Mục lục
Kì Tài Giáo Chủ - Phong Thất Nguyệt (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có điều nếu cân nhắc cẩn thận lại, Sở Hưu mặc dù đứng hạng sáu Long Hổ Bảng nhưng vẫn có chênh lệch rất lớn với mấy vị trong năm hạng đầu Long Hổ Bảng.

Mặc dù Sở Hưu là đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi ở Quan Trung Hình Đường, nhưng bây giờ bất luận Quan Tư Vũ hay người ngoài đều không coi Sở Hưu là người thừa kế Quan Trung Hình Đường. Chỉ có một số người phỏng đoán, Sở Hưu có khả năng nhất định sẽ kế thừa Quan Trung Hình Đường.

Còn đám người Trương Thừa Trinh và Tông Huyền thì sao? Thậm chí từ nhỏ họ đã được quyết định tương lai vận mệnh, chỉ cần họ không chết vậy chắc chắn sẽ là người thừa kế vị trí chưởng giáo hay phương trượng, tương lai cũng chắc chắn là cự pháp giang hồ.

Cho nên so với bọn họ, Sở Hưu xem như tiềm long tiền đồ chưa rõ.

Đàm Uyên đại sư trâm ngâm chốc lát rồi đột nhiên hỏi: “Sở tiểu hữu, giờ ngươi thân là chưởng hình quan Quan Trung Hình Đường, còn đứng hạng sau Long Hổ Bảng, ngươi có suy tính gì về con đường tương lai?”

Nghe Đàm Uyên đại sư hỏi vậy, mọi người đều ngây ngẩn.

Lúc này đang có nhiều người chờ Đàm Uyên đại sư như vậy, còn có thái tử Lữ Long Cơ cùng tuấn kiệt trẻ tuổi Phật tông là Tông Huyền, thế nhưng Đàm Uyên đại sư lại lôi kéo Sở Hưu nói chuyện phiếm. Rốt cuộc là sao?

Bọn họ có làm sao cũng không nhìn ra rốt cuộc Sở Hưu có tài đức gì mà được Đàm Uyên đại sư ưu ái như vậy.

Chẳng lẽ vì lễ vật Sở Hưu đưa tới? Thế nhưng lại có vẻ không đúng, cái hộp kia còn chưa mở, sao Đàm Uyên đại sư biết bên trong có gì?

Ngay cả Sở Hưu lúc này cũng sửng sốt.

Đúng là y định đoạt lấy cơ duyên của Lý Nguyên, cho. nên ý định ban đầu của ý là tiếp cận với Đàm Uyên đại sư, tiếp xúc cho quen mặt rồi mới chậm rãi mưu toan. Nào ngờ Đàm Uyên đại sư lại chủ động nói chuyện với y. Chẳng lẽ y thật sự có đại khí vận trên người, sau khi giết Lý Nguyên lập tức thay thế hắn?

Có điều sau khoảnh khắc kinh ngạc ngắn ngủi, Sở Hưu lập tức bình định tâm cảnh.

Y còn chưa tự tin tới mức cho rằng mình là người có đại khí vận, đứng bất động cũng có cơ duyên rớt xuống. Mặc dù không biết vì sao Đàm Uyên đại sư lại hỏi như vậy, có điều Sở Hưu vẫn vô thức chuyển biến suy nghĩ của mình theo hướng tư duy của Lý Nguyên.

Con đường trước mắt của Lý Nguyên ra sao? Theo Sở Hưu chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung, tiền đồ không rõ.

Mặc dù hắn là con trai Quốc Công, tâm phúc thái tử, nhưng thực tế Lâm Quốc Công Phủ đã xuống đốc, thái tử lại không chỉ có mình hắn là tâm phúc, người tín nhiệm nhất cũng không phải là hắn.

Quan trọng nhất là bản thân thái tử còn không biết tiền đồ tương lai ra sao, phía trên có Lữ Hạo Xương sống chết không từ, phía dưới có Lữ Long Quang từ từ ép sát. Cho nên tiền đồ của bản thân thái tử Lữ Long Cơ còn xa vời, nói chỉ người phụ thuộc vào thái tử là hắn.

Cho nên Sở Hưu cũng mang tâm tình đó thở dài một tiếng nói: “Đàm Uyên đại sư nói đùa, người xuất thân như ta nào có cái nhìn gì?

Sở Hưu ta xuất thân dân dã, danh tiếng trên giang hồ nửa khen nửa chê, không có truyền thừa của sư môn chống đỡ, lúc trước còn bị người ta truy sát tới trời cao không đường chạy, địa ngục không lối vào. May mà được Quan Trung Hình Đường thu lưu mới yên ổn đôi chút. Hôm nay cũng chỉ có thể đi tới đâu hay tới đó mà thôi."

Nghe lời này của Sở Hưu, mọi người ở đây đều vô thức nhíu mày, nửa khen nửa chê? Sở Hưu ngươi làm gì có lời khen nào trên giang hồ?

Nghe Sở Hưu nói vậy hai mắt Đàm Uyên đại sư lại sáng lên.

'Tâm cảnh của Sở Hưu này rất phù hợp với câu thứ hai trong lời sấm. Giờ hắn thiếu truyền thừa, mình cho hắn truyền thừa cũng là vẽ rồng điểm mắt, hội tụ phong vân.

Về phần câu nói cuối cùng dự đoán tương lai, Đàm Uyên đại sư cũng tìm ra lý do.

Quan Trung Hình Đường nằm trong khu vực giữa ba nước, vị trí vô cùng mãn cảm.

Ngày trước Sở Cuồng Ca có thể đối đầu vạn quân, dùng võ đình chiến khiến quân đội hai nước tạm thời dừng tay. Vạn nhất ngày sau ba nước lại đại chiến, sau khi nhận được truyền thừa của hắn thực lực Sở Hưu sẽ tăng vọt, rất có thể sẽ làm giống như Sở Cuồng Ca ngày. trước, thậm chí còn làm tốt hơn khiến cho ba nước. ngưng chiến, cứu vớt vô số dân chúng.

Không thể không nói đôi khi có chuyện trùng hợp như vậy, trên người Sở Hưu chỉ có hai điểm tương tự lời sấm nhưng Đàm Uyên đại sư đã tự căn cứ theo những dấu vết tưởng tượng ra tám phần còn lại.

Phối hợp với ngọc giản tỏa ra ánh sáng yếu ớt kia, giờ Lý Nguyên đã chết, có tìm khắp giang hồ cũng chẳng thấy được ai phù hợp với yêu cầu của Đàm Uyên đại sư hơn Sở Hưu.

Có điều Đàm Uyên đại sư dẫu sao cũng là người đã chết, hắn chỉ có một cơ hội duy nhất lựa chọn truyền nhân. Mặc dù Sở Hưu hiện tại rất phù hợp' với ngọc giản và yêu cầu trong lời sấm nhưng trực giác vẫn nói cho Đàm Uyên đại sư, hẳn phải thận trọng một chút.

Nhưng lúc này nội phủ Đàm Uyên đại sư lại quặn đau, mặc dù bề ngoài không việc gì nhưng trong cơ thể đã dâng lên sóng to gió lớn.

Khóe miệng Đàm Uyên đại sư nở một nụ cười khổ, xem ra hắn còn không có cơ hội cẩn thận lựa chọn.

Thương tích ngâm bộc phát nặng nề hơn tưởng tượng của hắn. Vốn dĩ Đàm Uyên đại sư còn tưởng mình sẽ chống đỡ được vài tháng nhưng giờ xem ra có chống đỡ vài ngày cũng khó.

Đàm Uyên đại sư tu luyện công pháp Phật môn chính tông, mặc dù không cường đại bằng công pháp luyện thể của Đại Quang Minh Tự nhưng cũng chẳng kém.

Nhưng những năm gần đây Đàm Uyên đại sư không ngừng bôn ba giao thủ, khiến cho thương tích ngầm càng ngày càng nặng, lúc này đã gần sát ranh giới sụp đổ, thật sự không chịu nổi nữa.

'Thân thể đã không cho Đàm Uyên đại sư cơ hội lựa chọn, hắn nhìn thoáng qua ngọc giản tỏa sáng trong tay. Đàm Uyên đại sư trầm giọng nói với Sở Hưu: “Sở tiểu hữu, lần này ta về Trung Nguyên là muốn lá rụng về cội, nhưng ta không muốn một thân võ công này đưa xuống dưới đất.

Cho nên ta muốn tìm người truyền lại võ công trên người mình, để người này cứu nhân độ thế. Giúp hắn có võ cứu người chứ không phải có thuật giết người.

Giờ ta muốn truyền toàn bộ sở học bản thân cùng chút công lực cuối cùng cho ngươi. Ta không cần ngươi bái sư, ngươi và ta chỉ là thụ nghiệp chứ không phải truyền đạo, ngươi có đồng ý không?”

Lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều sợ tới ngây người, không ai ngờ Đàm Uyên đại sư lại nói ra những lời như vậy.

Mọi người trên giang hồ đều biết Đàm Uyên đại sư không có đồ đệ.

'Thậm chí Đại Quang Minh Tự cùng Tu Bồ Đề Thiền Viện có thành ý mời Đàm Uyên đại sư tới hai nơi này giảng đạo ngoại trừ kiếm thêm thanh danh và kính nể Đàm Uyên đại sư, trong đó cũng có chút mưu kế.

Đàm Uyên đại sư không có đệ tử, vậy trong quá trình 4. giảng đạo hắn có lưu lại võ đạo của mình tại Đại Quang Minh Tự hay Tu Bồ Đề Thiền Viện không?

'Thế nhưng không ai ngờ Đàm Uyên đại sư chẳng những không lưu lại võ công cho người của Tu Bồ Đề Thiền Viện, cũng chẳng để lại cho đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Phật tông là Tông Huyền, mà lại truyền Ì cho Sở Hưu không thân không quen với hắn, thậm chí

còn có tiếng xấu trên giang hồ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK