Câu nói của Phương Sát vừa rời miệng, mọi người đều ngây ra như phỗng nhìn y. Tên này điên rồi chắc? Những lời này thậm chí An Lưu Niên trước kia cũng không dám nói ra miệng!
Phương Sát là người có thâm niên trong Quan Trung Hình Đường, tính cách cũng vô cùng láu cá.
Trước đó An Lưu Niên cùng Quan Tư Vũ tranh đấu, hắn vừa không đứng về phía An Lưu Niên lại vừa không đứng về phe Quan Tư Vũ, chỉ giữ vững quyền lực của mình, làm tốt chuyện của mình là hết, rất ít khi lên tiếng.
Còn giờ hẳn nói như vậy đã gần như vạch mặt cùng Mai Khinh Liên, thậm chí là Quan Tư Vũ!
Có điều nói thật ra, những lời này của Phương Sát cũng có đạo lý nhất định. Bọn họ cũng cảm giác được trong Quan Trung Hình Đường, lời nói của Mai Khinh Liên càng lúc càng có trọng lượng.
Ban đầu Mai Khinh Liên chỉ là Quan phu nhân, không tham gia sự vụ của Quan Trung Hình Đường.
Nhưng về sau mỗi lần Quan Trung Hình Đường tổ chức họp bàn hay có đại sự gì, Quan Tư Vũ đều theo Mai Khinh Liên.
Thậm chí đến giờ, Mai Khinh Liên đã dám công khai phát biểu ý kiến của mình về một số đại sự, thậm chí Quan Tư Vũ còn nghe theo lời nàng. Chuyện này khiến mọi người trong Quan Trung Hình Đường không khỏi nghỉ hoặc, Quan Trung Hình Đường này rốt cuộc là Quan Trung Hình Đường của ai?
Còn Sở Hưu, khi vừa gia nhập Quan Trung Hình Đường, mặc dù Sở Hưu đã có tên trên Long Hổ Bảng nhưng y còn chưa có thực lực và danh tiếng như hiện giờ.
Nhưng lúc đó Sở Hưu đã to gan bằng trời, thậm chí dám ngang nhiên xử lý cấp trên của mình, vi phạm nặng nề pháp luật kỷ cương của Quan Trung Hình Đường.
Nếu không nhờ Mai Khinh Liên mở miệng bảo vệ Sở Hưu, y đã sớm bị Quan Trung Hình Đường dùng quy định nghiêm trị.
Thậm chí nói Sở Hưu là người của Quan Tư Vũ còn chẳng bằng nói Sở Hưu y là người của Mai Khinh Liên.
Quan Tư Vũ sắc mặt âm trầm, hắn đột nhiên đứng bật dậy, thần sắc lạnh lẽo nói: "Phương Sát, ngươi điên rồi à? Ngươi là người có thâm niên trong Quan Trung Hình Đường, ngày trước chúng ta còn cùng nhau hợp tác. Ta biết trong lòng ngươi thấy không thoải mái. Lui ra đi, ta có thể coi như hôm nay chưa từng xảy ra chuyện gì”
Mai Khinh Liên ở bên cạnh cũng ra vẻ ủy khuất nói: “Nô gia chẳng qua chỉ thấy lão gia quá cực khổ cho nên muốn góp chút công sức cho Quan Trung Hình Đường mà thôi. Thật không ngờ lại bị người ta hiểu nhầm là muốn nhúng tay vào quyền thế của Quan Trung Hình Đường. Vậy thì được, sau này nô gia sẽ ở lại trong khuê phòng không ra khỏi cửa nữa, tránh ảnh hưởng tới danh tiếng của lão gia."
Phương Sát chỉ thẳng vào Mai Khinh Liên, cười lạnh nói: "Yêu nữ, ngươi còn cứ giả vờ giả vịt ở đây được à? Lúc trước khi gặp ngươi chúng ta đều bị ngươi lừa gạt, đường đường thánh nữ đại nhân của Âm Ma Tông, nhân vật uy danh hiển hách trong nhánh Ẩn Ma, vậy mà lại ngồi đây giả bộ làm nữ tử yếu đuối! Giỏi, giỏi lắm! Khả năng giả bộ của ngươi còn mạnh hơn thực lực của ngươi nhiều”
Phương Sát lại quay sang phía Sở Hưu cười lạnh nói: “Sở Hưu, không ngờ phải không? Chỗ dựa của ngươi thật ra chỉ là một yêu nữ Ma đạo lòng mang ý xấu! Ta đã nói mà, chỗ dựa của ngươi không dựa vào được!”
Mọi người ở đây trợn tròn hai mắt nhìn Phương Sát. Hắn vừa nói gì? Mai phu nhân là thánh nữ Âm Ma Tông? Là yêu nhân trong Ma đạo? Còn là tông sư võ đạo? Sao lại như vậy được?
Âm Ma Tông đã chỉ còn trên danh nghĩa, cũng không mấy tiếng tăm trên giang hồ. Cho nên ở đây thậm chí có nhiều người chưa từng nghe danh Âm Ma Tông, còn tưởng Phương Sát giận tới phát điên nói năng xằng bậy.
Có điều bọn họ lại không phát hiện gương mặt thanh thoát xinh đẹp của Mai Khinh Liên trong nháy mắt đã trở nên vặn vẹo.
Lời nói của Phương Sát khiến tất cả mọi người chấn động, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Mai Khinh Liên ới Quan Trung Hình Đường đã vài năm, sao đột nhiên lại hóa thành thánh nữ nhánh Ẩn Ma?
Quan Trung Hình Đường sinh sống trong kế hở giữa ba nước, thật ra không tính Chính đạo cũng chẳng phải Ma đạo, nhưng tương tự bọn họ chắc chắn sẽ không nghiêng về phía Ma đạo.
Còn nếu Mai Khinh Liên thật sự là thánh nữ của Ma đạo ẩn mình trong Quan Trung Hình Đường nhiều năm như vậy, rốt cuộc nàng định làm gì? Nghĩ lại cũng khiến người ta sợ hãi.
Mai Khinh Liên ngẩng đầu, gương mặt vẫn mang vẻ kiều mị khả ái đó, buồn bã nói: "Phương đại nhân nói gì vậy? Sao ta lại thành thánh nữ Ma đạo cơ chứ?"
Phương Sát lạnh lùng nói: “Yêu nữ, ngươi không cần giả vờ nữa, nếu không có chứng cứ xác thực, liệu ta có nói ra ngay trước mặt mọi người không?”
Ngay lúc Phương Sát định nói gì đó, Quan Tư Vũ chợt ngẩng đầu, mặt không biểu cảm nói: “Cút ra ngoài!”
Phương Sát sửng sốt, như không kịp phản ứng lại, kinh hãi nhìn Quan Tư Vũ nói: “Đường chủ! Ta thật sự có bằng chứng chứng minh yêu nữ này là thánh nữ của Âm Ma Tông! Nếu ta nói oan cho ả, ta tình nguyện tự sát đương trường!"
Mọi người ở đây thấy Phương Sát đã nói tới mức này, ai cũng có thể khẳng định Phương Sát thật sự có chứng cứ, bằng không hẳn đã không thể nói chém đình chặt sắt, không thể lấy tính mạng mình ra đặt cược như vậy được.
Quan Tư Vũ vốn không phải người mềm lòng, hành động của hắn hôm nay đã là không nế mặt Quan Tư Vũ. Nếu hẳn nói dối, sau này Quan Trung Hình Đường không còn đất dung thân cho hẳn.
Nhưng Quan Tư Vũ lại không cho hắn cơ hội lên tiếng, chỉ lạnh lùng nói: "Ta bảo ngươi cút ra cơ mà, không nghe rõ hay sao? Ngươi không muốn chức vụ người quản lý thực tế của Tập Hình Ti thì để người khác lên làm. Quan Trung Hình Đường ta cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu người thôi!”
Phương Sát còn định nói gì đó, lúc này bên ngoài tổng đường lại vang lên tiếng cười lớn: “Phương thủ lĩnh, ngươi vẫn không thấy rõ rồi. Lúc trước ta đã nói thế nào. Vị Quan đường chủ Quan Trung Hình Đường của các ngươi không phải kẻ ngu đâu, một kẻ ngu cũng chẳng thể phát triển một Quan Trung Hình Đường lung lay sắp đổ ngày trước tới mức như bây giờ.
Thân phận Mai Khinh Liên giấu được người khác, nhưng ở bên nhau lâu như vậy sao giấu nổi Quan Tư Vũ?
Xá Nữ Đại Pháp của Âm Ma Tông quả thật thần dị, những bí pháp tỉnh thần khác đều ảnh hưởng tới thần trí, nhưng Xá Nữ Đại Pháp lại ảnh hưởng tới tâm. Chẳng qua với người tâm chí cứng cỏi, có dùng công pháp cũng chẳng thể nào hóa giải.
Quan lão gia danh hiệu là Thiết Diện Phán Quan, nhìn thì tâm như sắt đá, nhưng thực tế tâm của hẳn lại cực kỳ mểm yếu.”
Mọi người ở đây nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài đình viện có một nhóm người đi tới, kẻ đẫn đầu trong đó là một nam tử trung niên hào hoa phong nhã, nhưng vị này không ngờ lại có thực lực cảnh giới tông sư võ đạo.
Bên cạnh hắn là một lão thái giám có thực lực Thiên Nhân Hợp Nhất. Lão thái giám này Sở Hưu cũng biết, đây là tổng quản thái giám thân cận của thái tử Đông Tề Lữ Long Cơ, Trần công công. Hắn đã từng giáp mặt Sở Hưu vài lần, nhưng lần nào cũng chịu thiệt trong tay Sở Hưu.
Sau lưng bọn họ còn một loạt cao thủ, yếu nhất cũng có cảnh giới Tam Hoa Tụ Đinh, đám người này không ngờ đều là tinh nhuệ trong Long Ky Cấm Quân.
Thấy Sở Hưu, Trần công công còn nở một nụ cười âm trầm với y.
Phương Sát là người có thâm niên trong Quan Trung Hình Đường, tính cách cũng vô cùng láu cá.
Trước đó An Lưu Niên cùng Quan Tư Vũ tranh đấu, hắn vừa không đứng về phía An Lưu Niên lại vừa không đứng về phe Quan Tư Vũ, chỉ giữ vững quyền lực của mình, làm tốt chuyện của mình là hết, rất ít khi lên tiếng.
Còn giờ hẳn nói như vậy đã gần như vạch mặt cùng Mai Khinh Liên, thậm chí là Quan Tư Vũ!
Có điều nói thật ra, những lời này của Phương Sát cũng có đạo lý nhất định. Bọn họ cũng cảm giác được trong Quan Trung Hình Đường, lời nói của Mai Khinh Liên càng lúc càng có trọng lượng.
Ban đầu Mai Khinh Liên chỉ là Quan phu nhân, không tham gia sự vụ của Quan Trung Hình Đường.
Nhưng về sau mỗi lần Quan Trung Hình Đường tổ chức họp bàn hay có đại sự gì, Quan Tư Vũ đều theo Mai Khinh Liên.
Thậm chí đến giờ, Mai Khinh Liên đã dám công khai phát biểu ý kiến của mình về một số đại sự, thậm chí Quan Tư Vũ còn nghe theo lời nàng. Chuyện này khiến mọi người trong Quan Trung Hình Đường không khỏi nghỉ hoặc, Quan Trung Hình Đường này rốt cuộc là Quan Trung Hình Đường của ai?
Còn Sở Hưu, khi vừa gia nhập Quan Trung Hình Đường, mặc dù Sở Hưu đã có tên trên Long Hổ Bảng nhưng y còn chưa có thực lực và danh tiếng như hiện giờ.
Nhưng lúc đó Sở Hưu đã to gan bằng trời, thậm chí dám ngang nhiên xử lý cấp trên của mình, vi phạm nặng nề pháp luật kỷ cương của Quan Trung Hình Đường.
Nếu không nhờ Mai Khinh Liên mở miệng bảo vệ Sở Hưu, y đã sớm bị Quan Trung Hình Đường dùng quy định nghiêm trị.
Thậm chí nói Sở Hưu là người của Quan Tư Vũ còn chẳng bằng nói Sở Hưu y là người của Mai Khinh Liên.
Quan Tư Vũ sắc mặt âm trầm, hắn đột nhiên đứng bật dậy, thần sắc lạnh lẽo nói: "Phương Sát, ngươi điên rồi à? Ngươi là người có thâm niên trong Quan Trung Hình Đường, ngày trước chúng ta còn cùng nhau hợp tác. Ta biết trong lòng ngươi thấy không thoải mái. Lui ra đi, ta có thể coi như hôm nay chưa từng xảy ra chuyện gì”
Mai Khinh Liên ở bên cạnh cũng ra vẻ ủy khuất nói: “Nô gia chẳng qua chỉ thấy lão gia quá cực khổ cho nên muốn góp chút công sức cho Quan Trung Hình Đường mà thôi. Thật không ngờ lại bị người ta hiểu nhầm là muốn nhúng tay vào quyền thế của Quan Trung Hình Đường. Vậy thì được, sau này nô gia sẽ ở lại trong khuê phòng không ra khỏi cửa nữa, tránh ảnh hưởng tới danh tiếng của lão gia."
Phương Sát chỉ thẳng vào Mai Khinh Liên, cười lạnh nói: "Yêu nữ, ngươi còn cứ giả vờ giả vịt ở đây được à? Lúc trước khi gặp ngươi chúng ta đều bị ngươi lừa gạt, đường đường thánh nữ đại nhân của Âm Ma Tông, nhân vật uy danh hiển hách trong nhánh Ẩn Ma, vậy mà lại ngồi đây giả bộ làm nữ tử yếu đuối! Giỏi, giỏi lắm! Khả năng giả bộ của ngươi còn mạnh hơn thực lực của ngươi nhiều”
Phương Sát lại quay sang phía Sở Hưu cười lạnh nói: “Sở Hưu, không ngờ phải không? Chỗ dựa của ngươi thật ra chỉ là một yêu nữ Ma đạo lòng mang ý xấu! Ta đã nói mà, chỗ dựa của ngươi không dựa vào được!”
Mọi người ở đây trợn tròn hai mắt nhìn Phương Sát. Hắn vừa nói gì? Mai phu nhân là thánh nữ Âm Ma Tông? Là yêu nhân trong Ma đạo? Còn là tông sư võ đạo? Sao lại như vậy được?
Âm Ma Tông đã chỉ còn trên danh nghĩa, cũng không mấy tiếng tăm trên giang hồ. Cho nên ở đây thậm chí có nhiều người chưa từng nghe danh Âm Ma Tông, còn tưởng Phương Sát giận tới phát điên nói năng xằng bậy.
Có điều bọn họ lại không phát hiện gương mặt thanh thoát xinh đẹp của Mai Khinh Liên trong nháy mắt đã trở nên vặn vẹo.
Lời nói của Phương Sát khiến tất cả mọi người chấn động, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Mai Khinh Liên ới Quan Trung Hình Đường đã vài năm, sao đột nhiên lại hóa thành thánh nữ nhánh Ẩn Ma?
Quan Trung Hình Đường sinh sống trong kế hở giữa ba nước, thật ra không tính Chính đạo cũng chẳng phải Ma đạo, nhưng tương tự bọn họ chắc chắn sẽ không nghiêng về phía Ma đạo.
Còn nếu Mai Khinh Liên thật sự là thánh nữ của Ma đạo ẩn mình trong Quan Trung Hình Đường nhiều năm như vậy, rốt cuộc nàng định làm gì? Nghĩ lại cũng khiến người ta sợ hãi.
Mai Khinh Liên ngẩng đầu, gương mặt vẫn mang vẻ kiều mị khả ái đó, buồn bã nói: "Phương đại nhân nói gì vậy? Sao ta lại thành thánh nữ Ma đạo cơ chứ?"
Phương Sát lạnh lùng nói: “Yêu nữ, ngươi không cần giả vờ nữa, nếu không có chứng cứ xác thực, liệu ta có nói ra ngay trước mặt mọi người không?”
Ngay lúc Phương Sát định nói gì đó, Quan Tư Vũ chợt ngẩng đầu, mặt không biểu cảm nói: “Cút ra ngoài!”
Phương Sát sửng sốt, như không kịp phản ứng lại, kinh hãi nhìn Quan Tư Vũ nói: “Đường chủ! Ta thật sự có bằng chứng chứng minh yêu nữ này là thánh nữ của Âm Ma Tông! Nếu ta nói oan cho ả, ta tình nguyện tự sát đương trường!"
Mọi người ở đây thấy Phương Sát đã nói tới mức này, ai cũng có thể khẳng định Phương Sát thật sự có chứng cứ, bằng không hẳn đã không thể nói chém đình chặt sắt, không thể lấy tính mạng mình ra đặt cược như vậy được.
Quan Tư Vũ vốn không phải người mềm lòng, hành động của hắn hôm nay đã là không nế mặt Quan Tư Vũ. Nếu hẳn nói dối, sau này Quan Trung Hình Đường không còn đất dung thân cho hẳn.
Nhưng Quan Tư Vũ lại không cho hắn cơ hội lên tiếng, chỉ lạnh lùng nói: "Ta bảo ngươi cút ra cơ mà, không nghe rõ hay sao? Ngươi không muốn chức vụ người quản lý thực tế của Tập Hình Ti thì để người khác lên làm. Quan Trung Hình Đường ta cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu người thôi!”
Phương Sát còn định nói gì đó, lúc này bên ngoài tổng đường lại vang lên tiếng cười lớn: “Phương thủ lĩnh, ngươi vẫn không thấy rõ rồi. Lúc trước ta đã nói thế nào. Vị Quan đường chủ Quan Trung Hình Đường của các ngươi không phải kẻ ngu đâu, một kẻ ngu cũng chẳng thể phát triển một Quan Trung Hình Đường lung lay sắp đổ ngày trước tới mức như bây giờ.
Thân phận Mai Khinh Liên giấu được người khác, nhưng ở bên nhau lâu như vậy sao giấu nổi Quan Tư Vũ?
Xá Nữ Đại Pháp của Âm Ma Tông quả thật thần dị, những bí pháp tỉnh thần khác đều ảnh hưởng tới thần trí, nhưng Xá Nữ Đại Pháp lại ảnh hưởng tới tâm. Chẳng qua với người tâm chí cứng cỏi, có dùng công pháp cũng chẳng thể nào hóa giải.
Quan lão gia danh hiệu là Thiết Diện Phán Quan, nhìn thì tâm như sắt đá, nhưng thực tế tâm của hẳn lại cực kỳ mểm yếu.”
Mọi người ở đây nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài đình viện có một nhóm người đi tới, kẻ đẫn đầu trong đó là một nam tử trung niên hào hoa phong nhã, nhưng vị này không ngờ lại có thực lực cảnh giới tông sư võ đạo.
Bên cạnh hắn là một lão thái giám có thực lực Thiên Nhân Hợp Nhất. Lão thái giám này Sở Hưu cũng biết, đây là tổng quản thái giám thân cận của thái tử Đông Tề Lữ Long Cơ, Trần công công. Hắn đã từng giáp mặt Sở Hưu vài lần, nhưng lần nào cũng chịu thiệt trong tay Sở Hưu.
Sau lưng bọn họ còn một loạt cao thủ, yếu nhất cũng có cảnh giới Tam Hoa Tụ Đinh, đám người này không ngờ đều là tinh nhuệ trong Long Ky Cấm Quân.
Thấy Sở Hưu, Trần công công còn nở một nụ cười âm trầm với y.