Mục lục
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Phàm (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cô nói Bàng Húy cũng là nhờ bản công pháp của gia đình cô mới thăng cấp đến Tiên Thiên chân chính?

Diệp Mặc trong lòng có chút giật mình, nếu như nói thăng cấp Tiên Thiên ở trong tiểu thế giới, vậy còn là chuyện có nguồn gốc của nó. Bởi vì trong tiểu thế giới còn có một chút di tích, thậm chí còn có thật nhiều linh thảo, cho dù là kế thừa cũng tốt hơn so với bên ngoài.

Nhưng Bàng Húy không ngờ ở bên ngoài với nguồn tài nguyên ít ỏi như thế lại có thể thăng cấp Tiên Thiên, việc này cũng không thể dùng tư chất xuất chúng để hình dung. Giải thích duy nhất, là Bàng Húy lấy được bản công pháp kia đúng là không phải bình thường, là một quyển công pháp tu luyện cổ võ rất cao cấp.

- Tiên Thiên chân chính? Cái gì là Tiên Thiên chân chính?

Thái Cơ nghi hoặc hỏi một câu.

Diệp Mặc lúc này mới ý thức được mình nói sai rồi, hắn đành phải nói

- Việc này, có lẽ sau này cô sẽ hiểu, cô cho rằng Tiên Thiên của Bàng Húy lợi hại hơn so với môn chủ Vương Kỳ Kiếm các cô.

Tuy rằng Thái Cơ không tiếp tục hỏi tiếp, nhưng trong lòng đã có một chút nghi hoặc, nhưng cô không có hoài nghi lời Diệp Mặc nói, bởi vì Vương Kỳ Kiếm thăng cấp Tiên Thiên đã lâu như vậy, dựa theo cái nhìn của cô, Vương môn chủ quả thật không phải đối thủ của Bàng Húy.

Nhưng cô cũng có cái nhìn của mình, trực tiếp nói với Diệp Mặc:

- Tôi lại cho rằng, y sở dĩ có thể so sánh với Vương môn chủ, cũng không phải tư chất của y rất mạnh, đó là bởi vì y đoạt được bản công pháp kia của nhà chúng tôi.


- Cha cô từ chỗ nào lấy được bộ công pháp kia? Bộ công pháp kia có tên gọi là gì?

Diệp Mặc nghe xong Thái Cơ nói, đồng thời cảm thấy hứng thú với bộ công pháp kia.

Dưới cách nhìn của hắn thì nội khí tu luyện cổ võ và chân nguyên cũng không thấp so với người luyện khí, thậm chí còn cao hơn một bậc. Ly Thành sở dĩ chân khí không thâm hậu bằng hắn. Diệp Mặc phỏng chừng đó là bởi vì công pháp 'Tam sinh quyết'. Ly Thành tu luyện chỉ có một bộ công pháp rất bình thường, mà 'Tam sinh quyết" theo dự đoán của Diệp Mặc đã là pháp quyết tu chân cao nhất trong Tu Chân giới.

Ở trong này Diệp Mặc biết rằng công pháp cổ võ và cấp bậc tu luyện cổ võ giống nhau, đều chia làm bốn cấp bậc là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, nhưng trong đó không phân chia nhỏ, chỉ có dùng thượng trung hạ để phân chia.

Nhưng Diệp Mặc đến từ Tu Chân giới. Biết tu chân pháp quyết cũng chia cấp bậc, hơn nữa sự phân chia so với công pháp cổ võ còn tỉ mỉ hơn gấp mấy lần

Sự phân chia tu chân pháp quyết và phân chia đan dược giống nhau như đúc, chia làm sáu cấp bậc là phàm, trần, linh, thiên, tiên, thần, thánh. Mỗi cấp bậc lại chia làm cửu phẩm, thấp nhất là nhất phẩm, cao nhất là cửu phẩm. Cái này Diệp Mặc cũng biết rõ. Kỳ thật ở Lạc Nguyệt, hắn biết đẳng cấp cao nhất khi tu luyện công pháp chính là Thiên cấp nhị phẩm, vẫn là một quyển công pháp không trọn vẹn.

Không cần nói đến Tiên cấp còn có thánh cấp và thần cấp, mà ngay cả công pháp Thiên cấp tam phẩm cũng không có, xác thực mà nói chính là công pháp Thiên cấp nhất phẩm đều rất khó tìm, đại bộ phận môn phái có một quyển công pháp Linh cấp cũng đã rất tốt rồi.

Diệp Mặc ban đầu ở trong môn phái tu luyện chính là Phàm cấp lục phẩm công pháp, nói thật như vậy đã tốt lắm rồi.

Về phần 'Hồng Mông tạo hóa quyết" Diệp Mặc phỏng chừng đã vượt qua Tiên cấp, cụ thể là cấp bậc gì, hắn không dám khẳng định. 'Tam sinh quyết' ở trong mắt Diệp Mặc thậm chí còn cao hơn một cấp bậc so với 'Hồng Mông tạo hóa quyết'

Diệp Mặc tiếc nuối chính là hắn có được 'Tam sinh quyết' và 'Hồng Mông tạo hóa quyết' hơi muộn, nếu không lấy tư chất của đám người Lạc Ảnh, tu luyện 'Hồng Mông tạo hóa quyết' nói không chừng đã Trúc Cơ rồi.

Thái Cơ không biết Diệp Mặc ở trong thời gian cực ngắn đã có quá nhiều ý niệm trong đầu như vậy, cô trả lời nói:

- Lúc trước cha tôi và bằng hữu cùng đi tìm kiếm di tích núi Bất Chu. Bọn họ khảo sát qua rất lâu, bên trong "đại hoang tây kinh" có nói: Tây Bắc Hải ngoại, đất hoang chi góc, có núi mà không hợp, danh viết không chu toàn.

- Bọn họ cho rằng núi Bất Chu ngay tại một chỗ nào đó trên cao nguyên Pamirs hoặc là núi Hermon, còn có núi Helan mấy nơi này

- Lúc cha tôi trở lại, trên người có vết thương, ông ấy chỉ nói cho chúng tôi biết rằng bằng hữu của ông đều thất lạc rồi. Ông chiếm được một bộ 'Vu thần quyết'. Ba chị em chúng tôi, tôi là chị cả, mẹ tôi sai tôi đi siêu thị mua chút gì về cho cha tôi ăn, thuận tiện giúp cha mua một ít thuốc. Nhưng khi tôi trở lại, lại thấy cái tên ác tặc Bàng Húy kia cả người máu tươi rời khỏi nhà tôi. Tôi vội vàng chạy về, lại thấy cha mẹ và hai em đều nằm giữa vũng máu, hơn nữa, hơn nữa...

Thái Cơ hiển nhiên khắc sâu một đoạn ký ức này, thậm chí đã khắc đến xương cốt rồi, cô bây giờ vẫn không thể đối mặt, cô xoa xoa mắt tiếp tục nói:

- Cha tôi lúc ấy còn chưa tắt thở, ông ấy nói cho tôi biết người tới giết ông ấy chính là Bàng Húy của 'Cửu minh thư viện'... Thật đáng giận là tôi ở 'Cửu minh thư viện' hơn hai mươi năm, không ngờ không có cơ hội trả thù y, tôi thật hận...

Diệp Mặc trong lòng cũng cảm thấy thông cảm cho Thái Cơ, Bàng Húy quả thật không ra gì cả, Diệp Mặc cũng không phải nói y không nên cướp đoạt 'Vu thần quyết'. Loại pháp quyết thượng cổ này bất kỳ một kẻ tu luyện cổ võ nào đều không thể bỏ qua, cũng giống như Tu Chân giả nhìn thấy một bộ công pháp tiên cấp, cũng sẽ không có cách nào không sinh ra lòng tham lam muốn cướp đoạt. Nhưng Diệp Mặc kinh bỉ kẻ này chính là sau khi y đoạt được 'Vu thần quyết' còn giết người bịt miệng, thậm chí còn cưỡng gian rồi giết chết.

Thấy Diệp Mặc không nói gì, Thái Cơ tuỳ thời đứng ở một bên, không có chủ động nói thêm.

Diệp Mặc trầm ngâm một lát rồi mới lên tiếng:

- Chị Thái Cơ, cho dù tôi giúp cô thăng cấp tới Tiên Thiên rồi, cô cũng không phải là đối thủ của y. Cô có biết Bàng Húy bây giờ là tu vi gì không? Vừa rồi tôi nói Tiên Thiên chân chính, cô có chút nghi hoặc, hiện tại tôi sẽ giải thích một chút cho cô hiểu.

Diệp Mặc đem Thiên cấp và Tiên Thiên giải thích cho Thái Cơ một chút, sau một lúc lâu Thái Cơ mới không thể tin được nhìn Diệp Mặc hỏi:

- Anh Diệp, anh nói môn chủ Vương Kỳ Kiếm của chúng tôi hiện tại cũng chỉ là Thiên cấp, cũng chưa thăng cấp Tiên Thiên chân chính ư, nhưng thật ra cái tên Bàng Húy lại đã thăng cấp Tiên Thiên?

Diệp Mặc gật gật đầu nói:

- Đúng đấy, nếu tôi không có đoán sai hẳn là như vậy.

Hắn biết mình khẳng định không có nhìn lầm, vừa rồi thần trí của hắn đồng dạng cũng quét đến Vương KỳKiếm, đó là Thiên cấp hậu kỳ chân chính, nhưng muốn nói tu vi, khả năng còn không bằng Tề Đam của Thái Ất Môn, chớ đừng nói chi là Thiên cấp đỉnh cao Lãnh Thuyên, không có ai so sánh được.

Nếu để cho Vương Kỳ Kiếm đi đánh Bàng Húy, Diệp Mặc khẳng định Vương Kỳ Kiếm chống cự không được một giờ ba khắc cũng sẽ bị Bàng Húy giết chết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Ánh mắt Thái Cơ dần dần tuyệt vọng, sắc mặt của cô cũng trắng dần, thậm chí đã không có sắc máu nữa rồi. Không cần nói cô bây giờ còn chưa thăng cấp Thiên cấp. Cho dù sau khi thăng cấp Thiên cấp, muốn đánh lén Bàng Húy thành công, cũng là cơ hội xa vời. Nếu Bàng Húy đúng như lời Diệp Mặc nói, chính là Tiên Thiên, như vậy cho dù Diệp Mặc đồng ý giúp cô báo thù, cũng không phải đối thủ của Bàng Húy.

Huống chi Diệp Mặc còn không muốn ra tay, Diệp Mặc có thể nói cho cô biết việc này, đã là phá lệ rồi.

Diệp Mặc thật sự là không đành lòng nhìn Thái Cơ tuyệt vọng như vậy. Thở dài chủ động nói:

- Tôi có thể giúp cô thăng cấp Tiên Thiên...

Diệp Mặc biết rằng ở cái tuổi này của Thái Cơ muốn trở thành Địa cấp hậu kỳ, tuy rằng có quan hệ đến việc cô liều mạng tu luyện, nhưng cũng liên quan đến tư chất của cô. Cho nên hắn tin tưởng mình có thể ở cả đêm giúp Thái Cơ thăng cấp Thiên cấp.

Nếu như nói những lời này của Diệp Mặc là nói lúc Thái Cơ vừa mới tiến vào, cô tuyệt đối là rất cảm kích và kích động, nhưng hiện tại cô đã biết cho dù thăng cấp Thiên cấp, ra tay với Bàng Húy cũng giống như nằm mơ.

Cô thở dài, lắc lắc đầu, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng, cô xoay người vái Diệp Mặc một cái, lần này cô thật sự muốn rời khỏi đây, không có tâm tư gì nữa.

- Tôi có thể giúp cô giết Bàng Húy.

Khi Thái Cơ đi tới cửa, Diệp Mặc bỗng nhiên nói một câu.

Thái Cơ cả người run lên. Xoay người trong mắt đã lộ ra một chút thần thái, tuy nhiên ánh mắt của cô rất nhanh liền ảm đạm xuống. Bảo Diệp Mặc đi giết một cao thủ Tiên Thiên chân chính, giống như bảo Diệp Mặc đi vào chỗ nguy hiểm. Cô rất rối rắm, cô không muốn hại Diệp Mặc, nhưng lại vẫn muốn Diệp Mặc đi giúp cô thử một lần. Cô biết. Đây có thể là cơ hội duy nhất.

Diệp Mặc đã nhìn ra tâm tư của Thái Cơ, hắn đứng lên khẽ mỉm cười nói:

- Tôi không phải mạo hiểm, tôi cho là tôi có thể giết y, bởi vì tôi từng giết qua những người có tu vi giống y.

- Ở tiểu thế giới?

Ánh mắt Thái Cơ lập tức lại sáng lên, cô vừa rồi nghe Diệp Mặc nói về tiểu thế giới.

Diệp Mặc gật gật đầu nói

- Đúng. Tôi chỉ có một yêu cầu.

Thái Cơ bỗng nhiên lại quỳ rạp xuống đất nói:

- Anh Diệp, chỉ cần anh giết Bàng Húy, Thái Cơ đời này kiếp này sẽ là người hầu của anh, cho dù anh bán Thái Cơ bán cho bọn buôn người, Thái Cơ cũng cảm kích anh cả đời.

Diệp Mặc tay phất một cái, chân nguyên bắt đầu khởi động, Thái Cơ tự động đứng lên. Hắn không để ý tới bộ dạng kinh hãi của Thái Cơ, nói thẳng:

- Tôi đối với người hầu thật sự không có hứng thú, sau khi tôi giết Bàng Húy, cô vẫn là cô, tôi vẫn là tôi, chúng ta không có bất cứ quan hệ nào. Tôi chỉ có một yêu cầu, tôi muốn xem bản 'Vu thần quyết' kia một chút.

Diệp Mặc sở dĩ nói như vậy, cũng là thuận tiện, cho dù là không có sự tình Thái Cơ, hắn đã được biết đến 'Vu thần quyết' cũng nhất định muốn đi tìm Bàng Húy. Loại sách này hắn không xem sẽ ngủ không được, cho nên nếu đã quyết định làm, thuận tiện bán một ân tình thì có là gì?

Thái Cơ phục hồi tinh thần lại, trong lòng lại mừng như điên, Diệp Mặc nhẹ nhàng đã dùng nội khí đỡ cô dậy, đó là tu vi tuyệt đỉnh, cô chưa từng nghe qua. Diệp Mặc bản lĩnh lớn như vậy, cơ hội giết được Bàng Húy lại lớn hơn rất nhiều. Lo lắng duy nhất của cô chính là Bàng Húy có thể lướt đi trên không.

Sau khi cô nghe được Diệp Mặc nói như vậy, lập tức đã nói:

- 'Vu thần quyết' mặc dù là của nhà tôi, nhưng cũng do cha tôi bất ngờ đoạt được, tôi không cần bản pháp quyết này, anh Diệp cứ việc cầm đi. Tôi chỉ cần giết tên ác ma kia.

Diệp Mặc lắc lắc đầu nói:

- Tôi mặc dù chưa thấy qua 'Vu thần quyết', nhưng tôi có thể đoán được, đây là một quyển công pháp tu luyện tuyệt đỉnh. Tuy nhiên cho dù là tuyệt đỉnh đến mấy, tôi cũng không có dục vọng giữ lấy, tôi chỉ là xem một lần, sẽ trả lại cho cô.

Hắn có 'Tam sinh quyết' làm sao có thể đem công pháp tu luyện cổ võ bình thường để ở trong lòng? Sở dĩ muốn nhìn bản công pháp này, đó là vì Diệp Mặc rất muốn biết bản 'Vu thần quyết' này có khác với công pháp tu luyện cổ võ khác hay không, ghi chép lại công pháp thượng cổ chân chính. Hơn nữa, nhìn một lần hắn sẽ nhớ rất kỹ, lấy quyển sách này cũng không có tác dụng gì.

- Hiện tại tôi giúp cô thăng cấp Thiên cấp, cô hãy ăn đan dược này trước.

Diệp Mặc lấy ra một viên 'Đại Bồi Nguyên đan' đưa cho Thái Cơ.


- A...


Thái Cơ cho dù là đồ ngốc cũng biết Diệp Mặc lần này giúp cô là vô điều kiện, hắn hoàn toàn không cần phải giúp cô thăng cấp Thiên cấp, nhưng hắn vẫn làm như vậy. Cô biết Diệp Mặc nổi lên lòng hiệp nghĩa, không quen nhìn việc làm của Bàng Húy.


- Cảm ơn anh...


Thái Cơ nghẹn ngào nói một câu, từ sau khi cửa nát nhà tan, cô lần đầu tiên thấy được một ít hy vọng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK