Mục lục
Nghịch Tập Ở Rể - Diệp Vô Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiền không phải là vạn năng, nhưng nếu chi tiền cho ai đó thì nó sẽ có nghĩa là “vạn năng”.

Tất nhiên hai cô vợ kia không biết, ngoài số tiền ba tỷ ông chủ Lôi thưởng cho, anh ta còn trộm được một ít từ số tiền mà ông chủ Lôi mang đi hối lộ, đâu đó cũng tầm ba tỷ nữa, vậy là Hồ Tam đã kiếm được sáu tỷ từ công việc này!

Trừ đi chín trăm triệu đưa cho vợ, anh ta còn những bốn tỷ hai trăm triệu! Đầu óc Hồ Tam lại bắt đầu tính toán: Hay là nuôi thêm một cô vợ nhỏ?

Một nam một nữ đang nghỉ ngơi, Hồ Tam nhìn cô vợ cả dáng vẻ mệt mỏi nằm trong lòng mình, tâm tình vô cùng thoải mái: “Bà xã, đêm nay anh đảm bảo sẽ cho em ăn no.”

Cô vợ cả liếc mắt đưa tình: “Được thôi! Chỉ là với bộ dạng của anh, ba phút đã bại trận mà đòi cho bà đây ăn no?”

“Em nói cái gì! Một lần của anh không được quá năm phút? Em đừng có mà đắc ý! Có tin sau này anh sẽ không thèm để ý đến em nữa không hả?” Vợ chồng đùa nhau như thế là bình thường, nhưng hôm nay Hồ Tam dường như có chút bất mãn.

 

Quả nhiên, Hồ Tam không chịu đựng nổi ba phút, liền đổi ý, chán nản nói: “Bà xã, có phải gần đây thể lực của anh giảm sút rồi không?”

Cô vợ cả trừng mắt nhìn anh: “Khả năng của anh từ lúc còn trẻ đã như vậy rồi, cái gì mà giảm sút với không giảm sút? Đàn ông các anh ấy, cứ gieo ra đó vài hạt giống liền chẳng quan tâm gì nữa, chỉ có phụ nữ chúng tôi là phải chịu thiệt thòi thôi!”

“Được rồi được rồi, đừng ở đó mà oan ức nữa! Buổi tối anh còn phải đi làm, kiếm tiền cho em tiêu!” Hồ Tam lập tức mặc quần áo vào.

“Ông xã là tuyệt nhất!” Không cần biết như thế nào, chỉ cần có tiền là được, vợ cả dù biết rõ Hồ Tam có tình nhân bên ngoài, nhưng vẫn dịu dàng ra tiễn Hồ Tam.

Cô vợ hai đã nhận được tin nhắn thông báo cả trăm lần từ sớm rồi! Tài khoản đột nhiên tăng thêm chín trăm triệu, sau khi biết được Hồ Tam sẽ ghé qua đây, cô liền lập tức chuẩn bị vài món ăn, bộ dạng như đang chào mừng một ngày lễ nào đó, đợi Hồ Tam quay về.

Do đó mà Hồ Tam lúc ở bên vợ cả mới gấp rút như vậy.

Vừa lái chiếc xe Mercedes-Benz của mình, Hồ Tam vừa ngâm nga vài giai điệu: “Chị Vương Nhị tôi ngồi trên tòa nhà phía Bắc…”

Cô vợ hai sống trong một căn biệt thự nhỏ, Hồ Tam lái xe đến trước cổng biệt thự, nhấn nút điều khiển từ xa, cổng chính tự động chầm chậm mở ra.

Hồ Tam lập tức nhìn thấy một người đàn ông cùng một người phụ nữ chắn trước xe anh ta, bọn họ lửa giận đầy mình nhìn thẳng vào người Hồ Tam trong xe.

Người đàn ông vẫy tay, ra hiệu cho Hồ Tam bước xuống xe.

Mặc dù Hồ Tam đang đứng trước cổng nhà riêng của mình, nhưng bọn họ là người như thế nào, anh ta thật sự không biết! Tuy nhiên, có thể tự nhiên xuất hiện trước cửa nhà anh thì nhất định không phải người tầm thường!

Nếu đã không phải là người tầm thường, vậy có khả năng là người mà Hồ Tam không thể đắc tội?

Vì vậy, Hồ Tam mặc dù rất không muốn dừng xe, nhưng cũng không thể không dừng lại.

“Ôi anh trai, xin chào xin chào, anh tìm Hồ Tam có chuyện gì không?” Vừa nói Hồ Tam vừa đưa cho anh một điếu thuốc lá nổi tiếng của Giang Tô, niềm nở lấy bật lửa, muốn châm cho Diệp Vô Phong một điếu thuốc.

Diệp Vô Phong xua tay, rõ ràng không muốn nhận lấy điếu thuốc từ tay anh ta: “Anh là Hồ Tam?”

Hồ Tam liên tục gật đầu: “Vâng Vâng Vâng, anh trai, anh là…?”

Diệp Vô Phong không trả lời, chỉ nói: “Lại đây, Tôi có chuyện muốn hỏi anh.”

Hồ Tam cảm thấy lo lắng: “Anh trai, anh là người của ông chủ Lôi sao?”

Bạch Tinh Đồng mặc kệ Hồ Tam, Diệp Vô Phong lại nắm lấy bả vai anh ta, Hai người tiến đến góc khuất của biệt thự: “Ông chủ Lôi nói số tiền mà anh gửi cho Bạch Chấn Vũ có vấn đề.”

“Sao?” Hồ Tam bị dọa cho suýt tiểu ra quần: “Anh trai, tôi thật sự đã gửi hết số tiền đó cho ông ta!”

Diệp Vô Phong đạp cho Hồ Tam ngã xuống đất, sau đó dậm một chân lên anh ta: “Mẹ kiếp! Mau nói thật cho tôi biết! Nếu không tôi giết chết anh!”

Hồ Tam sợ tới mức chết khiếp: “Anh trai tha mạng! Tha mạng! Tôi nói, tôi nói thật là được chứ gì! Chuyện là như vậy, tôi thật sự đã đưa tiền cho ông ta, tất cả là mười lăm tỷ, nhưng tôi chỉ ăn chặn bớt ba tỷ thôi! Xin anh hãy tha cho cái mạng chó này của tôi, huhu…”

Trong lòng Diệp Vô Phong nảy lên: “Có hi vọng!”

Anh lấy điện thoại di động ra, bắt đầu quay video: “Ông chủ lôi nói rồi, sai tôi hôm nay đến kết liễu anh, sau đó vứt xác xuống sông Tùng Hoa cho cá ăn. Có điều, tôi thấy như thế thì con của anh thật đáng thương, giờ chỉ cần anh thành thật nói rõ cho tôi biết tất cả mọi chuyện, tôi sẽ đích thân cầu xin ông chủ Lôi tha cho anh một mạng.”

“Vâng vâng vâng, ông chủ, tôi sẽ kĩ càng kể rõ mọi chi tiết…” Hồ Tam sợ đến mức hồn bay phách lạc, kể lại cặn kẽ từ đầu đến cuối chuyện mình vu oan cho Bạch Chân Vũ.

Thì ra, mười lăm tỷ tiền mặt thật sự quá nặng, Hồ Tam liền thuê một người đàn ông cường tráng giúp anh ta vác túi tiền lớn ấy đến nhà của Bạch Chấn Vũ, tất nhiên, anh ta cũng thuê thêm một thợ mở khóa chuyên nghiệp, sau khi mở được cửa nhà Bạch Chấn Vũ, Hồ Tam cùng người đàn ông lực lưỡng kia lập tức nhét mười lăm tỷ tiền mặt vào gầm giường Bạch Chân Vũ, sau đó lén la lén lút rời đi.

Trong toàn bộ quá trình, người đàn ông vạm vỡ cùng thở mở khóa thậm chí còn không biết thứ mà Hồ Tam đưa vào nhà Bạch Chân Vũ là mười lăm tỷ tiền mặt! Nếu không, bọn họ nhất định sẽ trực tiếp cướp lấy số tiền đó và không bao giờ quay trở lại!

Hai người bọn họ vốn dĩ chỉ là những chân sai vặt, họ sẽ chẳng thể nào tưởng tượng tượng rằng Hồ Tam lại có thể ngang nhiên đưa tiền vào nhà người khác!

Giao tiền xong, Hồ Tam liền báo cáo với ông chủ Lôi, toàn bộ quá trình diễn ra một cách liền mạch, có thể nói là không chê vào đâu được, khiến cho Bạch Chấn Vũ phải ngồi tù hơn mười năm chắc chắn không thành vấn đề.

Những chuyện xảy ra tiếp theo, mọi người cũng đều biết cả rồi.

Bạch Tinh Đồng nghe Hồ Tam thú nhận tội ác, cô tức điên cả người, hận không thể tung một cước đá chết cái tên Hồ Tam khốn kiếp này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK