Mục lục
Nghịch Tập Ở Rể - Diệp Vô Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 595:

Diệp Vô Phong cười khổ, Du Kinh Hồng từ trước đến giờ vẫn luôn giữ kiểu thái độ lạnh lùng này, hơn nữa lại còn đứng ở vị trí đội trưởng để nói chuyện với anh.

Vậy nên anh không khỏi nghe ra một chút nghiêm túc.

“Cô có thời gian không? Tôi có một chút chuyện quan trọng muốn nói với cô.”

Du Kinh Hồng trả lời rất nhanh: “Bảy giờ tối nay, địa điểm do anh chọn.”

Diệp Vô Phong suy nghĩ một lát rồi nói: “Quán cà phê dưới công ty chúng tôi đi.”

Bảy giờ tối, Du Kinh Hồng xuất hiện rất đúng giờ trong quán cà phê, Diệp Vô Phong đã đợi Du Kinh Hồng đến từ lâu.

Tối hôm nay Du Kinh Hồng mặc đồ rằn ri, vẫn phô bày được hết dáng người hoàn mỹ ra nhưng lại đem theo một chút cảm giác mêm hoặc. Vóc dáng của Du Kinh Hồng có thể dùng mấy chữ “đáng tự hào” để hình dung.

Ngũ quan lại tinh xảo xinh đẹp như vậy, giống như được ông trời tạo hình nên vậy.

Ngồi trên ghế, Du Kinh Hồng nhìn Diệp Vô Phong nghi ngờ: “Anh muốn nói chuyện gì?”

Diệp Vô Phong mỉm cười: “Không biết cô có theo dõi trang web của tên sát thủ kia không?”

Du Kinh Hồng gật đầu: “Tôi biết, anh và Lâm Thư Âm đều có ở trên đó, có người định dùng 300 tỷ để mua mạng của hai người, có lẽ nên nói là mạng của Lâm Thư Âm.”

Dù sao cũng có rất nhiều người biết được thực lực của Diệp Vô Phong, cho dù thế nào thì phần lớn sát thủ cũng sẽ chọn ra tay giết một người phụ nữ tay không tấc sắt.

Cho nên trên thực tế Lâm Thư Âm trở thành mục tiêu lựa chọn của bọn ám sát.

“Vậy nên ý của anh là muốn tôi giúp anh xóa bài treo thưởng kia đúng không? Nhưng cho dù là người của Hồng Thuẫn thì tôi cũng không có cách nào để làm được chuyện này. Anh cũng biết trang web đó không phải là của Trung Hoa mà là của nước ngoài.” Kinh Hồng Vũ thể hiện thái độ không thể làm gì hơn với chuyện này.

Diệp Vô Phong lại mỉm cười nhìn Du Kinh Hồng: “Tôi biết cô là không có cách để xóa bài treo thưởng đó đi nhưng chuyện cô có thể làm được là không để cho bọn sát thủ bên ngoài vào được đó. Cho dù không thể ngăn được tất cả bọn sát thủ nhưng ngăn được phần đông cũng là được rồi.”

Du Kinh Hồng nhìn Diệp Vô Phong hơi nghi ngờ: “Anh cũng nên biết cho dù là như thế, những tên sát thủ mạnh vẫn không bị hạn chế, và anh vẫn phải đối mặt với những tên sát thủ có thực lực rất mạnh.”

Diệp Vô Phong nói: “Không sao, chỉ gần hạn chế phần lớn bọn chúng thì phần còn lại tôi có thể giải quyết được. Tôi sẽ cho bọn chúng thấy mối làm ăn 300 tỷ này không hời đến thế.”

Du Kinh Hồng im lặng một lúc sau mới ngẩng đầu nhìn Diệp Vô Phong rất nghiêm túc: “Tư Đại Thiên Vương của Long Môn không phải đều ở Trung Hoa đấy chứ?”

“Sao cô lại liên tưởng đến chuyện này?”

“Nếu không vì sao anh lại tự tin như vậy?” Du Kinh Hồng cảm thấy Diệp Vô Phong có thể nói ra được những lời như vậy thì chắc có lẽ là vì anh ta có rất nhiều người mạnh giúp đỡ để bảo vệ cho sự an toàn của Lâm Thư Âm.

Nhưng Du Kinh Hồng lại thấy vẻ mặt tò mò của Diệp Vô Phong nên cũng biết mọi chuyện không giống như những gì cô ta nghĩ. Diệp Vô Phong không hề liên hệ với Long Môn Tứ Đại Thiên Vương.

Long Môn Tứ Đại Thiên Vương cũng chỉ có mình Đường Trảm đang ở Trung Hoa.

Mà hình như Đường Trảm như mất tích và đã rời khỏi Liêu Đông.

Cũng không biết anh ta chạy đi đâu.

Nhưng chỉ cần Đường Trảm không làm chuyện gì nguy hại đến Trung Hoa thì cô ta cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Dù sao đến Diệp Vô Phong cũng trở thành đối tượng hợp tác của Hồng Thuẫn thì đương nhiên Đương Trảm cũng không làm chuyện gì bán đứng Trung Hoa.

“Tôi có thể cố gắng giúp anh hạn chế những tên sát thủ đó, những chuyện còn lại anh chỉ có thể tự làm thôi. Xử lý những tên sát thủ vào được thế nào thì đó là chuyện của anh.” Cuối cùng Du Kinh Hồng cũng đồng ý giúp đỡ Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong nheo mắt cười: “Tôi vẫn tin tưởng Cục Hồng Thuẫn nhất định không để nguy hiểm rơi xuống người người nhà của tôi.”

 

Du Kinh Hồng suy nghĩ một lát rồi nói: “Dù sao chúng ta cũng là quan hệ hợp tác, có rất nhiều chuyện cần anh ra mặt giải quyết. Yếu cầu anh đưa ra cũng hợp lý, tôi sẽ báo cáo với cấp trên.”

“Hy vọng chuyện này nhanh chóng được thực hiện. Cô cũng biết bây giờ những tên sát thủ đó đều đang tiến vào Trung Hoa.”

Mọi chuyện đã nói rõ ràng, Lâm Thư Âm cũng đã đi từ trên xuống, chắc cô định tan làm về nhà nên anh tạm biệt với Du Kinh Hồng rồi tới trước mặt cô.

“Tối nay chúng ta ra ngoài ăn cơm.” Diệp Vô Phong mỉm cười.

Lâm Thư Âm hơi tò mò: “Anh lấy đâu thời gian rảnh rỗi vậy? Trước đây em cũng không biết anh còn có sở thích này?”

Phải biết rằng trước đây Diệp Vô Phong luôn nấu cơm ở nhà, tay nghề làm bếp của anh thật sự là rất giỏi vậy nên cô cũng bắt đầu trở nên kén ăn, ăn không quen đồ ăn ở bên ngoài.

Diệp Vô Phong cười: “Gần đây anh tìm được một quán mì thịt bò gia truyền, để anh đưa em đi ăn thử.”

Lâm Thư Âm gật đầu, rồi khoác tay Diệp Vô Phong, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

Xe dừng lại ở đầu một con hẻm nhỏ, Diệp Vô Phong dẫn Lâm Thư Âm đi vào bên trong. Mặc dù con ngõ này chật hẹp nhưng hai bên đường còn có rất nhiều quầy hàng, đều là những hàng bán đồ ăn đêm hoặc đồ ăn tối.

Mỗi quầy hàng đều vô cùng đơn giản, một chiếc bếp, mấy chiếc bàn dài và mấy chiếc ghế thấp. Lúc ông chủ dùng chiếc xẻng sắt đảo đồ ăn, một chút lửa than bốc lên xung quanh nồi rồi lại biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK