Những người bọn họ đều là cao tầng trong Quan Trung Hình Đường, cũng biết một ít chuyện liên quan tới Tiểu Phàm Thiên. Nhưng bọn họ căn bản không ảo tưởng bản thân có thể tiến vào trong đó.
Quan Trung Hình Đường có chìa khóa dư ra, nhưng đó là giữ lại cho ba vị tông sư võ đạo.
Nếu như là những đại phái nội tình truyền thừa thâm hậu ngược lại có thể giao chìa khóa cho một vài võ giả thế hệ trẻ tuổi, cho bọn họ tiến vào tìm kiếm cơ duyên của bản thân. Nhưng rõ ràng Quan Trung Hình Đường còn chưa xa xỉ tới mức độ đó.
Một lúc lâu sau, ba vị đầu lĩnh Tập Hình Ti đồng loạt bước vào trong đại đường. Lần này tam thủ lĩnh Tư Minh không đi sau Quan Tư Vũ mà cùng hai vị thủ lĩnh khác cùng tiến vào.
Đây là lần đầu tiên Sở Hưu được gặp đại thủ lĩnh Tập Hình Tí, An Lưu Niên.
An Lưu Niên là một người trung niên cao lớn gầy gò, lần da trắng trẻo. Màu trắng đó là trắng bệnh nhợt nhạt, hốc mắt hãm sâu mang theo chút âm trầm.
Thân thể hẳn bao phủ trong áo choàng màu đen, sau lưng cõng năm thanh trường kiếm nhưng đều dùng vỏ kiếm bình thường che phủ, không nhìn ra nội tình.
An Lưu Niên vẫn luôn kín tiếng giấu tài kín tiếng tới mức bên ngoài rất ít người nghe nói tới tên của hắn. Thậm chí trong Quan Trung Hình Đường cũng có nhiều người không biết hẳn.
Ngay cả trong Tập Hình Tí, người phụ trách đại đa số sự vụ là nhị thủ lĩnh Phương Sát cùng tam thủ lĩnh Tư Minh. Vị đại thủ lĩnh là hắn thường xuyên như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không ai biết rốt cuộc hẳn đang làm gì.
Trước đó Sở Hưu không biết gì về An Lưu Niên. Có điều y đã nghe được thông tin về An Lưu Niên ở chỗ Mai Khinh Liên.
Chẳng trách với thực lực hiện tại Quan Tư Vũ vẫn không thể khiến Tập Hình Ti hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của mình. Thật sự là bối phận của An Lưu Niên quá lớn, theo lý mà nói hắn thậm chí còn hơn Quan Tư Vũ một thế hệ.
Ngày trước khi Sở Cuồng Ca còn sống, An Lưu Niên cùng Sở Cuồng Ga là đồng liêu, hai bên còn từng tranh đoạt vị trí đường chủ Quan Trung Hình Đường.
Có điều khi đó ưu thế của Sở Cuồng Ca thật sự quá rõ ràng, chỉ cần không phải người mù ai cũng biết chức đường chủ này nên giao cho ai. Cho nên dù An Lưu Niên có muốn tranh cũng chẳng tranh nổi, cuối cùng hẳn chủ động từ bỏ vị trí này.
Sau này Sở Cưồng Ca bất hạnh bỏ mình, theo lý mà nói vị trí này nên tới phiên An Lưu Niên.
Thế nhưng Sở Cưồng Ca cho rằng tính cách An Lưu Niên quá mức cực đoan âm trầm, làm việc dễ theo hướng cực đoan. Bảo hẳn làm đại thủ lĩnh Tập Hình Ti thì được, bảo hắn chưởng quản toàn bộ Quan Trung Hình Đường e là không ổn, cho nên Sở Cưỡng Ca giao vị trí này cho Quan Tư Vũ.
Lúc đầu An Lưu Niên không phục Quan Tư Vũ, không chịu phối hợp. Dù sao khi đó Quan Tư Vũ rõ ràng chỉ là hậu bối của hắn, bước vào cảnh giới tông sư võ đạo cũng muộn hơn hẳn, dựa vào đâu mà đòi bắt hẳn cúi đầu xưng thần?
Có điều sau này Quan Tư Vũ thể hiện thực lực bản thân, đồng thời còn dẫn dắt Quan Trung Hình Đường tới địa vị như hiện tại. Uy danh của Quan Tư Vũ trong Quan Trung Hình Đường càng lúc cảng lớn, An Lưu Niên có không phục cũng chẳng được.
Có điều mặc dù An Lưu Niên không còn tâm tư tranh đoạt vị trí đường chủ với Quan Tư Vũ nữa, nhưng một mẫu ba phần đất Tập Hình Tỉ này vẫn là của hắn.
Chỉ cần An Lưu Niên còn sống một ngày, Tập Hình Ti nhất định phải nằm dưới sự khống chế của hắn. Hắn có thẻ mặc kệ mọi việc nhưng Quan Tư Vũ cũng đừng hòng động vào Tập Hình Ti.
Sở Hưu nheo mắt nhìn An Lưu Niên, trong lòng thầm nghĩ, Quan Tư Vũ vẫn tương đối lo nghĩ cho đại cục, sợ gây nên tổn thất cho Quan Trung Hình Đường nên không chọn đấu đá đến cùng với An Lưu Niên.
Chẳng qua đó là Quan Tư Vũ, nếu đổi lại thành Sở. Hưu, y không cách nào chịu đựng được chuyện dưới trướng mình còn có cao thủ cường giả không chịu nghe theo mệnh lệnh bản thân.
Muốn dẹp giặc ngoài trước phải yên thù trong. Ngay cả nâm đấm của mình còn không chặt lấy gì đấu với người ngoài?
Sau khi mọi người đến đông đủ, một lúc sau Quan Tư Vũ cũng dẫn theo Mai Khinh Liên đi đến.
Theo lý mà nói đây là nghị sự nội bộ của Quan Trung Hình Đường. Mai Khinh Liên mặc dù là phu nhân của Quan Tư Vũ nhưng nàng vẫn chỉ là người ngoài, xuất hiện ở nơi này thời điểm này là không phù hợp.
Có điều đám người Tiêu Tập lại như không thấy gì, cũng không nói gì.
Quan Tư Vũ làm chuyện tương tự đã chẳng phải lần đầu, bọn họ cũng đã quen. Lúc này mở miệng chỉ có thể đắc tội Quan Tư Vũ. bọn họ còn chưa ngu ngốc tới mức lắm mồm như vậy.
Chắng qua lúc này An Lưu Niên lại dùng giọng hơi khàn khàn nói: “Quan Tư Vũ, Hình Đường nghị sự, ngươi mang một ả đàn bà vào đây làm gì? Làm đường chủ mấy năm, được người ta khen tặng tới quen tai, bắt đầu hống hách quên mất minh họ gì rồi à?"
Đám người ở đây trong lòng rét run, bầu không khí đã đầy mùi thuốc súng.
Những năm gần đây Quan Tư Vũ và An Lưu Niên rất ít khi chạm mắt, chính là vì chỉ cần bọn họ gặp mặt sẽ rất dễ xảy ra tình huống như hiện tại.
Quan Tư Vũ rất biết cách ẩn nhẫn, chịu suy nghĩ vì đại cục. Nhưng An Lưu Niên lại không cam lòng để Quan Tư Vũ trở thành đường chủ, cho nên bao lâu nay hẳn chưa từng gọi Quan Tư Vũ là đường chủ đại nhân.
Kéo Mai Khinh Liên ngồi xuống, Quan Tư Vũ lạnh lùng nói: “Hình Đường nghị sự thì đã sao? Quy củ của Hình Đường đâu có quy định nào không cho phép nữ nhân tham gia. Nếu quy củ thật sự không cho phép thì ta sẽ sửa lại quy củ. Giờ, ta mới là đường chủ!”
Sở Hưu kinh ngạc nhìn Quan Tư Vũ. Quan đường chủ rất ít khi tỏ ra bá đạo như vậy. Chẳng lẽ lần này có nữ nhân của mình ở bên cạnh nên mới cứng rằn như vậy?
Đương nhiên Quan Tư Vũ cũng có tư cách cứng rắn. Chuyện khác không nói, tối thiểu lần trước Quan Tư Vũ giao chiến với Hạ Hầu Trấn, Thần Thông Cửu Biến trực tiếp áp đảo Hạ Hầu Trấn. Từ chuyện này có thể nhìn ra tu vi của Quan Tư Vũ tuyệt đối không đơn giản.
Mặc dù hắn còn chưa đạt tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, nhưng cũng là nhân tài kiệt xuất trong cảnh giới Võ Đạo Chân Đan.
An Lưu Niên hừ lạnh tiếng nói: “Hôm nay ngươi gọi mọi người tới rốt cuộc có chuyện gì?"
Quan Tư Vũ trầm giọng nói: “Đương nhiên là muốn bàn bạc xem ai có thể tiến vào Tiểu Phàm Thiên."
An Lưu Niên nghe vậy cau mày nói: “Loại chuyện như vậy cần gì bàn bạc? Đười trước của Quan Trung Hình Đường ta lưu lại ba cái chìa khóa, vừa vặn bangười chúng ta mỗi người một cái”
Quan Tư Vũ nói “Ta biết chỉ có ba chiếc. Có điều ta không định để cả ba chúng ta đều tiến vào mà cần một người lưu lại thủ hộ Quan Trung Hình Đường.
Tiểu Phàm Thiên ba mươi năm mới mở ra một lần. Lần trước khi mới mở Quan Trung Hình Đường chỉ có một chiếc chìa khóa. Lúc đó Sở Cuồng Ca đại nhân còn trẻ tuổi được tiến vào, Quan Trung Hình Đường do lão đường chủ trấn thủ.
Giờ mặc dù Quan Trung Hình Đường chúng ta không gặp cảnh hỗn loạn bốn bẽ đều là địch như lúc trước. Có điều để an toàn vẫn cần một người ở lại trấn thủ.?
Nghe xong lời này cả An Lưu Niên và Phương Sát đều biến sắc.
Quan Tư Vũ là đường chủ, chắc chân hân sẽ đi rồi, cho nên giữa An Lưu Niên và Phương Sát sẽ có một người không được di.
Nhưng Tiểu Phàm Thiên ba mươi năm mới mở một lần, đây có thể là cơ hội duy nhất của bọn họ.
Ba mươi năm trước, Phương Sát vẫn là võ giả thế hệ trẻ tuổi, không có tư cách tiến vào. An Lưu Niên khi đó cũng không phải tông sư võ đạo, hơn nữa còn không bắng Sở Cuồng Oa, cho nên cũng không có tư cách.
Lần này nếu không tiến vào Tiểu Phàm Thiên, vậy ba mươi năm sau An Lưu Niên và Phương Sát đều không còn trong thời tráng niên nữa. Cho dù lúc đó có tiến vào nhận được cơ duyên bảo vật gì, hiệu quả cũng kém đi nhiều.
Quan Trung Hình Đường có chìa khóa dư ra, nhưng đó là giữ lại cho ba vị tông sư võ đạo.
Nếu như là những đại phái nội tình truyền thừa thâm hậu ngược lại có thể giao chìa khóa cho một vài võ giả thế hệ trẻ tuổi, cho bọn họ tiến vào tìm kiếm cơ duyên của bản thân. Nhưng rõ ràng Quan Trung Hình Đường còn chưa xa xỉ tới mức độ đó.
Một lúc lâu sau, ba vị đầu lĩnh Tập Hình Ti đồng loạt bước vào trong đại đường. Lần này tam thủ lĩnh Tư Minh không đi sau Quan Tư Vũ mà cùng hai vị thủ lĩnh khác cùng tiến vào.
Đây là lần đầu tiên Sở Hưu được gặp đại thủ lĩnh Tập Hình Tí, An Lưu Niên.
An Lưu Niên là một người trung niên cao lớn gầy gò, lần da trắng trẻo. Màu trắng đó là trắng bệnh nhợt nhạt, hốc mắt hãm sâu mang theo chút âm trầm.
Thân thể hẳn bao phủ trong áo choàng màu đen, sau lưng cõng năm thanh trường kiếm nhưng đều dùng vỏ kiếm bình thường che phủ, không nhìn ra nội tình.
An Lưu Niên vẫn luôn kín tiếng giấu tài kín tiếng tới mức bên ngoài rất ít người nghe nói tới tên của hắn. Thậm chí trong Quan Trung Hình Đường cũng có nhiều người không biết hẳn.
Ngay cả trong Tập Hình Tí, người phụ trách đại đa số sự vụ là nhị thủ lĩnh Phương Sát cùng tam thủ lĩnh Tư Minh. Vị đại thủ lĩnh là hắn thường xuyên như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không ai biết rốt cuộc hẳn đang làm gì.
Trước đó Sở Hưu không biết gì về An Lưu Niên. Có điều y đã nghe được thông tin về An Lưu Niên ở chỗ Mai Khinh Liên.
Chẳng trách với thực lực hiện tại Quan Tư Vũ vẫn không thể khiến Tập Hình Ti hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của mình. Thật sự là bối phận của An Lưu Niên quá lớn, theo lý mà nói hắn thậm chí còn hơn Quan Tư Vũ một thế hệ.
Ngày trước khi Sở Cuồng Ca còn sống, An Lưu Niên cùng Sở Cuồng Ga là đồng liêu, hai bên còn từng tranh đoạt vị trí đường chủ Quan Trung Hình Đường.
Có điều khi đó ưu thế của Sở Cuồng Ca thật sự quá rõ ràng, chỉ cần không phải người mù ai cũng biết chức đường chủ này nên giao cho ai. Cho nên dù An Lưu Niên có muốn tranh cũng chẳng tranh nổi, cuối cùng hẳn chủ động từ bỏ vị trí này.
Sau này Sở Cưồng Ca bất hạnh bỏ mình, theo lý mà nói vị trí này nên tới phiên An Lưu Niên.
Thế nhưng Sở Cưồng Ca cho rằng tính cách An Lưu Niên quá mức cực đoan âm trầm, làm việc dễ theo hướng cực đoan. Bảo hẳn làm đại thủ lĩnh Tập Hình Ti thì được, bảo hắn chưởng quản toàn bộ Quan Trung Hình Đường e là không ổn, cho nên Sở Cưỡng Ca giao vị trí này cho Quan Tư Vũ.
Lúc đầu An Lưu Niên không phục Quan Tư Vũ, không chịu phối hợp. Dù sao khi đó Quan Tư Vũ rõ ràng chỉ là hậu bối của hắn, bước vào cảnh giới tông sư võ đạo cũng muộn hơn hẳn, dựa vào đâu mà đòi bắt hẳn cúi đầu xưng thần?
Có điều sau này Quan Tư Vũ thể hiện thực lực bản thân, đồng thời còn dẫn dắt Quan Trung Hình Đường tới địa vị như hiện tại. Uy danh của Quan Tư Vũ trong Quan Trung Hình Đường càng lúc cảng lớn, An Lưu Niên có không phục cũng chẳng được.
Có điều mặc dù An Lưu Niên không còn tâm tư tranh đoạt vị trí đường chủ với Quan Tư Vũ nữa, nhưng một mẫu ba phần đất Tập Hình Tỉ này vẫn là của hắn.
Chỉ cần An Lưu Niên còn sống một ngày, Tập Hình Ti nhất định phải nằm dưới sự khống chế của hắn. Hắn có thẻ mặc kệ mọi việc nhưng Quan Tư Vũ cũng đừng hòng động vào Tập Hình Ti.
Sở Hưu nheo mắt nhìn An Lưu Niên, trong lòng thầm nghĩ, Quan Tư Vũ vẫn tương đối lo nghĩ cho đại cục, sợ gây nên tổn thất cho Quan Trung Hình Đường nên không chọn đấu đá đến cùng với An Lưu Niên.
Chẳng qua đó là Quan Tư Vũ, nếu đổi lại thành Sở. Hưu, y không cách nào chịu đựng được chuyện dưới trướng mình còn có cao thủ cường giả không chịu nghe theo mệnh lệnh bản thân.
Muốn dẹp giặc ngoài trước phải yên thù trong. Ngay cả nâm đấm của mình còn không chặt lấy gì đấu với người ngoài?
Sau khi mọi người đến đông đủ, một lúc sau Quan Tư Vũ cũng dẫn theo Mai Khinh Liên đi đến.
Theo lý mà nói đây là nghị sự nội bộ của Quan Trung Hình Đường. Mai Khinh Liên mặc dù là phu nhân của Quan Tư Vũ nhưng nàng vẫn chỉ là người ngoài, xuất hiện ở nơi này thời điểm này là không phù hợp.
Có điều đám người Tiêu Tập lại như không thấy gì, cũng không nói gì.
Quan Tư Vũ làm chuyện tương tự đã chẳng phải lần đầu, bọn họ cũng đã quen. Lúc này mở miệng chỉ có thể đắc tội Quan Tư Vũ. bọn họ còn chưa ngu ngốc tới mức lắm mồm như vậy.
Chắng qua lúc này An Lưu Niên lại dùng giọng hơi khàn khàn nói: “Quan Tư Vũ, Hình Đường nghị sự, ngươi mang một ả đàn bà vào đây làm gì? Làm đường chủ mấy năm, được người ta khen tặng tới quen tai, bắt đầu hống hách quên mất minh họ gì rồi à?"
Đám người ở đây trong lòng rét run, bầu không khí đã đầy mùi thuốc súng.
Những năm gần đây Quan Tư Vũ và An Lưu Niên rất ít khi chạm mắt, chính là vì chỉ cần bọn họ gặp mặt sẽ rất dễ xảy ra tình huống như hiện tại.
Quan Tư Vũ rất biết cách ẩn nhẫn, chịu suy nghĩ vì đại cục. Nhưng An Lưu Niên lại không cam lòng để Quan Tư Vũ trở thành đường chủ, cho nên bao lâu nay hẳn chưa từng gọi Quan Tư Vũ là đường chủ đại nhân.
Kéo Mai Khinh Liên ngồi xuống, Quan Tư Vũ lạnh lùng nói: “Hình Đường nghị sự thì đã sao? Quy củ của Hình Đường đâu có quy định nào không cho phép nữ nhân tham gia. Nếu quy củ thật sự không cho phép thì ta sẽ sửa lại quy củ. Giờ, ta mới là đường chủ!”
Sở Hưu kinh ngạc nhìn Quan Tư Vũ. Quan đường chủ rất ít khi tỏ ra bá đạo như vậy. Chẳng lẽ lần này có nữ nhân của mình ở bên cạnh nên mới cứng rằn như vậy?
Đương nhiên Quan Tư Vũ cũng có tư cách cứng rắn. Chuyện khác không nói, tối thiểu lần trước Quan Tư Vũ giao chiến với Hạ Hầu Trấn, Thần Thông Cửu Biến trực tiếp áp đảo Hạ Hầu Trấn. Từ chuyện này có thể nhìn ra tu vi của Quan Tư Vũ tuyệt đối không đơn giản.
Mặc dù hắn còn chưa đạt tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, nhưng cũng là nhân tài kiệt xuất trong cảnh giới Võ Đạo Chân Đan.
An Lưu Niên hừ lạnh tiếng nói: “Hôm nay ngươi gọi mọi người tới rốt cuộc có chuyện gì?"
Quan Tư Vũ trầm giọng nói: “Đương nhiên là muốn bàn bạc xem ai có thể tiến vào Tiểu Phàm Thiên."
An Lưu Niên nghe vậy cau mày nói: “Loại chuyện như vậy cần gì bàn bạc? Đười trước của Quan Trung Hình Đường ta lưu lại ba cái chìa khóa, vừa vặn bangười chúng ta mỗi người một cái”
Quan Tư Vũ nói “Ta biết chỉ có ba chiếc. Có điều ta không định để cả ba chúng ta đều tiến vào mà cần một người lưu lại thủ hộ Quan Trung Hình Đường.
Tiểu Phàm Thiên ba mươi năm mới mở ra một lần. Lần trước khi mới mở Quan Trung Hình Đường chỉ có một chiếc chìa khóa. Lúc đó Sở Cuồng Ca đại nhân còn trẻ tuổi được tiến vào, Quan Trung Hình Đường do lão đường chủ trấn thủ.
Giờ mặc dù Quan Trung Hình Đường chúng ta không gặp cảnh hỗn loạn bốn bẽ đều là địch như lúc trước. Có điều để an toàn vẫn cần một người ở lại trấn thủ.?
Nghe xong lời này cả An Lưu Niên và Phương Sát đều biến sắc.
Quan Tư Vũ là đường chủ, chắc chân hân sẽ đi rồi, cho nên giữa An Lưu Niên và Phương Sát sẽ có một người không được di.
Nhưng Tiểu Phàm Thiên ba mươi năm mới mở một lần, đây có thể là cơ hội duy nhất của bọn họ.
Ba mươi năm trước, Phương Sát vẫn là võ giả thế hệ trẻ tuổi, không có tư cách tiến vào. An Lưu Niên khi đó cũng không phải tông sư võ đạo, hơn nữa còn không bắng Sở Cuồng Oa, cho nên cũng không có tư cách.
Lần này nếu không tiến vào Tiểu Phàm Thiên, vậy ba mươi năm sau An Lưu Niên và Phương Sát đều không còn trong thời tráng niên nữa. Cho dù lúc đó có tiến vào nhận được cơ duyên bảo vật gì, hiệu quả cũng kém đi nhiều.