Mục lục
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Phàm (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô gái này dùng mềm không được, lập tức muốn cứng rắn với hắn. Nhưng đừng nói là Diệp Mặc đã sớm đề phòng cô rồi, mà cho dù là hắn không hề đề phòng, thì với tu vi Tiên Đế hậu kỳ đỉnh của Úc Hòa mà muốn thông qua biện pháp này để chế trụ hắn hoàn toàn là không đủ.

Diệp Mặc đang muốn phản kích, đồng thời chế trụ lại đối phương thì lại đột nhiên ngừng lại, hơn nữa còn để nguyên cho Tiên nguyên của Úc Hòa chế chụ vài phần kinh mạch của mình.

Lúc này thì hắn đã hiểu vì sao khi mình đã nhìn thấy thân thể Úc Hòa, mà cô ta lại chỉ phẫn nộ một chút, nhưng cũng không lựa chọn động thủ. Hóa ra là vì tu vi của Úc Hòa thật sự chỉ có Tiên Vương, cho dù là hiện tại cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới Tiên Vương hậu kỳ.

Chỉ suy nghĩ một chút thì Diệp Mặc đã lập tức hiểu ra là chuyện gì rồi. Cô gái tên Úc Hòa này chắc chắn là đã có được một loại Tiên tài cao cấp để giúp cô một lần nữa tái tạo lại thân thể. Nhưng thời gian thì lại quá ngắn, cho nên hiện tại chưa thể hoàn toàn khôi phục lại tu vi. Việc tái tạo thân thể sau đó khôi phục tu vi so với 'Đoạt xá' thì đơn giản hơn nhiều, chỉ là tiên nhân tái tạo lại thân thể so với người tu chân càng khó khăn hơn vạn lần, bởi vì cần phải có được loại Tiên linh vật thực sự cao cấp.

Cho dù là Diệp Mặc đã thấy qua rất nhiều loại Tiên tài, ngoài Tiểu Sâm cùng với 'Hỗn độn thanh địch' ra, thì cũng chưa hề thấy được loại Tiên linh vật cao cấp nào dùng để tái tạo thân thể cả. Cho dù là 'Hỗn độn thanh địch', thì Diệp Mặc đoán chừng cũng không đủ cho Úc Hòa dùng để tái tạo lại thân thể.

Còn Tiểu Sâm thì là vì nó quá mức trân quý, là loại Tiên linh vật cao cấp có thể giúp tiên nhân tái tạo lại thân thể, cho nên Diệp Mặc mới chỉ cho phép Vô Ảnh ra ngoài, chứ không cho phép Tiểu Sâm ra ngoài.

Sau khi Úc Hòa tái tạo lại thân thể, thì việc ở lại Phiêu Miễu Tuyền để khôi phục tu vi là lựa chọn tốt nhất, nhưng mà cô lại tham lam quá, không những muốn khôi phục tu vi, lại còn muốn nhờ Phiêu Miễu Tuyền để luyện thể. Điều này đã khiến cho việc khôi phục tu vi của cô có tiến độ chậm chạp hơn rất nhiều. Đoán chừng là chính cô cũng không ngờ, ở bên trong Phiêu Miễu Tuyền này lại còn có thể có một tên đàn ông tiến đến.

Úc Hòa lúc này thấy Diệp Mặc đã bị mình chế trụ, thì liền đưa tay lấy đi chiếc nhẫn trữ vật của Diệp Mặc. Sau đó cô cười một tiếng rồi nói:

- Diệp sư huynh, anh đừng trách tiểu muội này. Kỳ thật tiểu muội cảm thấy anh cũng không tệ lắm, chỉ là cái công pháp luyện thể của anh thì tiểu muội thực sự là rất muốn có được.

Mặc dù Diệp Mặc biết tuổi tác của người tu tiên căn bản chỉ là thứ yếu, nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy không được tự nhiên. Cô gái này mặc dù đã tái tạo lại thân thể, nhưng cũng không biết đã là một lão yêu quái sống bao nhiêu năm rồi, vậy mà còn xưng hô "tiểu muội" với hắn. Nghĩ đến động tác cùng giọng điệu của Úc Hòa lúc trước thì Diệp Mặc càng xem thường cô ta hơn.

- Khó trách vì sao không quan tâm tới 'Tôn ý đan' của ta, hóa ra là ngươi còn có hẳn một viên 'Tôn ý đan' cao cấp rồi. Tiên khí cực phẩm cũng nhiều như vậy nữa. Ngươi chỉ là một Tiên Vương, vậy mà không ngờ lại giàu có như vậy…

Úc Hòa lấy ra một bộ quần áo màu xanh, nhìn một hồi lâu rồi mới cười hắc hắc:


- Khó trách lại không thèm để ta ở trong mắt, hóa ra là đã có tình nhân rồi. Bất quá loại người nhớ nhung tình cũ như ngươi thì ta lại khá coi trọng đấy.

Bộ quần áo màu xanh kia là của Chân Băng Du đấy. Ngày đó Diệp Mặc mua quần áo cho Chân Băng Du, tất cả đều nhét vào trong nhẫn trữ vật. Còn viên 'Tôn ý đan' và một viên 'Y vương đan' kia là Diệp Mặc chuẩn bị để đưa cho Mịch Vân cùng với Ninh Nga đấy. Ngày đó hắn cùng Vô Ảnh đuổi giết Trí Tông Tiên Đế, Mịch Vân đã trợ giúp hắn chiếu cố cho Bắc Vi, trước nữa còn giúp hắn có thể tiến vào Tiểu Thiên Vực nữa, cho nên tặng nàng một viên 'Tôn ý đan' là việc nên làm. Còn Ninh Nga đã hai lần giúp hắn tiến vào Phiêu Miễu Tuyền này, thì Diệp Mặc đương nhiên cũng không keo kiệt một viên 'Y vương đan' rồi.

Úc Hòa tìm cả buổi, và tuy là nhẫn trữ vật của Diệp Mặc so với các Tiên Vương bình thường thì giàu có hơn một chút, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi. Ngoại trừ hai viên Tiên đan có chút đáng giá ra, thì những thứ còn lại cũng chả lọt được vào mắt cô.

Đem chiếc nhẫn trữ vật ném về phía Diệp Mặc đang ngồi, sau đó Úc Hòa mới bình tĩnh nói:

- Đưa công pháp luyện thể của ngươi ra đây đi. Ta kỳ thật khá dễ thỏa hiệp đấy, so với năm đó thì ta hiện tại căn bản là không khó tính chút nào đâu.

Diệp Mặc nhìn Úc Hòa rồi hỏi:

- Cô hẳn không phải là người của Hương Cảnh thuộc Phạm Đô Thiên phải không?

- Ngươi không lo lắng? Cũng không sợ hãi gì sao?

Thấy Diệp Mặc bình tĩnh mà hỏi mình, thì Úc Hòa liền kinh ngạc.

- Tôi sợ hãi thì cô sẽ thả tôi sao?

- Cho dù là thả ngươi thì ta vẫn có thể tùy thời mà giết ngươi, bất quá ta cũng không thích phiền toái, cho nên tạm thời sẽ buông tha cho ngươi. Nhưng chỉ cần ngươi nghe lời ta, thì ta thật sự sẽ không giết ngươi đâu.

- Vậy thì tôi cần gì phải sợ hãi?

- Ngươi nói cũng đúng. Ta thực sự có chút thích loại người có tích cách như ngươi đấy. Có muốn biết lai lịch của ta hay không?

Úc Hòa thản nhiên cười nói, bỗng nhiên cô lại hiểu được chút ý tứ của Diệp Mặc.

- Nếu như cô nguyện ý nói, thì tôi đương nhiên là nguyện ý nghe.

Diệp Mặc cũng cười.

Úc Hòa ngược lại thì càng kinh ngạc hơn. Cô lại lần nữa đi tới trước mặt Diệp Mặc, tiếp tục phong bế thêm hơn mười đạo kinh mạch của Diệp Mặc, sau đó mới lắc đầu nói:

- Nếu như không phải là ta tự mình chế trụ ngươi, thì ta còn tưởng rằng ngươi hoàn toàn không bị chế trụ chút nào đấy. Ngươi cần phải nghĩ cho kĩ, vì nếu không biết lai lịch của ta, thì có lẽ ta sẽ không giết ngươi, nhưng nếu ngươi đã biết ta là ai, thì chỉ sợ là ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu.

Diệp Mặc cười lạnh:

- Cô có thể tha cho tôi một mạng hay không, thì thực tế tôi cũng chẳng quan tâm. Tôi sợ rằng cho dù là cô lưu lại cho tôi một mạng, thì cũng sẽ không thể thả tôi đi một cách đơn giản như vậy được, đúng không?

Úc Hòa cười khanh khách:

- Ngươi thật sự là có chút ý tứ, bất quá ta nói cho ngươi biết rõ, tên của ta là Úc Kim Hương. Ha ha, cái tên này thiếu chút nữa bản thân ta cũng đã quên mất rồi. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Úc Kim Hương?

Diệp Mặc không ngờ là hắn thật sự đã từng nghe qua cái tên này, hơn nữa còn khá là quen thuộc.

- Ngươi đã từng nghe qua tên của ta sao?

Úc Kim Hương lập tức nhận ra biểu hiện kinh ngạc của Diệp Mặc, nên cô lập tức ngẩn ra rồi kinh ngạc mà nhìn chằm chằm Diệp Mặc mà hỏi.

Diệp Mặc cũng không hề dấu diếm:

- Đúng là tôi đã từng nghe nói qua tên của cô, không những thế, còn có người muốn giao dịch với tôi rằng nếu như tôi giết được cô, thì sẽ cho tôi một món pháp bảo, và một bộ truyền thừa nghịch thiên nữa.

- Ngươi có đáp ứng không?

Lời này là Úc Kim Hương nói theo bản năng, bất quá cô lập tức biết rằng câu hỏi này của mình thật chẳng có ý nghĩa gì.

- Không, lúc ấy tu vi của tôi mới chỉ là Kim Tiên, nếu như đáp ứng thì chẳng phải là đi tìm chết sao?

- Ngươi thật ra cũng không đần. Nói đi, tên kia ở đâu? Chỉ cần ngươi dẫn ta đi, thì ta đồng ý sẽ tha cho ngươi một mạng. Hì hì, sau khi ta tái tạo lại thân thể, thì tính cách thật sự là đã thay đổi quá nhiều. Không ngờ là ta lại không muốn giết ngươi, ngược lại còn muốn tha cho ngươi một mạng. Quả thật là kỳ quái.

Lời nói này của Úc Kim Hương cũng không sai. Vì nếu như là cô của xưa kia, thì sao có thể dùng cái phương thực ôn hòa này để đối phó với Diệp Mặc được chứ, mà đáng lẽ ra cô đã sớm hạ sát thủ hoặc là tra tấn bức cung rồi. (DG: Tiền gian hậu sát, sau đó là tái gian tái sát ^^)

Diệp Mặc cười nhạt:

- Tính mạng của tôi từ trước tới giờ đều không phải là nhờ ai tha cho, vì tính mạng của tôi do tự tôi nắm giữ trong tay mình, cho dù là "Diệt tuyệt Lôi Kiếp" cũng đừng hòng cướp đi.

Nói xong thì Diệp Mặc liền đứng lên phủi phủi tro bụi trên người mình.

- Ngươi không bị ta phong bế sao?

Úc Kim Hương kinh hãi nhìn Diệp Mặc. Cô thật sự không thể tưởng được vì sao Diệp Mặc lại không bị phong bế. Cô rõ ràng là đã phong bế kinh mạch của Diệp Mặc, và nếu như không phải cô nhìn Diệp Mặc khá là thuận mắt, thì sớm đã phá nát đan điền của hắn rồi.

- Sau khi cô tái tạo lại thân thể, thì tu vi mới chỉ khôi phục lại tới Tiên Vương hậu kỳ, vậy mà cũng muốn phong bế kinh mạch của tôi sao? Cô là quá tự đại, hay là cuồng vọng rồi? Chỉ có thể trách cô rằng đã quá mức "mù tin tức" thôi. Nếu như bây giờ cô đi ra ngoài một chuyến, thì cô chắc chắn sẽ không có suy nghĩ như hiện giờ rồi.

Diệp Mặc cười hắc hắc.

- Ngươi thật ra là ai?

Sắc mặt của Úc Kim Hương đại biến, một kiện Tiêm Vân Phiến mầu vàng lập tức xuất hiện trong tay nàng.

Diệp Mặc căn bản cũng không đợi cô thi triển Tiêm Vân Phiến ra, thì đã đưa tay nắm vào trong hư không một cái. Lúc này Úc Kim Hương lập tức cảm nhận được áp lực đáng sợ ở xung quanh, dường như lập tức đã trói buộc cô lại rồi. Chỉ sau một khắc thì kiện Tiêm Vân Phiến mầu vàng kia đã nằm ở trong tay của Diệp Mặc.

- Ngươi không phải là Tiên Vương mà là Tiên Đế sao?

Úc Kim Hương càng kinh hãi mà nhìn Diệp Mặc. Sắc mặt của cô đã vô cùng tái, hơn nữa còn biểu hiện ra vẻ tuyệt vọng.

Vì lần tái tạo thân thể này, cô đã phải trải qua tram ngàn khổ ải, cuối cùng thì đã thành công. Nhưng không thể ngờ rằng, đến cuối cùng thì cô lại thất bại trong tay của một Tiên Vương. Nếu như Diệp Mặc không động thủ, thì cô tuyệt đối không thể tưởng tượng được, càng không tin rằng Diệp Mặc là một Tiên Đế.

Cô liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra được là thời gian tu luyện của Diệp Mặc cũng không dài, có thể tu luyện tới Tiên Vương trung kỳ đỉnh đã là rất giỏi rồi. Nếu nói Diệp Mặc là một Tiên Đế, thì sao cô có thể tin được?

Diệp Mặc lại lần nữa cười hắc hắc, cũng không hề phủ nhận. Bởi vì hắn không phải là Tiên Đế, cho nên hắn mới phải ẩn nấp tu vi để khiến cho người khác tin rằng hắn là một Tiên Đế.

- Cô biết Tiên Khuyết Thương Hội chứ?

Diệp Mặc quyết định trước tiên phải hù dọa cô nàng Úc Kim Hương này đã. Úc Kim Hương khác với Khai Nỉ, vì cô có thể biết được rất nhiều tin tức. Bản thân hắn có thể có được khá nhiều đáp án từ trong miệng của cô. Hiện giờ trước tiên là cần phải uy hiếp, sau đó là dụ dỗ… ý nhầm là đặt câu hỏi ^^

- Nó đã bị tôi diệt rồi, hai tên Tiên Đế trong đó cũng bị tôi giết. Tiên Khuyết Thương Hội hiện giờ đã trở thành lịch sử, sau này sẽ không còn xuất hiện nữa.

Diệp Mặc lộ ra vẻ lãnh khốc.

- Cậu diệt cả Tiên Khuyết Thương Hội, giết hai tên Tiên Đế?

Úc Kim Hương lẩm bẩm lập lại.

- Đương nhiên, tôi chẳng những là giết hai tên Tiên Đế của Tiên Khuyết Thương Hội, còn giáo huấn Vị Phong Đại Đế một trận (Dg: Chém gió ghê thiệt @@), đồng thời còn đuổi chạy Trí Tông Tiên Đế. Bất quá Trí Tông Tiên Đế không phải do tôi giết, mà là bị sư đệ đồng môn của y là Lãng Huyễn giết.

Diệp Mặc càng nói càng "ngoa". Ngày đó hắn đại chiến cùng Vị Phong Đại Đế, rõ ràng là đã bị rơi vào thế hạ phong, nhưng lúc này nói ra, thì lại thành bản thân hắn đã giáo huấn cho Vị Phong Đại Đế một trận. Dù sao thì Úc Kim Hương cũng không tận mắt nhìn thấy, cho nên sau khi cô ta bị hắn hù cho sợ rồi, thì cũng chả cần phải lo nữa.

- Cậu diệt Tiên Khuyết Thương Hội, giết hai tên Tiên Đế, vậy mà vẫn có thể tới đây sao?

Úc Kim Hương dường như đã quên mất tình cảnh hiện tại của mình, ngược lại lại nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc. Cô dường như đã nghĩ thông suốt rồi, vì bản thân cô hiện tại có tuyệt vọng thế nào đi chăng nữa, thì cũng không hề có tác dụng gì.

- Tôi vì sao lại không thể tới đây?

Diệp Mặc vốn đã nghe nói rằng Tiên Khuyết Thương Hội có chỗ dựa sau lưng, nhưng vẫn không biết được đó là ai. Lúc này hắn lại nghe Úc Kim Hương nói lời này, thì hắn lập tức muốn biết người sau lưng Tiên Khuyết Thương Hội là ai.

Úc Kim Hương không đợi Diệp Mặc hỏi, thì đã chủ động nói:

- Người đứng sau lưng Tiên Khuyết Thương Hội chính là Huyết Đỉnh Đại Đế. Sự thật này gần như là không có ai biết, nhưng tôi thì lại biết. Tôi chỉ kỳ quái là cậu đã giết hai tên Tiên Đế của Tiên Khuyết Thương Hội, hơn nữa còn hủy cả Tiên Khuyết Thương Hội, vậy mà Huyết Đỉnh Đại Đế còn chưa hề tìm tới cậu để đồi nợ.

- Huyết Đỉnh Đại Đế, một trong bốn Đại Đế sao?

- Đúng thế, chính là Huyết Đỉnh Đại Đế trong bốn Đại Đế. Tên Vị Phong kia tuy rằng cũng có danh hiệu Đại Đế, nhưng y so với Huyết Đỉnh Đại Đế thì xách giày cũng không xứng nữa.

Úc Kim Hương châm chọc một câu.


Đây là lần đầu tiên Diệp Mặc nghe về chỗ dựa của Tiên Khuyết Thương Hội. Nhưng ngược lại hắn vẫn nghi hoặc:


- Từ khi Hạo Thiên Đại Đế bị ba Đại Đế còn lại giết, thì tôi lại chưa từng nghe nói về tin tức của Huyết Đỉnh Đại Đế. Nhưng việc lớn hay bình thường thì đều là do Táp Không Đại Đế cùng với Long Hà Đại Đế đứng ra, còn Huyết Đỉnh Đại Đế thì ngay cả cái rắm cũng không thấy đâu cả?


- Ngay cả Hạo Thiên Đại Đế chết như thế nào cậu cũng biết sao?


Úc Kim Hương càng kinh ngạc. Cô lúc này thậm chí còn nghi ngờ rằng Diệp Mặc cũng giống mình, là một lão yêu quái nào đó tái tạo lại thân thể đấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK