Trong thời gian ngắn Trương Thừa Trinh đã bị ép vào đường cùng, khiến mọi người không khỏi lắc đầu, Trương Thừa Trình thật quá nôn nóng.
Người đứng trong năm hạng đầu Long Hổ Bảng đâu ai là kẻ yếu hay người thường, một đổi một Trương Thừa Trinh có lẽ còn thắng được nhưng có thắng cũng chẳng dễ dàng gì, thế mà giờ hắn còn định lấy một địch năm, tỷ lệ thắng quả thật thấp đến đáng thương.
Lúc này đối mặt với bốn người vây công, lâm vào tuyệt cảnh, bên ngoài còn có Lý Phi Liêm chăm chú nhắm vào, sắc mặt hắn vẫn không hề thay đổi.
Trên thực tế cảnh tượng này hẳn đã dự liệu được từ đầu,
Trương Thừa Trinh trước nay chưa từng coi thường bất cứ ai, nếu đám người Tông Huyền, Sở Hưu kém cỏi, hẳn cũng chẳng mở miệng khiêu chiến năm người.
Trong tuyệt cảnh, hai mắt Trương Thừa Trinh âm dương luân chuyển, dương khí chí cương cùng âm khí lạnh lẽo bộc phát, ngưng tụ trong ánh sét.
Lôi đình là khí âm dương sinh ra, lôi là dương, đinh là âm.
Nhánh của Thiên Sư Phủ tu luyện lôi pháp, nhưng Thiên Sư Phủ lại là tông môn Đạo gia chính tông, tuy tu lôi nhưng thực chất bọn họ tu luyện theo đạo âm dương giữa thiên địa. Lôi pháp chẳng qua là một loại lực lượng diễn biến từ âm dương mà thôi.
Chỉ trong chớp mắt, hai lưỡng sét to tới vài trượng xoay chuyển quanh người Trương Thừa Trinh, một lưỡng nóng rực như lửa, một lưỡng đen nhánh như mực, tựa như đống bùn.
Dương lôi âm đình, hai lưỡng lực lượng kết hợp lại không ngừng xoay chuyến xé rách kiếm trận mà Phương Thất Thiếu bố trí bao vây, bức lui Tông Huyền cùng Doanh Bạch Lộc, cuối cùng chọi cứng với Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu, đánh tan hư ảnh Đại Nhật Như Lai sau lưng Sở Hưu.
Lý Phi Liêm tay nắm phi đao, tỉnh thăn ngưng tụ tới cực hạn nhưng cuối cùng vẫn nắm đao không xuất thủ, bởi vì hân không nắm chắc.
Hai luồng sét tan đi, Trương Thừa Trinh sắc mặt tái đi, rõ ràng khống chế lực lượng mạnh như vậy cũng là một loại áp lực cực lớn.
Lúc này Trương Hi Linh đã không còn tâm tư đâu cướp đoạt đạo uẩn, tất cả chú ý của hắn đều đặt trên người Trương Thừa Trinh.
Trương Thừa Trình là hy vọng tương lai của Thiên Sư Phú bọn họ, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ chuyện gì.
Lúc này thấy bộ dáng của Trương Thừa Trinh, “Trương Hi Linh không khỏi lo lắng lẩm bẩm: “Nôn nóng quá rồi, nôn nóng quá rồi!"
Vừa rồi Trương Thừa Trinh thi triển là Âm Dương Vô Cực Thần Lôi, bí pháp của Thiên Sư Phủ bọn họ, dùng lực lượng âm dương dẫn dắt bản nguyên lôi đình, cho dù là tông sư võ đạo của Thiên Sư Phủ cũng không dám nói mình có thể hoàn toàn khống chế loại lực lượng của thiên địa này. Không ngờ hôm nay Trương Thừa Trình lại vượt cấp vận dụng loại bí pháp này, hiển nhiên áp lực của hẳn cũng cực lớn.
Thật ra trong Thiên Sư Phủ, đệ tử bình thường không cách nào tiếp xúc với nhiều công pháp bí thuật như vậy, nhất định phải chờ thực lực ngươi đạt tới mức nào đó hoặc có sư phụ đồng ý dạy cho ngươi, ngươi mới có thể học được những công pháp bí thuật đó.
Những quy củ này đều vô dụng với Trương Thừa Trinh. Trong Thiên Sư Phủ có bao nhiêu công pháp và bí thuật đều tùy Trương Thừa Trinh đọc và tìm hiểu, dù sao địa vị và thực lực của hắn đặt ngay đó.
Có điều giờ Trương Hi Linh lại hối hận, sớm biết thế này hắn không nên để Trương Thừa Trinh học nhiều bí thuật mà hẳn không khống chế được như vậy.
Tất cả mọi người đều cho rằng Trương Thừa Trinh rất biết điều, nhưng một khi hẳn nổi hứng lên lại không ai khuyên can nổi.
Ánh sét lấp loáng, Trương Thừa Trinh tay niết đạo ấn, cương khí quanh người rực cháy, một thần ảnh ngưng tụ sau lưng, ẩn chứa đạo lý hư vô mờ ảo, quanh người lấp loáng ánh sét.
Người hiểu về Đạo môn đều nhận ra, thần ảnh kia chính là Cửu Hoa Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn mà giới Đạo môn thờ cúng!
Hư ảnh Thiên Tôn tay niết đạo ấn, tiện tay vung lên đã có một loạt lôi pháp cường đại thuộc tính khác biệt như Ngũ Lôi Chính Pháp, Tử Tiêu Thần Lôi, Thần Tiêu Thiên Lôi ầm ầm đánh xuống, chủ động tấn công đám người Sở Hưu.
Có điều Sở Hưu lại hơi nhíu mày, Trương Thừa Trình định làm gì? Chẳng lẽ hắn thật sự muốn đẩy bản thân vào đường củng hay sao?
Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu có năng lực đoạt thiên địa tạo hóa, thâu thiên hoán nhật, dung nạp. lực lượng Đại Nhật Như Lai vào bản thân. Môn công pháp này có yêu cầu cực lớn đối với căn cơ lực lượng, người thường không cách nào chịu nổi lưỡng lực lượng này. Khi sử dụng Sở Hưu cũng cảm thấy khí huyết trên người như bị luồng lực lượng này thiêu đốt, sôi trào, như muốn bốc cháy.
Nguyên lý bí pháp của Trương Thừa Trinh thật ra cũng tương tự Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu, cùng, là dung nạp lực lượng Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn vào cơ thể mình, nhưng tiêu hao vượt xa lúc bình thường, cương khí giảm sút như nước chảy. Đừng nói giờ Trương Thừa Trinh còn chưa phải tông sư võ đạo, cho dù hẳn có thành tông sư võ đạo, Võ Đạo Chân Đan cũng không cách nào dung nạp nhiều thiên địa nguyên khí như vậy để bù đắp tiêu hao.
Có điều nếu Trương Thừa Trinh đã ra tay, đám người Sở Hưu đương nhiên không né tránh, năm người đồng loạt xuất thủ, ngay cả Lý Phi Liêm cũng phóng ra ba thanh phi đao.
Ánh sét bùng nổ đầy trời, tiếng cương khí đỉnh tai nhức óc vang lên bên tai, thân trong ánh sét, đây cũng là lần đầu tiên Sở Hưu phát huy nội tình lực lượng tới cực hạn.
Hơn nữa đây không phải liều mạng chém giết với tông sư võ đạo mà là giao chiến trong cùng cấp bậc. Mọi người đều ở cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng mỗi người đều phát huy lực lượng trong cảnh giới này tới mức cực hạn. Có thể nói bọn họ chính là những người đứng đầu trong thế hệ trẻ trên giang hồ.
Trương Thừa Trinh lấy một địch năm, muốn mượn đám áp lực từ đám người Sở Hưu làm đá mài đao, để lực lượng bản thân đạt tới viên mãn, bước vào cảnh giới tông sư võ đạo.
Nhưng thực tế trong khi giao chiến, đám người Sở Hưu không phải đá mài đao mà đều là lưỡi đao sắc bén vô cùng. Trong lúc giao phong, hoặc rèn luyện đối phương càng thêm sắc bén, hoặc sẽ là lưỡng bại câu thương!
Đánh tới mức này, đám người ngoại trừ không vận dụng bí pháp liều mạng thiêu đốt tinh huyết, thực tế đều đã xuất toàn lực.
Có điều cho dù Trương Thừa Trinh vận dụng bí pháp cấp bậc này vẫn không ngăn nổi năm người Sở Hưu liên thủ vây công.
Không đến trăm giây sau khí thế quanh người Trương Thừa Trinh đã dần dân suy yếu, Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn phía sau hắn đần dần ảm đạm.
Phương Thất Thiếu một kiếm hóa ngàn vạn, kiếm kiếm đều phong tỏa đường né tránh của Trương Thừa Trinh. Tông Huyền tay niết Đại Uy Đức Minh Vương Ấn, lực như dời núi, uy thế kinh người
Doanh Bạch Lộc quang người lượn lờ cương khí màu đen, hóa thành hắc long lượn vòng quanh người hắn, mỗi quyền đánh ra lại có tiếng hắc long gầm thét.
Sở Hưu cũng vận dụng toàn lực, thi triển Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn, trong chưởng có sinh diệt, phá vỡ càn khôn!
Môn võ thuật chí cường do Đàm Uyên đại sư đích thân sáng chế này nếu phát huy tới cực hạn thậm chí còn cường hãn hơn cả Hoán Nhật Đại Pháp.
Còn Lý Phí Liêm phía sau cũng xuất hết năm đao, ngoại trừ phi đao cuối cùng để liều mạng ra, đây đã là đòn toàn lực của hắn.
Người đứng trong năm hạng đầu Long Hổ Bảng đâu ai là kẻ yếu hay người thường, một đổi một Trương Thừa Trinh có lẽ còn thắng được nhưng có thắng cũng chẳng dễ dàng gì, thế mà giờ hắn còn định lấy một địch năm, tỷ lệ thắng quả thật thấp đến đáng thương.
Lúc này đối mặt với bốn người vây công, lâm vào tuyệt cảnh, bên ngoài còn có Lý Phi Liêm chăm chú nhắm vào, sắc mặt hắn vẫn không hề thay đổi.
Trên thực tế cảnh tượng này hẳn đã dự liệu được từ đầu,
Trương Thừa Trinh trước nay chưa từng coi thường bất cứ ai, nếu đám người Tông Huyền, Sở Hưu kém cỏi, hẳn cũng chẳng mở miệng khiêu chiến năm người.
Trong tuyệt cảnh, hai mắt Trương Thừa Trinh âm dương luân chuyển, dương khí chí cương cùng âm khí lạnh lẽo bộc phát, ngưng tụ trong ánh sét.
Lôi đình là khí âm dương sinh ra, lôi là dương, đinh là âm.
Nhánh của Thiên Sư Phủ tu luyện lôi pháp, nhưng Thiên Sư Phủ lại là tông môn Đạo gia chính tông, tuy tu lôi nhưng thực chất bọn họ tu luyện theo đạo âm dương giữa thiên địa. Lôi pháp chẳng qua là một loại lực lượng diễn biến từ âm dương mà thôi.
Chỉ trong chớp mắt, hai lưỡng sét to tới vài trượng xoay chuyển quanh người Trương Thừa Trinh, một lưỡng nóng rực như lửa, một lưỡng đen nhánh như mực, tựa như đống bùn.
Dương lôi âm đình, hai lưỡng lực lượng kết hợp lại không ngừng xoay chuyến xé rách kiếm trận mà Phương Thất Thiếu bố trí bao vây, bức lui Tông Huyền cùng Doanh Bạch Lộc, cuối cùng chọi cứng với Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu, đánh tan hư ảnh Đại Nhật Như Lai sau lưng Sở Hưu.
Lý Phi Liêm tay nắm phi đao, tỉnh thăn ngưng tụ tới cực hạn nhưng cuối cùng vẫn nắm đao không xuất thủ, bởi vì hân không nắm chắc.
Hai luồng sét tan đi, Trương Thừa Trinh sắc mặt tái đi, rõ ràng khống chế lực lượng mạnh như vậy cũng là một loại áp lực cực lớn.
Lúc này Trương Hi Linh đã không còn tâm tư đâu cướp đoạt đạo uẩn, tất cả chú ý của hắn đều đặt trên người Trương Thừa Trinh.
Trương Thừa Trình là hy vọng tương lai của Thiên Sư Phú bọn họ, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ chuyện gì.
Lúc này thấy bộ dáng của Trương Thừa Trinh, “Trương Hi Linh không khỏi lo lắng lẩm bẩm: “Nôn nóng quá rồi, nôn nóng quá rồi!"
Vừa rồi Trương Thừa Trinh thi triển là Âm Dương Vô Cực Thần Lôi, bí pháp của Thiên Sư Phủ bọn họ, dùng lực lượng âm dương dẫn dắt bản nguyên lôi đình, cho dù là tông sư võ đạo của Thiên Sư Phủ cũng không dám nói mình có thể hoàn toàn khống chế loại lực lượng của thiên địa này. Không ngờ hôm nay Trương Thừa Trình lại vượt cấp vận dụng loại bí pháp này, hiển nhiên áp lực của hẳn cũng cực lớn.
Thật ra trong Thiên Sư Phủ, đệ tử bình thường không cách nào tiếp xúc với nhiều công pháp bí thuật như vậy, nhất định phải chờ thực lực ngươi đạt tới mức nào đó hoặc có sư phụ đồng ý dạy cho ngươi, ngươi mới có thể học được những công pháp bí thuật đó.
Những quy củ này đều vô dụng với Trương Thừa Trinh. Trong Thiên Sư Phủ có bao nhiêu công pháp và bí thuật đều tùy Trương Thừa Trinh đọc và tìm hiểu, dù sao địa vị và thực lực của hắn đặt ngay đó.
Có điều giờ Trương Hi Linh lại hối hận, sớm biết thế này hắn không nên để Trương Thừa Trinh học nhiều bí thuật mà hẳn không khống chế được như vậy.
Tất cả mọi người đều cho rằng Trương Thừa Trinh rất biết điều, nhưng một khi hẳn nổi hứng lên lại không ai khuyên can nổi.
Ánh sét lấp loáng, Trương Thừa Trinh tay niết đạo ấn, cương khí quanh người rực cháy, một thần ảnh ngưng tụ sau lưng, ẩn chứa đạo lý hư vô mờ ảo, quanh người lấp loáng ánh sét.
Người hiểu về Đạo môn đều nhận ra, thần ảnh kia chính là Cửu Hoa Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn mà giới Đạo môn thờ cúng!
Hư ảnh Thiên Tôn tay niết đạo ấn, tiện tay vung lên đã có một loạt lôi pháp cường đại thuộc tính khác biệt như Ngũ Lôi Chính Pháp, Tử Tiêu Thần Lôi, Thần Tiêu Thiên Lôi ầm ầm đánh xuống, chủ động tấn công đám người Sở Hưu.
Có điều Sở Hưu lại hơi nhíu mày, Trương Thừa Trình định làm gì? Chẳng lẽ hắn thật sự muốn đẩy bản thân vào đường củng hay sao?
Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu có năng lực đoạt thiên địa tạo hóa, thâu thiên hoán nhật, dung nạp. lực lượng Đại Nhật Như Lai vào bản thân. Môn công pháp này có yêu cầu cực lớn đối với căn cơ lực lượng, người thường không cách nào chịu nổi lưỡng lực lượng này. Khi sử dụng Sở Hưu cũng cảm thấy khí huyết trên người như bị luồng lực lượng này thiêu đốt, sôi trào, như muốn bốc cháy.
Nguyên lý bí pháp của Trương Thừa Trinh thật ra cũng tương tự Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu, cùng, là dung nạp lực lượng Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn vào cơ thể mình, nhưng tiêu hao vượt xa lúc bình thường, cương khí giảm sút như nước chảy. Đừng nói giờ Trương Thừa Trinh còn chưa phải tông sư võ đạo, cho dù hẳn có thành tông sư võ đạo, Võ Đạo Chân Đan cũng không cách nào dung nạp nhiều thiên địa nguyên khí như vậy để bù đắp tiêu hao.
Có điều nếu Trương Thừa Trinh đã ra tay, đám người Sở Hưu đương nhiên không né tránh, năm người đồng loạt xuất thủ, ngay cả Lý Phi Liêm cũng phóng ra ba thanh phi đao.
Ánh sét bùng nổ đầy trời, tiếng cương khí đỉnh tai nhức óc vang lên bên tai, thân trong ánh sét, đây cũng là lần đầu tiên Sở Hưu phát huy nội tình lực lượng tới cực hạn.
Hơn nữa đây không phải liều mạng chém giết với tông sư võ đạo mà là giao chiến trong cùng cấp bậc. Mọi người đều ở cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng mỗi người đều phát huy lực lượng trong cảnh giới này tới mức cực hạn. Có thể nói bọn họ chính là những người đứng đầu trong thế hệ trẻ trên giang hồ.
Trương Thừa Trinh lấy một địch năm, muốn mượn đám áp lực từ đám người Sở Hưu làm đá mài đao, để lực lượng bản thân đạt tới viên mãn, bước vào cảnh giới tông sư võ đạo.
Nhưng thực tế trong khi giao chiến, đám người Sở Hưu không phải đá mài đao mà đều là lưỡi đao sắc bén vô cùng. Trong lúc giao phong, hoặc rèn luyện đối phương càng thêm sắc bén, hoặc sẽ là lưỡng bại câu thương!
Đánh tới mức này, đám người ngoại trừ không vận dụng bí pháp liều mạng thiêu đốt tinh huyết, thực tế đều đã xuất toàn lực.
Có điều cho dù Trương Thừa Trinh vận dụng bí pháp cấp bậc này vẫn không ngăn nổi năm người Sở Hưu liên thủ vây công.
Không đến trăm giây sau khí thế quanh người Trương Thừa Trinh đã dần dân suy yếu, Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn phía sau hắn đần dần ảm đạm.
Phương Thất Thiếu một kiếm hóa ngàn vạn, kiếm kiếm đều phong tỏa đường né tránh của Trương Thừa Trinh. Tông Huyền tay niết Đại Uy Đức Minh Vương Ấn, lực như dời núi, uy thế kinh người
Doanh Bạch Lộc quang người lượn lờ cương khí màu đen, hóa thành hắc long lượn vòng quanh người hắn, mỗi quyền đánh ra lại có tiếng hắc long gầm thét.
Sở Hưu cũng vận dụng toàn lực, thi triển Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn, trong chưởng có sinh diệt, phá vỡ càn khôn!
Môn võ thuật chí cường do Đàm Uyên đại sư đích thân sáng chế này nếu phát huy tới cực hạn thậm chí còn cường hãn hơn cả Hoán Nhật Đại Pháp.
Còn Lý Phí Liêm phía sau cũng xuất hết năm đao, ngoại trừ phi đao cuối cùng để liều mạng ra, đây đã là đòn toàn lực của hắn.