể quên như thế.
Lời nói của Tiên đế Vị Phong tiếp tục truyền đến,
- Đại hội Bồng Việt Tiên Quả lần này, chẳng những Táp Không Đại Đế và Long Hà Đại Đế trong tứ đại đế đã đến, hơn nữa tiên đế Chính Nhân của Nguyên Động Thiên, tiên đế Khuê Kiền của Đằng Thắng Thiên, tiên đế Hoán Vân của Phạm Độ Thiên cũng đều tới. Trừ những vị này ra, đế tông, tôn tông của các Thiên Vực lớn, đều là khách quý đến đây. Tuy đại hội Bồng Việt Tiên Quả lần này xảy ra một vài vấn đề, không giống như trước đây, nhưng ta tin tưởng chờ sau khi Táp Không Đại Đế nói xong, mọi người có lẽ sẽ càng thêm mong đợi.
Táp Không Đại Đế mỉm cười, gật gật đầu rồi mới chậm rãi nói:
- Lần trước tại Lạc Đế Sơn ở Nguyên Động Thiên, một số đại tiên xuất sắc của chúng ta đã ngã xuống, điều này làm cho ta cảm thấy rất đau lòng. Chúng ta đều đã già, tương lai của Tiên Giới, tương lai của ba mươi ba Thiên Vực đều phải dựa vào các vị. Đang ngồi ở đây gần như đều là Đại la tiên hậu kỳ, cũng đều là những người nổi bật của các Thiên Vực lớn, ta nghĩ trong tương lai tiên đế ưu tú nhất của ba mươi ba thiên Vực nhất định sẽ sinh ra từ trong số các vị.
Diệp Mặc tuy nhìn thấy Táp Không Đại Đế rất là khó chịu, nhưng lại không thể không thừa nhận những lời này của Táp Không Đại Đế là sự thật. Ở đây đúng là quy tụ những Đại La Tiên ưu tú nhất của tất cả các Thiên Vực, cho dù là có một số người không có mặt ở đây, nhưng trên tổng thể chắc có lẽ không sai.
Cho dù là số 'Hư Không Phi Tuyết' kia tập trung ở trên người một người mới có thể tiến vào top một nghìn người này, nhưng một người có thể là đại biểu được đưa lên kia cũng nhất định là người nổi bật trong tiểu đội.
- Mỗi một tiên đế, mỗi một Tiên Tôn chúng tôi đang ngồi ở đây cũng đều là từ Đại La Tiên mà nên. Cũng đều biết sự gian khổ từ Đại La Tiên thăng cấp tiên vương, đây là một bước nhất định phải trải qua để đặt chân lên vị trí Vị Tiên, mỗi người đều phải như vậy.
Giọng của Táp Không Đại Đế rất thư thả, nghe rất là thân mật, có lẽ là do loại ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo, Diệp Mặc luôn cảm giác Táp Không Đại Đế rất là dối trá.
- Các ngươi có thể ngồi ở chỗ này, đã chứng minh năng lực của các ngươi. Nhưng những điều này vẫn chưa đủ để khiến cho các ngươi không uổng phí bất kỳ chút sức lực gì mà lấy được một quả Bồng Việt Tiên Quả, từ năm đó sau khi Tiên Giới phân chia, Bồng Việt Tiên Quả lại càng trở nên rất hiếm hoi. Mà bây giờ thì càng là một quả khó cầu.
Diệp Mặc nghe đến đó đã nhíu mày lại. Hắn cảm giác mình giống như bị lừa. Táp Không tiên đế nói lời êm tai, nhưng những lời này sáo rỗng vô cùng, không có bất kỳ nội dung gì.
Không chỉ mình Diệp Mặc, ngay cả những Đại La Tiên trong đại điện cũng đều cảm giác hình như có hơi không đúng.
Táp Không Đại Đế làm như không nhìn thấy phản ứng của mọi người vậy, tiếp tục nói:
- Lần này lại là mùa vườn Bồng Việt tiên quả của Thanh Vi Thiên chín rộ. Nhưng lần này Bồng Việt Tiên Quả lại không cách nào phân phối đến tay các ngươi rồi. Ban đầu, vườn Bồng Việt Tiên Quả của Thanh Vi Thiên đã héo rũ mấy ngàn năm trước, vì không muốn đả kích cố gắng truy cầu đại đạo của mọi người, chúng tôi vẫn chưa nói ra chuyện này...
Táp Không tiên đế nói tới đây, chẳng những là trên đại điện, mà ngay cả trên quảng trường tiếng thở than đều nổi lên bốn phía. Táp Không Đại Đế là Tiên đế đỉnh cao, không sai, nhưng cái mọi người quan tâm hơn chính là mình có lấy được 'Y Vương Đan' hay không.
Đừng thấy trên quảng trường có mấy trăm ngàn người, nhưng rất nhiều người đều đã giao ra 'Hư Không Phi Tuyết', cũng có nghĩa là đội trưởng của bọn họ đã được tiên đế triệu kiến, một khi lấy được một quả Bồng Việt Tiên Quả, dưới sự luyện chế của tông sư tiên đan, nói không chừng có thể luyện được mười hai viên 'Y Vương Đan'.
Cái này cho mọi người một tia hi vọng, có hi vọng dù sao cũng tốt hơn là không có hi vọng.
Bồng Việt Tiên Quả là quả tiên cực kỳ khan hiếm, so với quả tiên cấp tám bình thường thậm chí là cấp chín còn khan hiếm hơn, rất nhiều Đại La Tiên viên mãn, cũng là bởi vì không có 'Y Vương Đan' mời bị kẹt ở cảnh giới vài vạn năm.
Táp Không Đại Đế đột nhiên nói vườn Bồng Việt Tiên Quả đã khô héo, có người thậm chí bắt đầu hoài nghi
Bồng Việt Tiên Quả qua mỗi mười vạn năm sẽ chín rộ một lần, mỗi lần chín rộ đều có một đại hội Bồng Việt Tiên Quả, vẫn luôn tổ chức tại Thanh Vi Thiên. Tiên đế Hồng Vũ đã từng là Thiên chủ của Thanh Vi Thiên chưa từng tiết lộ ra một lần, hơn nữa rất nhiều tiên vương của các Thiên Vực còn lại đều là bởi vì đại hội Bồng Việt Tiên Quả ở Thanh Vi Thiên mới thăng cấp được.
Lúc Bồng Việt Tiên Quả chín rộ nhất, có một phần ba Đại La Tiên tham gia đại hội Bồng Việt Tiên Quả có thể lấy được Bồng Việt Tiên Quả. Về sau mỗi lần đại hội Bồng Việt Tiên Quả, người lấy được Bồng Việt Tiên Quả càng ngày càng ít, ví dụ như lần này chỉ có một ngàn một trăm người đã được tiên đế triệu kiến. Nhưng cho dù là như vậy, cũng không có ai dám nói thêm cái gì, dù sao có hi vọng đã là chuyện tốt rồi, chuyện gì khác, chỉ sợ không có hi vọng.
Bây giờ Táp Không Đại Đế nói Bồng Việt Tiên Quả đã khô héo từ vài ngàn năm trước, điều này đồng nghĩa với chặt đứt hy vọng của mọi người, lập tức đã có người ngờ vực.
Đừng nói người khác ngờ vực, Diệp Mặc đây trước giờ chưa từng tham gia đại hội Bồng Việt Tiên Quả cũng đều ngờ vực không thôi.
- Ta nhớ đại hội Bồng Việt Tiên Quả mà tiên đế Hồng Vũ đã từng tổ chức, sự rầm rộ sôi nổi đó quả thực là làm cho người ta khó quên ah. Lúc trước tiên đế Hồng Vũ lại triệu kiến tất cả Đại La Tiên đến Thanh Vi Thiên, hoàn toàn không phải như bây giờ chúng ta trên quảng trường như thế này, chỉ có một nghìn người được triệu kiến.
- Đúng vậy, bây giờ thiên chủ của Thanh Vi Thiên là tiên đế Vị Phong, vì sao mỗi lần đại hội Bồng Việt Tiên Quả, người tiên đế triệu kiến đều càng ngày càng ít?
- Càng ngày càng ít thì cũng thôi không nói tới, bây giờ lại còn nói không có Bồng Việt Tiên Quả nữa, đây không phải trêu chọc chúng ta sao?
...
Trên quảng trường bàn luận ầm ĩ, những người này phần lớn đều là từ Thiên Vực khác tới, tiên đế Vị Phong và tiên đế Táp Không địa vị tuy cực cao, nhưng dính đến lợi ích của bản thân, thì vẫn có người nhịn không được muốn suy đoán.
Tiên đế Hồng Vũ Diệp Mặc ngược lại là đã từng nghe nói đến, lúc trước Hạo Thiên Đại Đế nói cho hắn biết, Thiên Chủ của Thanh Vi Thiên là tiên đế Hồng Vũ. Chỉ có điều Hạo Thiên cũng không biết vì sao thiên chủ của Thanh Vi Thiên biến thành tiên đế Vị Phong, còn tung tích của tiên đế Hồng Vũ thì không biết là đã đi đâu, một chút kí ức duy nhất còn lại chính là tại Thanh Vi Thiên còn có một tiên thành Hồng Vũ.
Táp Không Đại Đế lại rất là lấy làm tiếc nói:
- Vườn Bồng Việt Tiên Quả héo rũ, chúng tôi cũng rất đau buồn, điều này có nghĩa là tiên vương càng ngày càng ít. Đối với ba mươi ba Thiên vực chúng ta là một đả kích lớn vô cùng, nếu có một ngày, Bồng Việt Tiên Quả không còn một quả nào, đây chẳng phải có nghĩa là truyền thừa của Tiên Giới ta bị cắt đứt từ đây?
Giọng điệu của Táp Không Đại Đế hình như ảnh hưởng đến mọi người, gần như tất cả mọi người không bàn tán nữa, ngược lại tiếp tục chăm chú nghe Táp Không Đại Đế nói.
- Kỳ thật một số tiên đế chúng tôi càng sốt ruột hơn, cũng may trời không tuyệt đường người, mấy người chúng tôi trải qua mấy ngàn năm tìm kiếm, rốt cuộc tìm được một nơi chưa bao giờ có vết chân người đi qua. Ở đây chẳng những có Bồng Việt Tiên Quả, còn có các loại quả tiên tiên phẩm cấp bảy trở lên còn lại, thậm chí còn có Hỗn Độn Tiên Linh Vật...
Nếu như nói lúc trước lời nói của Táp Không Đại Đế khiến cho tất cả mọi người tuyệt vọng, thì những lời này của Táp Không Đại Đế lại làm cho tất cả mọi người hưng phấn hẳn lên. Đừng nói Đại La Tiên ở đây, ngay cả một số tông môn lớn cũng đều đầy mặt kinh hãi. Nếu như không phải là Táp Không Đại Đế nói ra những lời này, bọn họ cũng không biết mấy vị tiên đế vậy mà lại phát hiện ra nơi còn có Hỗn Độn Linh Vật.
Chỉ trong nháy mắt, hình tượng của Táp Không Đại Đế liền to lớn hẳn lên.
Một Đại Đế phát hiện ra nơi quý báu như thế, vậy mà lại đem ra chia xẻ cho tất cả mọi người, loại tấm lòng này, loại phong độ và hiến dâng vô tư này, đã đáng giá để hết thảy mọi người quỳ lạy.
Bất kể là tiên nhân trong đại điện, hay là trên quảng trường đều bắt đầu xao động không yên. Một số tông môn trên quảng trường, càng hận không thể lập tức truyền tin tức về, kêu tông môn phái thêm người tới, nhưng ngăn cách bởi Thiên Vực, muốn truyền tin tức cũng không thể nào làm được.
Diệp Mặc không biết Táp Không Đại Đế nói thật hay giả, nhưng hắn tin tưởng Táp Không Đại Đế tuyệt đối không có cái loại tấm lòng vô tư này, nếu như Táp Không Đại Đế thật sự vô tư như thế, lúc trước sẽ không cay nghiệt ném hắn vào giới diện luân hồi thiếu thốn linh khí.
- Thánh đế đại chiến một ngàn tỉ năm trước, Tiên Giới vỡ tan, chia làm ba mươi ba Thiên Vực. Trên thực tế còn có một vài thiên vực vỡ nát bị vứt bỏ trong hư không, những thiên vực này không có vận may lớn, một số đã trở thành các vì sao trong Hư Không, một số đã thành thiên thạch trong Hư Không, trải qua năm tháng đào thải trong hư không sau đó tan thành mây khói. Nhưng còn có một phần nhỏ Thiên Vực có chút vận may bị rơi vào một vài nơi hẻo lánh trong Hư Không, đã trở thành Tiểu Thiên vực.
Táp Không Đại Đế tựa như đang miêu tả một rung động lịch sử đã lâu từ thời viễn cổ, mà ngay cả Diệp Mặc cũng là lần đầu tiên nghe nói về những chuyện này. Còn ba mươi ba Thiên Vực của Tiên Giới làm sao mà có, hắn lại biết rất rõ, nhưng đối với chuyện Tiểu Thiên Vực, đúng là hắn không rõ ràng lắm.
Táp Không Đại Đế tiếp tục nói:
- Những tiểu Thiên vực này mặc dù đại bộ phận đều tiêu tán, nhưng còn có số rất ít được trận pháp tự nhiên trong hư không bảo hộ, thậm chí còn có khí lưu bảo vệ, tạo thành một tinh vực thiên nhiên. Những tinh vực này trong nhiều năm không có dấu vết con người, cũng chưa bị phá hư, kết quả là đã hình thành tiên linh thảo khắp nơi trên mặt đất, thậm chí Hỗn Độn Linh Vật cũng ẩn nấp bên trong những Thiên vực này.
Tất cả mọi người kích động hẳn lên, bởi vì điển cố Tiên Giới chia làm ba mươi ba Thiên vực này tất cả mọi người đều đã nghe qua. Táp Không tiên đế nói như vậy, tuyệt đối là lý luận có căn cứ.
Chuyện trong vũ trụ rất khó dùng một vài câu mà giải thích được, ngay cả chuyện hình thành ba mươi ba Thiên vực, cũng đều có nguyên nhân của nó, không phải tùy tùy tiện tiện là có thể tạo thành ba mươi ba thiên vực. Nếu như nói có một tiểu Thiên vực tiên linh thảo khắp nơi trên đất được trận pháp và khí lưu trong hư không bao trùm, cũng không phải là không có khả năng.
Diệp Mặc tuyệt đối không tin Táp Không Đại Đế có lòng tốt như vậy, chẳng những Diệp Mặc không tin, kỳ thật người của rất nhiều đại tông môn cũng sẽ không tin. Táp Không Đại Đế tuy rất dễ nói chuyện, nhưng là một Đại Đế, gã không có lý do gì lại đem loại tiểu Thiên vực chưa bao giờ khai thác qua này ra nói cho mọi người biết.
Ngay khi tất cả mọi người đang chờ mong Táp Không Đại Đế nói ra vị trí của tiểu Thiên vực, để mọi người vào thu thập một phen, tiếng nói của Táp Không Đại Đế lại rơi xuống:
- Nhưng cũng không phải là mỗi một người đều có thể đi vào tiểu Thiên vực thu thập tiên linh thảo.