Lần này Tiểu Phàm Thiên mở ra ngay cạnh Thương Lan Kiếm Tông, đây quả thật la cơ duyên cực lớn mà trời cao ban cho Thương Lan Kiếm Tông bọn họ.
Có điều so với vẻ mặt hưng phấn của Đậu Quảng Thần, gương mặt Liễu Công Nguyên lại không chút biểu cảm. Trong tay hẳn còn cầm một hòn đá, cũng là chìa khóa của Tiểu Phàm Thiên.
Với thực lực hiện tại của Thương Lan Kiếm Tông, bọn họ có một chiếc chìa khóa đã là không tệ rồi.
Liễu Công Nguyên đã từng vào Tiểu Phàm Thiên, có điều thế nhân chỉ biết cơ duyên trong đó nhưng lại không biết thiên hạ đâu có nơi nào là phúc địa chỉ có cơ duyên. Bên trong Tiếu Phàm Thiên tuy nhiều cơ duyên nhưng nguy hiểm lại nhiều hơn cơ duyên nhiều lần, thậm chí cả trăm lần.
Liễu Công Nguyên đã già, có tiến vào Tiểu Phàm Thiên lần nữa cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng. Cho nên chiếc chìa khóa này hắn định lưu lại cho Thẩm Bạch.
Thế nhưng giờ Thẩm Bạch đã bị phế, tuy bế sinh tử quan trong mật địa Thương Lan Kiếm Tông nhưng vẫn không rõ sống chết. Kết quả giờ Tiểu Phàm Thiên lại vừa vặn xuất hiện tại Ngụy Quận, chuyện này đúng là châm chọc.
Đậu Quảng Thần bên cạnh thấy Liễu Công Nguyên không nói gì bèn vội vàng nói: “Sư phụ, nhanh nhanh hạ lệnh cho tất cả đệ tử Thương Lan Kiếm Tông ta đều tiến vào Tiểu Phàm Thiên đi. Đây là ông trời chiếu cố cho Thương Lan Kiểm Tông chúng ta, duyên cho Thương Lan Kiếm Tông chúng ta!”
Liễu Công Nguyên lắc đầu nói: “Không thể vào hết được”. 𝑻𝐫𝗎𝙮ện cop từ t𝐫ang ( 𝑻 𝐫𝐔𝓶t𝐫𝗎𝙮ện﹒𝘷n )
Đậu Quảng Thần sửng sốt nói: “Vì sao?”
Những tông môn khác đều phải dựa vào chìa khóa mới có thể tiến vào, cho dù là tông môn như Đại Quang Minh Tự thật ra cũng không có bao nhiêu chìa khóa.
Thế lực khác thậm chí vì một chiếc chìa khóa mà đấu đá nhau đầu rơi máu nhảy, chỉ cầu một danh ngạch tiến vào Tiểu Phàm Thiên. Thế nhưng giờ Thương Lan Kiếm Tông rõ ràng có thể để toàn bộ tông môn tiến vào, vì sao Liễu Công Nguyên lại không đáp ứng?
Nhìn Đậu Quảng Thần, Liễu Công Nguyên thở dài một cái nói: “Đừng để lợi ích che mờ đôi mắt. Người thường chỉ nhắc tới cơ duyên trong Tiểu Phàm Thiên, mấy ai nghĩ tới nguy hiểm trong đó?
Có thể tiến vào Tiểu Phàm Thiên đều là cường giả hai giới Chính ma hoặc tuấn kiệt trên Long Hổ Bảng, cho dù là tông sư võ đạo cũng có nguy hiểm vẫn lạc trong đó.
Có một số cơ duyên nếu thực lực ngươi không đủ đừng nói lấy đi, thậm chí có thể do đó mà mất mạng.
Hơn nữa trong Tiểu Phàm Thiên nguy hiểm chân chính không phải đủ thứ cạm bẫy mà là con người!
Tiểu Phàm Thiên đã mở ra nhiều lần như vậy, trong đó có rất nhiều võ giả tán tu tình cờ tiến vào. Nhưng người có bao người thật sự mang cơ duyên ra? Có thể đếm trên đầu ngón tay.
Thương Lan Kiếm Tông ta nếu dốc toàn bộ lực lượng tông môn vào trong đó, ngươi có tin không, chưa nói tới cơ duyên lợi ích ra sao, người sống sót đi ra thậm chí không trăm người không được một!"
Nhưng Đậu Quảng Thần vẫn không cam lòng: “Nhưng cơ duyên ngay trước mặt rồi, nếu sợ nguy hiểm mà lui bước thì đệ tử thật sự không cam lòng!"
Liễu Công Nguyên thở dài một cái nơi: “Thôi, ngươi dẫn người tiến vào đi. Có điều ngươi phải nói rõ nguy hiểm trong chuyện này với các đệ tử. Ai nguyện ý tiến vào đánh cược cùng ngươi thì đi vào Tiểu Phàm Thiên. Ai không nguyện ý thì ở lại cùng ta canh giữ" Thương Lan Kiếm Tông, lưu lại hương hóa truyền thừa tông môn.”
Đậu Quảng Thần sửng sốt nói: “Sư phụ, người không đi à?"
Liễu Công Nguyên lung lay nói: "Ta đã giả rồi, không đánh nổi. bên trong Tiểu Phàm Thiên tranh đoạt kịch liệt vượt ngoài tưởng tượng của ngươi. mặc dù ta không sợ chết nhưng ta muốn lưu lại thủ hộ hy vọng cuối cùng của Thương Lan Kiếm Tông ta."
Nói xong Liễu Công Nguyên đưa mắt nhìn về sau núi, nơi Thẩm Bạch bế sinh tử quan.
Nơi đó có hy vọng cuối cùng của Thương Lan Kiếm Tông hản, nhưng lại là một hy vọng chưa rõ tiền đồ.
Ngụy Quận của Yến Quốc chưa bao giờ được coi là phồn hoa
Trước đó Ngụy Quận là Ngụy Quốc, là nước phụ thuộc của Đông Tề.
Sau khi Ngụy Quốc bị Yến Quốc tiêu diệt, toàn bộ Ngụy Quận kế cá dân chúng bình thường hay tông môn võ lâm đều căm thù Bắc Yên. Mà Bắc Yên cũng không thể phái người diệt sạch Ngụy Quận được, cho nên Ngụy Quận vẫn là khu vực không ai quản lý, tự mình phát triển.
Lúc bình thường, khu vực Ngụy Quận rất ít có võ giả Đông Tẽ và Bác Yên đến. Có điều sau khi Tiểu Phàm Thiên khai mở, các đại phái đều nghe danh chạy đến, cầm chìa khóa tiến vào bên trong, còn một bộ phận võ giả mặc dù không thể tiến vào nhưng lại chờ bên ngoài để tiếp ứng.
Thế nhân nhắc tới Tiểu Phàm Thiên chỉ biết cơ duyên trong đó nhưng lại quên mất nguy hiểm bên trong.
Vận nhất có võ giả trọng thương sắp chết đi ra, bọn họ cũng có thể cứu viện kịp thời.
Khi Quan Tư Vũ cũng Sở Hưu tới, bên ngoài Tiểu Phàm Thiên đã có vô số võ giả, có người phụ trách tiếp ứng của các đại phái, cũng có một số người mặc dù không có tư cách nhưng vẫn muốn đứng ngoài xem trò hay.
An Lưu Niên đến sau lạnh lùng nói: “Ta vào trước.”
Nói xong hẳn trực tiếp bước ra một bước, tiến vào khu rừng vặn vẹo kia, thân hình biến mất bên trong
Mỗi người tiến vào trong Tiểu Phàm Thiên đều được dịch chuyển tới vị trí ngẫu nhiên, cho nên không cần tiến vào cùng nhau.
Tiểu Phàm Thiên sẽ tồn tại mười ngày. Sau mười ngày này Tiểu Phàm Thiên sẽ biến mất trong không gian, tất cả mọi người sẽ bị bài xích ra ngoài
Hơn nữa tiến vào Tiểu Phàm Thiên cũng có một số hạn chế, ví dụ như thực lực.
Võ giả tiến vào Tiểu Phàm Thiên không có giới hạn thực lực bên dưới, nhưng lại giới hạn thực lực bên trên.
Cường giả Chân Hỏa Luyện Thần mà đi vào chắc chân sẽ bị quy tắc của Tiểu Phàm Thiên nhầm vào áp chế, lực lượng thiên địa không ngừng ép tới.
Cho nên một khi cường giả Chân Hỏa Luyện Thần tiến vào, có thể nói đừng nghĩ bước được một bước, chỉ có thể cưỡng ép dùng lực lượng bản thân ngăn cản lực lượng thiên địa mãnh liệt, chí uống phí công phu.
Cho nên sau vài lần thứ nghiệm, cường giả Chân Hỏa Luyện Thần không tiếp tục thử nữa mà nhường lại cơ hội cho những người khác.
Có điều như vậy cũng không tệ, dù sao thực lực Chân Hỏa Luyện Thần vẫn đó, nếu có cường giả Chân Hỏa Luyện Thần xuất thủ, vậy toàn bộ Tiểu Phàm Thiên đã thành chiến trường chém giết của những tông môn đỉnh cấp như Đại Quang Minh Tự hay Bái Nguyệt Giáo rồi, tông môn không có cường giả Chân Hỏa Luyện Thần thậm chí muốn uống một chén canh cũng khó.
Trước khi đến Quan Tư Vũ đã giao cho Sở Hưu một quyển sổ, trong đó là giới thiệu vị trí địa lý bên trong Tiểu Phàm Thiên cùng miêu tả một số nguy cơ hung hiểm.
Có điều thứ này tác dụng không lớn, thế giới bên ngoài thay đổi, thế giới trong Tiểu Phàm Thiên cũng thay đổi, thậm chí không biết vì sao địa hình trong đó cũng liên tục biến hóa.
Giờ đã ba mươi năm trôi qua, không ai biết rốt cuộc bên trong đã biến đổi thế nào.
Lúc này những người ở thế giới bên ngoài thấy Sở Hưu và Quan Tư Vũ đến, lập tức bàn tán xôn xao.
Bên ngoài Quan Trung Hình Đường rất kín tiếng, có điều danh tiếng của riêng Quan Tư Vũ lại không nhỏ. Thân là người kế nhiệm Sở Cưồng Oa, đứng trong mười hạng đầu Phong Vân Bảng, hầu như không ai không biết Quan Tư Vũ.
Còn Sở Hưu lại là tuấn kiệt hạng tư trên Long Hổ Bảng, chắc chắn sẽ là một trong những người tiến vào Tiểu Phàm Thiên lần này.
Có điều so với vẻ mặt hưng phấn của Đậu Quảng Thần, gương mặt Liễu Công Nguyên lại không chút biểu cảm. Trong tay hẳn còn cầm một hòn đá, cũng là chìa khóa của Tiểu Phàm Thiên.
Với thực lực hiện tại của Thương Lan Kiếm Tông, bọn họ có một chiếc chìa khóa đã là không tệ rồi.
Liễu Công Nguyên đã từng vào Tiểu Phàm Thiên, có điều thế nhân chỉ biết cơ duyên trong đó nhưng lại không biết thiên hạ đâu có nơi nào là phúc địa chỉ có cơ duyên. Bên trong Tiếu Phàm Thiên tuy nhiều cơ duyên nhưng nguy hiểm lại nhiều hơn cơ duyên nhiều lần, thậm chí cả trăm lần.
Liễu Công Nguyên đã già, có tiến vào Tiểu Phàm Thiên lần nữa cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng. Cho nên chiếc chìa khóa này hắn định lưu lại cho Thẩm Bạch.
Thế nhưng giờ Thẩm Bạch đã bị phế, tuy bế sinh tử quan trong mật địa Thương Lan Kiếm Tông nhưng vẫn không rõ sống chết. Kết quả giờ Tiểu Phàm Thiên lại vừa vặn xuất hiện tại Ngụy Quận, chuyện này đúng là châm chọc.
Đậu Quảng Thần bên cạnh thấy Liễu Công Nguyên không nói gì bèn vội vàng nói: “Sư phụ, nhanh nhanh hạ lệnh cho tất cả đệ tử Thương Lan Kiếm Tông ta đều tiến vào Tiểu Phàm Thiên đi. Đây là ông trời chiếu cố cho Thương Lan Kiểm Tông chúng ta, duyên cho Thương Lan Kiếm Tông chúng ta!”
Liễu Công Nguyên lắc đầu nói: “Không thể vào hết được”. 𝑻𝐫𝗎𝙮ện cop từ t𝐫ang ( 𝑻 𝐫𝐔𝓶t𝐫𝗎𝙮ện﹒𝘷n )
Đậu Quảng Thần sửng sốt nói: “Vì sao?”
Những tông môn khác đều phải dựa vào chìa khóa mới có thể tiến vào, cho dù là tông môn như Đại Quang Minh Tự thật ra cũng không có bao nhiêu chìa khóa.
Thế lực khác thậm chí vì một chiếc chìa khóa mà đấu đá nhau đầu rơi máu nhảy, chỉ cầu một danh ngạch tiến vào Tiểu Phàm Thiên. Thế nhưng giờ Thương Lan Kiếm Tông rõ ràng có thể để toàn bộ tông môn tiến vào, vì sao Liễu Công Nguyên lại không đáp ứng?
Nhìn Đậu Quảng Thần, Liễu Công Nguyên thở dài một cái nói: “Đừng để lợi ích che mờ đôi mắt. Người thường chỉ nhắc tới cơ duyên trong Tiểu Phàm Thiên, mấy ai nghĩ tới nguy hiểm trong đó?
Có thể tiến vào Tiểu Phàm Thiên đều là cường giả hai giới Chính ma hoặc tuấn kiệt trên Long Hổ Bảng, cho dù là tông sư võ đạo cũng có nguy hiểm vẫn lạc trong đó.
Có một số cơ duyên nếu thực lực ngươi không đủ đừng nói lấy đi, thậm chí có thể do đó mà mất mạng.
Hơn nữa trong Tiểu Phàm Thiên nguy hiểm chân chính không phải đủ thứ cạm bẫy mà là con người!
Tiểu Phàm Thiên đã mở ra nhiều lần như vậy, trong đó có rất nhiều võ giả tán tu tình cờ tiến vào. Nhưng người có bao người thật sự mang cơ duyên ra? Có thể đếm trên đầu ngón tay.
Thương Lan Kiếm Tông ta nếu dốc toàn bộ lực lượng tông môn vào trong đó, ngươi có tin không, chưa nói tới cơ duyên lợi ích ra sao, người sống sót đi ra thậm chí không trăm người không được một!"
Nhưng Đậu Quảng Thần vẫn không cam lòng: “Nhưng cơ duyên ngay trước mặt rồi, nếu sợ nguy hiểm mà lui bước thì đệ tử thật sự không cam lòng!"
Liễu Công Nguyên thở dài một cái nơi: “Thôi, ngươi dẫn người tiến vào đi. Có điều ngươi phải nói rõ nguy hiểm trong chuyện này với các đệ tử. Ai nguyện ý tiến vào đánh cược cùng ngươi thì đi vào Tiểu Phàm Thiên. Ai không nguyện ý thì ở lại cùng ta canh giữ" Thương Lan Kiếm Tông, lưu lại hương hóa truyền thừa tông môn.”
Đậu Quảng Thần sửng sốt nói: “Sư phụ, người không đi à?"
Liễu Công Nguyên lung lay nói: "Ta đã giả rồi, không đánh nổi. bên trong Tiểu Phàm Thiên tranh đoạt kịch liệt vượt ngoài tưởng tượng của ngươi. mặc dù ta không sợ chết nhưng ta muốn lưu lại thủ hộ hy vọng cuối cùng của Thương Lan Kiếm Tông ta."
Nói xong Liễu Công Nguyên đưa mắt nhìn về sau núi, nơi Thẩm Bạch bế sinh tử quan.
Nơi đó có hy vọng cuối cùng của Thương Lan Kiếm Tông hản, nhưng lại là một hy vọng chưa rõ tiền đồ.
Ngụy Quận của Yến Quốc chưa bao giờ được coi là phồn hoa
Trước đó Ngụy Quận là Ngụy Quốc, là nước phụ thuộc của Đông Tề.
Sau khi Ngụy Quốc bị Yến Quốc tiêu diệt, toàn bộ Ngụy Quận kế cá dân chúng bình thường hay tông môn võ lâm đều căm thù Bắc Yên. Mà Bắc Yên cũng không thể phái người diệt sạch Ngụy Quận được, cho nên Ngụy Quận vẫn là khu vực không ai quản lý, tự mình phát triển.
Lúc bình thường, khu vực Ngụy Quận rất ít có võ giả Đông Tẽ và Bác Yên đến. Có điều sau khi Tiểu Phàm Thiên khai mở, các đại phái đều nghe danh chạy đến, cầm chìa khóa tiến vào bên trong, còn một bộ phận võ giả mặc dù không thể tiến vào nhưng lại chờ bên ngoài để tiếp ứng.
Thế nhân nhắc tới Tiểu Phàm Thiên chỉ biết cơ duyên trong đó nhưng lại quên mất nguy hiểm bên trong.
Vận nhất có võ giả trọng thương sắp chết đi ra, bọn họ cũng có thể cứu viện kịp thời.
Khi Quan Tư Vũ cũng Sở Hưu tới, bên ngoài Tiểu Phàm Thiên đã có vô số võ giả, có người phụ trách tiếp ứng của các đại phái, cũng có một số người mặc dù không có tư cách nhưng vẫn muốn đứng ngoài xem trò hay.
An Lưu Niên đến sau lạnh lùng nói: “Ta vào trước.”
Nói xong hẳn trực tiếp bước ra một bước, tiến vào khu rừng vặn vẹo kia, thân hình biến mất bên trong
Mỗi người tiến vào trong Tiểu Phàm Thiên đều được dịch chuyển tới vị trí ngẫu nhiên, cho nên không cần tiến vào cùng nhau.
Tiểu Phàm Thiên sẽ tồn tại mười ngày. Sau mười ngày này Tiểu Phàm Thiên sẽ biến mất trong không gian, tất cả mọi người sẽ bị bài xích ra ngoài
Hơn nữa tiến vào Tiểu Phàm Thiên cũng có một số hạn chế, ví dụ như thực lực.
Võ giả tiến vào Tiểu Phàm Thiên không có giới hạn thực lực bên dưới, nhưng lại giới hạn thực lực bên trên.
Cường giả Chân Hỏa Luyện Thần mà đi vào chắc chân sẽ bị quy tắc của Tiểu Phàm Thiên nhầm vào áp chế, lực lượng thiên địa không ngừng ép tới.
Cho nên một khi cường giả Chân Hỏa Luyện Thần tiến vào, có thể nói đừng nghĩ bước được một bước, chỉ có thể cưỡng ép dùng lực lượng bản thân ngăn cản lực lượng thiên địa mãnh liệt, chí uống phí công phu.
Cho nên sau vài lần thứ nghiệm, cường giả Chân Hỏa Luyện Thần không tiếp tục thử nữa mà nhường lại cơ hội cho những người khác.
Có điều như vậy cũng không tệ, dù sao thực lực Chân Hỏa Luyện Thần vẫn đó, nếu có cường giả Chân Hỏa Luyện Thần xuất thủ, vậy toàn bộ Tiểu Phàm Thiên đã thành chiến trường chém giết của những tông môn đỉnh cấp như Đại Quang Minh Tự hay Bái Nguyệt Giáo rồi, tông môn không có cường giả Chân Hỏa Luyện Thần thậm chí muốn uống một chén canh cũng khó.
Trước khi đến Quan Tư Vũ đã giao cho Sở Hưu một quyển sổ, trong đó là giới thiệu vị trí địa lý bên trong Tiểu Phàm Thiên cùng miêu tả một số nguy cơ hung hiểm.
Có điều thứ này tác dụng không lớn, thế giới bên ngoài thay đổi, thế giới trong Tiểu Phàm Thiên cũng thay đổi, thậm chí không biết vì sao địa hình trong đó cũng liên tục biến hóa.
Giờ đã ba mươi năm trôi qua, không ai biết rốt cuộc bên trong đã biến đổi thế nào.
Lúc này những người ở thế giới bên ngoài thấy Sở Hưu và Quan Tư Vũ đến, lập tức bàn tán xôn xao.
Bên ngoài Quan Trung Hình Đường rất kín tiếng, có điều danh tiếng của riêng Quan Tư Vũ lại không nhỏ. Thân là người kế nhiệm Sở Cưồng Oa, đứng trong mười hạng đầu Phong Vân Bảng, hầu như không ai không biết Quan Tư Vũ.
Còn Sở Hưu lại là tuấn kiệt hạng tư trên Long Hổ Bảng, chắc chắn sẽ là một trong những người tiến vào Tiểu Phàm Thiên lần này.