Bạch Lộc cũng là điềm lành, người vừa ra đời đã có dấu hiệu may mắn như vậy xuất hiện, đương nhiên không phải hạng phàm tục.
Chuyện này rốt cuộc là hư cấu hay chân thực, ngoại trừ bản thân Thương Thủy Doanh thị, không ai biết được. Nhưng không ai có thể phủ nhận, Doanh Bạch Lộc quả thật là thiên tài.
Hai tuổi đã học thuộc thi từ điển tịch, năm tuổi đã đọc làu làu công pháp bí truyền Hoàng Thiên Bảo Lục của Doanh thị, mười hai tuổi bước vào Tiên Thiên. Bình cảnh với loại quái vật như Doanh Bạch Lộc chỉ là hư vô mà thôi.
Càng đáng ngạc nhiên hơn là Doanh Bạch Lộc không chỉ có thành tựu về mặt võ đạo, những thứ khác như thi từ ca phú, chiêm tinh thuật số, binh pháp thao. lược, không gì không biết.
Cho nên danh hiệu của Doanh Bạch Lộc mới là Vô Song Công Tử. Xét theo phương diện tổng hợp, Doanh Bạch Lộc quả thật là thiên hạ vô song.
Hiện tại Doanh Bạch Lộc đang đứng hạng năm trên Long Hổ Bảng, vừa vặn bên trên Sở Hưu. Có điều phần lớn mọi người đều cho rằng thứ hạng của Doanh Bạch Lộc khá thấp, lý do là số lần xuất thủ của hắn quá ít, nếu không Doanh Bạch Lộc hoàn toàn xứng đáng xếp hạng ba.
Lại thêm phần lớn thời gian Doanh Bạch Lộc đều lãng phí vào việc nghiên cứu những thứ linh tỉnh, làm trễ nải việc tu hành võ đạo, nếu không giờ Doanh Bạch Lộc có lẽ đã trở thành tông sư võ đạo.
Đương nhiên những người nghĩ như vậy đa số là nữ nhân. Doanh Bạch Lộc vẫn luôn được hoan nghênh, tối thiểu là nữ giới hoan nghênh.
Trong cốt truyện gốc, Lạc Phi Hồng bị ép gả cho Hạ Hầu Vô Giang, có lẽ theo người của Lạc gia, Lạc Phi Hồng khi đó chỉ xứng gả cho Hạ Hầu Vô Giang.
Còn trong thực tế kiếp này, mặc dù địa vị Lạc gia không hề thay đổi nhưng địa vị Lạc Phi Hồng lại được cải biến.
Ban đầu trên Thần Binh Đại Hội, Lạc Phi Hồng liên thủ với Tạ Tiểu Lâu và Mạc Thiên Lâm đối chiến với Hạ Hầu Vô Giang. Lạc Phi Hồng có thể nói là hiển lộ hào quang, cho nên thành công bước lên mười hạng đầu Long Hổ Bảng, giá trị bản thân cũng nước lên thuyền lên.
Lúc trước Lạc Phi Hồng chỉ xứng với Hạ Hầu thị, còn giờ ư? Trong mắt người Lạc gia, thành tựu của Lạc Phi Hồng đã gần xứng đáng với Thương Thủy Doanh thị, huống hồ Hạ Hầu Vô Giang đã chết, cho nên Lạc gia lại quay sang ôm bắp đùi Thương Thủy Doanh gia.
Hành động này khiến Sở Hưu cười lạnh không thôi, Lạc gia này từ trên xuống dưới ngoại trừ Lạc Phi Hồng ra đều có suy nghĩ này, vậy Lạc gia đã cách bị hủy diệt không xa.
Bất cứ thế gia nào nếu cần phải dùng tới con cái trong gia tộc để thông gia mới giữ được địa vị, vậy đã thật sự tới mức sơn cùng thủy tận rồi.
Trong thế gia, chuyện thông gia chỉ có tác dụng dệt hoa trên gấm, hai bên dùng quan hệ thông gia để liên thủ. Hơn nữa võ giả xuất thân thế gia huyết thống có kém cỏi đi nữa cũng chẳng đến mức quá tệ. Cho nên thông gia giữa hai thế gia thực lực ngang nhau có thể cam đoan huyết mạch bản thân đủ cường đại.
Nhưng nếu có người dùng thông gia làm thủ đoạn cứu mạng, vậy lại thành chuyện cười.
Bản thân nhà mình không cố gắng lại ảo tưởng dùng việc thông gia để giải quyết vấn đề, đúng là nằm mơ nói mộng.
Đếm lại trên giang hồ nhiều tông môn thế gia như vậy, có nơi nào dựa vào nữ nhỉ của mình thông gia để duy trì địa vị bản thân?
Thấy cả nửa ngày Sở Hưu không nói một câu, Quan Tư Vũ nói: “Sao vậy, chẳng lẽ ngươi hứng thú với Lạc Phi Hồng thật à?
Nếu ngươi thật sự hứng thú thì có thể ra tay trong tỷ võ kén rể, nếu là ngươi ra tay có lẽ còn có chút cơ hội.
Ngô Quận Lạc gia cùng Thương Thủy Doanh gia chỉ mới tiếp xúc bước đầu, còn chưa chính thức đàm phán xong, hẳn còn chỗ nào đó có vấn đề.
Bằng không lần này Ngô Quận Lạc gia mời chúng ta tới không phải xem lễ tỷ võ kén rể mà là lễ đính hôn của hai đại thế gia.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Ta với Lạc Phi Hồng chỉ là bằng hữu, tạm thời không nghĩ nhiều như vậy. Huống hồ cho. dù ta lên đài tỷ võ thật, Ngô Quận Lạc gia có lẽ cũng định đổi ý.”
Quan Tư Vũ nhíu mày, gật đầu nói: “Cái này thì đúng.”
Quan Tư Vũ nghe hiểu ý tứ của Sở Hưu, Ngô Quận Lạc gia muốn dựa vào việc thông gia để cam đoan địa vị Lạc gia, đương nhiên phải lựa chọn đối tượng thông gia rồi.
Mặc dù thực lực Sở Hưu không yếu nhưng tiếng tăm y trên giang hồ lại chẳng được tốt.
Quan trọng nhất là Sở Hưu xuất thân Quan Trung Hình Đường.
Theo lý mà nói Quan Trung Hình Đường mạnh hơn Ngô Quận Lạc gia nhiều, chí ít cũng phải mạnh hơn vài lần.
Nhưng vấn đề là Quan Trung Hình Đường nằm trong đất Quan Trung, trong kẽ hở giữa ba nước, thực lực bên ngoài chẳng mạnh mẽ gì. Cho nên vạn nhất Ngô Quận Lạc gia xảy ra chuyện, lực lượng của Quan Trung Hình Đường chắc chản không thể giúp đỡ Ngô Quận Lạc gia.
Nhưng những thế gia như Nam Thương Hạ Hầu thị hay Thương Thủy Doanh thị không chỉ có thực lực bản thân cường đại mà còn ở ngay Đông Tê, thông gia với bọn họ rõ ràng có lợi hơn.
Sở Hưu chắp tay nói: “Nếu đã vậy thuộc hạ xin cáo từ, ngày mai ta sẽ lên đường tới Ngô Quận Lạc gia.”
Quan Tư Vũ gật đầu nói: “Không cần gấp, lần này chỉ tới xem lễ thôi, không phải việc đại sự gì.”
Sở Hưu gật đầu, có điều hắn vẫn tính mai lên đường ngay tới Ngô Quận Lạc gia.
Với tính cách đó của Lạc Phi Hồng, nàng đối mặt với chuyện tỷ võ kén rể lần này thế nào, không cần phải nghĩ. Có lẽ không lật nhào chuyện này lên, Lạc Phi Hồng sẽ tuyệt đối không bỏ qua.
Còn bên ngoài Sở Hưu lại là hảo hữu với Lạc Phi Hồng, đối phương còn là một thành viên của Cửu Phân Đường của y. Đám người Tạ Tiểu Lâu và Mạc Thiên Lâm chắc cũng sẽ tới cho nên Sở Hưu không thể bỏ mặc không để ý tới. Đến sớm một chút cũng tiện bàn bạc.
Cho nên sau khi rời khỏi tổng bộ Hình Đường, Sở Hưu thậm chí không về Quan Tây mà trực tiếp phái một bộ đầu giang hồ tới báo tin về Quan Tây, bản thân y lại một mình tới Ngô Quận Lạc gia.
Lần này theo danh nghĩa là tới xem lễ, nếu đã thế có mang theo đám thủ hạ cũng chẳng ích lợi gì. Ngô Quận Lạc gia không thể để nhiều người bước vào gia tộc mình được.
Ngô Quận nằm ở phía đông nam Đông Tề, nơi đây thế dựa vào núi, năm cạnh sông, phong cảnh mỹ lệ, là vùng đất trù phú nổi tiếng, coi như dải đất trung tâm của Trung Nguyên.
Ngô Quận Lạc gia là thế lực lớn nhất trong Ngô Quận, hơn nữa còn là một trong Cửu Đại Thế Gia nổi tiếng trên giang hồ. Lần này Ngô Quận Lạc gia tỷ võ kén rể, thu hút không ít người tới xem náo nhiệt.
Đương nhiên họ cũng chỉ tới để xem náo nhiệt mà thôi, có lẽ không mấy ai dám lên lôi đài.
Phải biết ngày trước Lạc Phi Hồng đã từng đứng trong mười hạng đầu Long Hổ Bảng, chẳng qua thời gian vừa qua bị Tiểu Ôn Hầu - Lã Phụng Tiên đột nhiên xuất hiện trên bảng chen xuống mà thôi.
Cho nên võ giả xứng với Lạc Phi Hồng cũng phải có †ư cách đứng trên Long Hổ Bảng mới được, những người khác có lên lôi đài cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
Lạc gia trang của Lạc gia nằm trên con đường qua Hà Nam, cạnh sông Lạc Hà, phong cảnh mỹ lệ, thiên địa nguyên khí nồng đậm.
Nhìn đại trạch Lạc gia cùng những võ giả qua lại, Sở Hưu không khỏi lắc đầu.
Lạc gia vẫn rất huy hoàng nhưng thực tế từ những võ giả tiếp đón của Lạc gia, y có thể cảm nhận được khí thế suy thoái của Lạc gia.
Chuyện này rốt cuộc là hư cấu hay chân thực, ngoại trừ bản thân Thương Thủy Doanh thị, không ai biết được. Nhưng không ai có thể phủ nhận, Doanh Bạch Lộc quả thật là thiên tài.
Hai tuổi đã học thuộc thi từ điển tịch, năm tuổi đã đọc làu làu công pháp bí truyền Hoàng Thiên Bảo Lục của Doanh thị, mười hai tuổi bước vào Tiên Thiên. Bình cảnh với loại quái vật như Doanh Bạch Lộc chỉ là hư vô mà thôi.
Càng đáng ngạc nhiên hơn là Doanh Bạch Lộc không chỉ có thành tựu về mặt võ đạo, những thứ khác như thi từ ca phú, chiêm tinh thuật số, binh pháp thao. lược, không gì không biết.
Cho nên danh hiệu của Doanh Bạch Lộc mới là Vô Song Công Tử. Xét theo phương diện tổng hợp, Doanh Bạch Lộc quả thật là thiên hạ vô song.
Hiện tại Doanh Bạch Lộc đang đứng hạng năm trên Long Hổ Bảng, vừa vặn bên trên Sở Hưu. Có điều phần lớn mọi người đều cho rằng thứ hạng của Doanh Bạch Lộc khá thấp, lý do là số lần xuất thủ của hắn quá ít, nếu không Doanh Bạch Lộc hoàn toàn xứng đáng xếp hạng ba.
Lại thêm phần lớn thời gian Doanh Bạch Lộc đều lãng phí vào việc nghiên cứu những thứ linh tỉnh, làm trễ nải việc tu hành võ đạo, nếu không giờ Doanh Bạch Lộc có lẽ đã trở thành tông sư võ đạo.
Đương nhiên những người nghĩ như vậy đa số là nữ nhân. Doanh Bạch Lộc vẫn luôn được hoan nghênh, tối thiểu là nữ giới hoan nghênh.
Trong cốt truyện gốc, Lạc Phi Hồng bị ép gả cho Hạ Hầu Vô Giang, có lẽ theo người của Lạc gia, Lạc Phi Hồng khi đó chỉ xứng gả cho Hạ Hầu Vô Giang.
Còn trong thực tế kiếp này, mặc dù địa vị Lạc gia không hề thay đổi nhưng địa vị Lạc Phi Hồng lại được cải biến.
Ban đầu trên Thần Binh Đại Hội, Lạc Phi Hồng liên thủ với Tạ Tiểu Lâu và Mạc Thiên Lâm đối chiến với Hạ Hầu Vô Giang. Lạc Phi Hồng có thể nói là hiển lộ hào quang, cho nên thành công bước lên mười hạng đầu Long Hổ Bảng, giá trị bản thân cũng nước lên thuyền lên.
Lúc trước Lạc Phi Hồng chỉ xứng với Hạ Hầu thị, còn giờ ư? Trong mắt người Lạc gia, thành tựu của Lạc Phi Hồng đã gần xứng đáng với Thương Thủy Doanh thị, huống hồ Hạ Hầu Vô Giang đã chết, cho nên Lạc gia lại quay sang ôm bắp đùi Thương Thủy Doanh gia.
Hành động này khiến Sở Hưu cười lạnh không thôi, Lạc gia này từ trên xuống dưới ngoại trừ Lạc Phi Hồng ra đều có suy nghĩ này, vậy Lạc gia đã cách bị hủy diệt không xa.
Bất cứ thế gia nào nếu cần phải dùng tới con cái trong gia tộc để thông gia mới giữ được địa vị, vậy đã thật sự tới mức sơn cùng thủy tận rồi.
Trong thế gia, chuyện thông gia chỉ có tác dụng dệt hoa trên gấm, hai bên dùng quan hệ thông gia để liên thủ. Hơn nữa võ giả xuất thân thế gia huyết thống có kém cỏi đi nữa cũng chẳng đến mức quá tệ. Cho nên thông gia giữa hai thế gia thực lực ngang nhau có thể cam đoan huyết mạch bản thân đủ cường đại.
Nhưng nếu có người dùng thông gia làm thủ đoạn cứu mạng, vậy lại thành chuyện cười.
Bản thân nhà mình không cố gắng lại ảo tưởng dùng việc thông gia để giải quyết vấn đề, đúng là nằm mơ nói mộng.
Đếm lại trên giang hồ nhiều tông môn thế gia như vậy, có nơi nào dựa vào nữ nhỉ của mình thông gia để duy trì địa vị bản thân?
Thấy cả nửa ngày Sở Hưu không nói một câu, Quan Tư Vũ nói: “Sao vậy, chẳng lẽ ngươi hứng thú với Lạc Phi Hồng thật à?
Nếu ngươi thật sự hứng thú thì có thể ra tay trong tỷ võ kén rể, nếu là ngươi ra tay có lẽ còn có chút cơ hội.
Ngô Quận Lạc gia cùng Thương Thủy Doanh gia chỉ mới tiếp xúc bước đầu, còn chưa chính thức đàm phán xong, hẳn còn chỗ nào đó có vấn đề.
Bằng không lần này Ngô Quận Lạc gia mời chúng ta tới không phải xem lễ tỷ võ kén rể mà là lễ đính hôn của hai đại thế gia.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Ta với Lạc Phi Hồng chỉ là bằng hữu, tạm thời không nghĩ nhiều như vậy. Huống hồ cho. dù ta lên đài tỷ võ thật, Ngô Quận Lạc gia có lẽ cũng định đổi ý.”
Quan Tư Vũ nhíu mày, gật đầu nói: “Cái này thì đúng.”
Quan Tư Vũ nghe hiểu ý tứ của Sở Hưu, Ngô Quận Lạc gia muốn dựa vào việc thông gia để cam đoan địa vị Lạc gia, đương nhiên phải lựa chọn đối tượng thông gia rồi.
Mặc dù thực lực Sở Hưu không yếu nhưng tiếng tăm y trên giang hồ lại chẳng được tốt.
Quan trọng nhất là Sở Hưu xuất thân Quan Trung Hình Đường.
Theo lý mà nói Quan Trung Hình Đường mạnh hơn Ngô Quận Lạc gia nhiều, chí ít cũng phải mạnh hơn vài lần.
Nhưng vấn đề là Quan Trung Hình Đường nằm trong đất Quan Trung, trong kẽ hở giữa ba nước, thực lực bên ngoài chẳng mạnh mẽ gì. Cho nên vạn nhất Ngô Quận Lạc gia xảy ra chuyện, lực lượng của Quan Trung Hình Đường chắc chản không thể giúp đỡ Ngô Quận Lạc gia.
Nhưng những thế gia như Nam Thương Hạ Hầu thị hay Thương Thủy Doanh thị không chỉ có thực lực bản thân cường đại mà còn ở ngay Đông Tê, thông gia với bọn họ rõ ràng có lợi hơn.
Sở Hưu chắp tay nói: “Nếu đã vậy thuộc hạ xin cáo từ, ngày mai ta sẽ lên đường tới Ngô Quận Lạc gia.”
Quan Tư Vũ gật đầu nói: “Không cần gấp, lần này chỉ tới xem lễ thôi, không phải việc đại sự gì.”
Sở Hưu gật đầu, có điều hắn vẫn tính mai lên đường ngay tới Ngô Quận Lạc gia.
Với tính cách đó của Lạc Phi Hồng, nàng đối mặt với chuyện tỷ võ kén rể lần này thế nào, không cần phải nghĩ. Có lẽ không lật nhào chuyện này lên, Lạc Phi Hồng sẽ tuyệt đối không bỏ qua.
Còn bên ngoài Sở Hưu lại là hảo hữu với Lạc Phi Hồng, đối phương còn là một thành viên của Cửu Phân Đường của y. Đám người Tạ Tiểu Lâu và Mạc Thiên Lâm chắc cũng sẽ tới cho nên Sở Hưu không thể bỏ mặc không để ý tới. Đến sớm một chút cũng tiện bàn bạc.
Cho nên sau khi rời khỏi tổng bộ Hình Đường, Sở Hưu thậm chí không về Quan Tây mà trực tiếp phái một bộ đầu giang hồ tới báo tin về Quan Tây, bản thân y lại một mình tới Ngô Quận Lạc gia.
Lần này theo danh nghĩa là tới xem lễ, nếu đã thế có mang theo đám thủ hạ cũng chẳng ích lợi gì. Ngô Quận Lạc gia không thể để nhiều người bước vào gia tộc mình được.
Ngô Quận nằm ở phía đông nam Đông Tề, nơi đây thế dựa vào núi, năm cạnh sông, phong cảnh mỹ lệ, là vùng đất trù phú nổi tiếng, coi như dải đất trung tâm của Trung Nguyên.
Ngô Quận Lạc gia là thế lực lớn nhất trong Ngô Quận, hơn nữa còn là một trong Cửu Đại Thế Gia nổi tiếng trên giang hồ. Lần này Ngô Quận Lạc gia tỷ võ kén rể, thu hút không ít người tới xem náo nhiệt.
Đương nhiên họ cũng chỉ tới để xem náo nhiệt mà thôi, có lẽ không mấy ai dám lên lôi đài.
Phải biết ngày trước Lạc Phi Hồng đã từng đứng trong mười hạng đầu Long Hổ Bảng, chẳng qua thời gian vừa qua bị Tiểu Ôn Hầu - Lã Phụng Tiên đột nhiên xuất hiện trên bảng chen xuống mà thôi.
Cho nên võ giả xứng với Lạc Phi Hồng cũng phải có †ư cách đứng trên Long Hổ Bảng mới được, những người khác có lên lôi đài cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
Lạc gia trang của Lạc gia nằm trên con đường qua Hà Nam, cạnh sông Lạc Hà, phong cảnh mỹ lệ, thiên địa nguyên khí nồng đậm.
Nhìn đại trạch Lạc gia cùng những võ giả qua lại, Sở Hưu không khỏi lắc đầu.
Lạc gia vẫn rất huy hoàng nhưng thực tế từ những võ giả tiếp đón của Lạc gia, y có thể cảm nhận được khí thế suy thoái của Lạc gia.