“Ách, hẳn là đi.” Bạch Tinh Đồng chần chờ một chút.
Diệp Vô Phong nói: “Trên đường Hồ Quý đi về Nhà họ Âu Dương, khẳng định là phát hiện tập kết đặc công hay là bộ đội đặc chiến đại đội, mới có thể rút lui tại chỗ.”
“A! Chẳng lẽ thật sự như vậy.” Bạch Tinh Đồng chỉ cảm thấy sáng tỏ: “Anh có thể chắc chắn không?”
Diệp Vô Phong nói: “Không thể. Nhưng ngoại trừ tình huống này, sẽ không có tình huống khác khiến Hồ Quý thay đổi chủ ý.”
“Anh nói đúng!” Bạch Tinh Đồng không thể không thừa nhận, mặc dù là Diệp Vô Phong đoán, nhưng suy đoán này thật sự rất gần với sự thật.
Bạch Tinh Đồng trở lại phòng họp, nói ra suy đoán của Diệp Vô Phong.
La Hồ và cục trưởng Lạc Viễn Chinh, nhìn nhau một chút rồi khẽ gật đầu.
Lạc Viễn Chinh nói: “Âu Dương Lôi là chủ tịch chính hiệp tỉnh, chúng ta muốn khống chế Nhà họ Âu Dương, nhất định phải có đầy đủ chứng cứ phạm tội, cho dù là muốn điều tra, cũng phải được Kiểm soát viện tỉnh phê chuẩn. Tinh Đồng, Liên Cương, các cậu vẫn phải dốc sức sưu tập chứng cứ, chứng cứ phải thật chính xác, tôi và Tư lệnh La sẽ báo cáo trực tiếp lên Tỉnh ủy!”
Bạch Tinh Đồng hận đến cắn răng: “Vâng! Thế nhưng mà cục trưởng Lạc, mặc dù tên Âu Dương Lôi là con quạ của thế giới ngầm, nhưng mỗi lần phạm tội, đều để bọn đàn em ra tay, mà chỉ có khẩu cung thì rất khó tìm được vật chứng có ích!”
La Hồ nói: “Âu Dương Tất Tùng đã ở trong nước, dù cho anh ta có trốn kỹ, cũng sẽ lộ ra đuôi cáo. Đại Tráng, anh phối hợp với cảnh sát, phải tìm ra Âu Dương Tất Tùng! Đây mới là điều quan trọng để tiêu diệt Âu Dương Lôi.”
Lạc Viễn Chinh cũng gật đầu: “Đúng! Nếu như có thể tìm Âu Dương Tất Tùng tới, bắt được đội viên hải quân nhập cảnh phi pháp bên người Âu Dương Tất Tùng, chúng ta sẽ có được chứng cớ chính xác.”
Bạch Tinh Đồng nói: “Tên Hồ Quý này là một tay trùm buôn thuốc phiện, vậy thì càng không thể bỏ qua! Anh hai của anh ta – Hồ Trọng, đã chết ở Phụng Thiên. Mặc dù anh ta đến đây để báo thù, nhưng mặt khác, nhất định anh ta cũng muốn phát triển thị trường của anh ta ở Phụng Thiên này. Đúng là một tên quỷ hại người!”
Hình Liên Cương trả lời: “Hành động của Hồ Quý và Âu Dương Tất Tùng đều vô cùng bí mật. Hơn nữa, những người kia đều là cao thủ trong giới lính đánh thuê. Chỉ dựa vào mấy nhân viên cảnh sát bình thường như chúng ta, cho dù có tìm được dấu vết của bọn họ thì cũng rất khó truyền được tin tình báo về, bởi vì bọn họ quá đề cao cảnh giác. Cảnh sát bình thường như chúng ta một khi tiếp cận được với bọn họ, hậu quả rất có thể là bị giết.”
Nói đến đây, giọng điệu của anh ta trở nên nặng nề: “Trong vòng ba ngày, các nhóm cảnh sát của chúng ta đã có sáu người tử vong, ba người mất tích.”
Lạc Viễn Chinh tức giận đến mức gân xanh trên trán nảy lên: “Hai tên khốn kiếp này! Đúng là mấy tên giết người!”
Thân Đại Tráng nói: “Đội trưởng Thiệu, tất cả chiến sĩ của chúng ta đều lên đường tuần tra được không! Có thể đóng giả thành cảnh sát giao thông hoặc thành dân thường
Thiệu Hợp Thành gật đầu: “Ý kiến này của đại đội trưởng Thân rất tốt, tôi cảm thấy nó có thể thực hiện được.”
Hình Liên Cương nói: “ Đội cảnh sát hình sự của chúng tôi cũng xin được lên đường đi tuần tra!”
La Hồ gật đầu: “Cứ làm như thế này đi! Chúng ta giăng ra một tấm lưới lớn, nhất định phải bắt được hai con cá to này, bắt hết toàn bộ!”
Lạc Viễn Chinh nói: “Sự hy sinh của chúng ta đã rất nhiều rồi! Vậy nên, phàm là những chiến sĩ lên đường tuần tra, ít nhất phải đảm bảo bốn người hợp thành một tổ nhỏ. Hơn nữa, vũ khí được trang bị nhất định phải là loại tốt nhất. Tuyệt đối không được coi thường.”
“Rõ!” Hình Liên Cương, Bạch Tinh Đồng, Thân Đại Tráng và Thiệu Hợp Thành cùng nhau nhận lệnh.
Sau đó mấy người tụm lại cùng một chỗ, nghiên cứu sắp xếp kế hoạch tác chiến, tiến hành điều tra và lục soát, nghĩ cách tìm ra nơi ẩn núp của Hồ Quý. Còn bên phía Âu Dương Tất Tùng bên này, người phụ trách từ bên Thân Đại Tráng đang tiến hành do thám xung quanh nhà Âu Dương.
Bởi vì Đại đội Đặc công và Đặc chiến đột nhiên gia nhập, nên đoàn xe của cảnh sát giao thông có vẻ khẩn trương. Toàn bộ nhân lực của bọn họ đều ngồi lên xe cảnh giao thông đi khắp nơi để tuần tra.
Bằng cách thức bí mật, bọn họ còn phái nhân lực sử dụng mấy chiếc xe con dân dụng tiến hành điều tra những thôn làng xung quanh, nhất là những thôn làng khuất sâu bên trong.
Lạc Viễn Chinh cũng ra thông báo cho bọn họ, yêu cầu phải vô cùng chú ý đến những nhân viên khả nghi, nhưng không thể trực tiếp theo dõi đối phương. Có tình huống gì phải lập tức báo cáo cho cấp trên, để tránh thương vong cho nhân viên cảnh sát địa phương.
Tấm lưỡi lớn mạnh mẽ có lực bày đã hoàn toàn mở bung ra.
Khương Tam Lãng vì chuyện làm tổn hao lực lượng mà bị Âu Dương Lôi mắng nhiếc dữ dội!
Khương Tam Lang ủ rũ, không dám lên tiếng giải thích.
Còn Bắc Thoái Vương Đàm Thuận, từ sau khi quay về vào tối hôm qua đến giờ vẫn không chịu bước ra khỏi phòng.
Hắn ta vẫn luôn suy nghĩ, các chiêu thức võ công và cảnh giới công lực của Diệp Vô Phong thật sự có thể đấu lại với mình! Cuối cùng thì người này có lai lịch như thế nào?
Ba ngày sau, chuẩn bị đấu thầu sân vận động, Âu Dương Lôi tạm thời dừng việc trả thù lại. Nhưng việc giết mấy thành viên trong ủy ban đấu thầu lúc trước đã gây ra chấn động cực mạnh! Ngay cả ủy ban đấu thầu sân vận động do tỉnh đặc biệt thành lập thi bây giờ những chuyên gia, người nghiên cứu và đám quan chức đều nơm nớp lo sợ. Sợ mình chọc phải sẽ bị giết.
Bởi vậy, mỗi lần họp mọi người cũng không hề tích cực phát biểu.
Bài học từ vết xe đổ lần trước! Ai dám không coi trọng tính mạng bản thân và gia đình ra cái gì?