Mục lục
Nghịch Tập Ở Rể - Diệp Vô Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 547:

Những chuyện mà đêm nay Diệp Vô Phong trải qua, có thể nói là trầm bổng chập trùng, như ngồi trên tàu lượn siêu tốc.

Bây giờ, khi kim đan kết lại, toàn lực phát huy làm Đàm Thuận bị thương, sau đó tạo thành một tấm màn che chở cho bản thân nhưng không ổn định, một chút lực đạo cũng có thể bị phá vỡ.

Bởi vậy, Diệp Vô Phong mới có thể hôn mê, đây là phản ứng bảo vệ thân thể tự nhiên.

Dưới sự giúp đỡ của Diệp Kinh Hồng, đã bổ sung thêm nhiều công lực cho Diệp Vô Phong!

Bởi vậy, kim đan vừa kết lại giống như một con bọt biển hút nước, đem những kia công lực kia hóa thành của mình, khiến cho kim đan Diệp Vô Phong lần nữa vững chắc, đây là cơ hội khó có được.

Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Vô Phong rốt cục mở mắt, lập tức cảm giác được, trong ngực mình có một người phụ nữ đang nằm!

Anh cảm giác sức lực của mình trong nháy mắt khôi phục, biết mình vẫn còn ở trong rừng cây nhỏ cùng Đàm Thuận giao chiến, mà người phụ nữ trong ngực lại là Du Kinh Hồng?

Diệp Vô Phong không thể nào hiểu được, trong lúc anh và Đàm Thuận giao chiến, Du Kinh Hồng từ đầu đến cuối không lộ diện, vậy mà bây giờ lại nằm sấp trong ngực cửa anh? Chẳng lẽ cô ta tự dâng bản thân mình đến? Đây cũng quá háo sắc đi?

Sờ lên dây lưng của mình, Diệp Vô Phong biết mình suy nghĩ nhiều rồi.

“Du Kinh Hồng, tỉnh lại đi.” Diệp Vô Phong đưa tay đẩy cô ta, lại trùng hợp chạm vào bộ ngực mềm mềm của Du Kinh Hồng.

“Hừ?” Du Kinh Hồng tỉnh, cảm giác được mình nằm trong ngực Diệp Vô Phong, mà quần áo Diệp Vô Phong đang bị cởi ra!

Cô ta vội vàng thoát ra ngồi xuống! Lại cảm thấy một trận vô lực, chút nữa thì ngã sấp xuống.

Diệp Vô Phong cũng không biết tình huống của cô ta, trực tiếp tung người nhảy lên, hoạt động tay chân một chút: “Ha ha, công lực của tôi lại tăng lên! Xem ra còn phải cảm ơn tên Đàm Thuận này rồi.”

Du Kinh Hồng vẫn như cũ ngồi dưới đất, vậy mà chậm rãi thu đầu gối để ngồi, tiến vào trạng thái tu luyện.

“Làm sao vậy?” Diệp Vô Phong lúc này mới cảm giác được cô ta có gì đó không đúng, nhưng anh không hỏi, liền sửa sang lại quần áo của bản thân, đứng bên người cô ta.

Du Kinh Hồng mất đi hơn phân nửa công lực, chỉ cần trải qua mấy ngày tu luyện là có thể hoàn toàn khôi phục.

Nhưng bây giờ trong lúc nhất thời, không hồi phục được nhiều như vậy, tu luyện một lúc, chóp mũi của cô liền toát ra chút mồ hôi.

Diệp Vô Phong không tự chủ được quan sát một chút, cảm thấy lúc này Du Kinh Hồng vô cùng điềm tĩnh, đặc biệt xinh đẹp.

Hơn nửa giờ trôi qua, Du Kinh Hồng lúc này mới chậm rãi mở mắt, thể lực khôi phục không ít, sau đó cô ta chậm rãi đứng lên: “Diệp Vô Phong, anh vừa rồi thế nào?”

Diệp Vô Phong ngây thơ lắc đầu: “Tôi cũng không nói lên được, dù sao thật đáng mừng chính là công lực của tôi đã tăng lên.”

 

Du Kinh Hồng nói: “Anh đập gãy chân bên phải của Đàm Thuận, sau đó liền hôn mê. Tôi giúp anh xem xét một chút, không thấy có gì bất thường nên đã cố gắng hết sức giúp anh điều trị. Ai biết được… haiz, anh lại giống như trong tiểu thuyết luyện qua Hấp Tinh Đại Pháp, lấy đi hơn phân nửa công lực của tôi. Bây giờ, tôi cảm thấy toàn thân đều mệt mỏi.”

“Hả?” Diệp Vô Phong vận động tay chân, quả thật cảm thấy toàn thân mình tràn đầy tinh lực.

Đối mặt với Du Kinh Hồng yếu đuối lúc này, Diệp Vô Phong vô cùng áy náy, chần chừ nói: “Sĩ quan Du, nếu tôi đã lấy đi công lực của cô, hay là tôi giúp cô độ công lực lại.”

Du Kinh Hồng lắc đầu: “Không cần, qua hai ngày nữa, bồi dưỡng một chút, công lực của tôi có thể khôi phục lại.”

“Cái này…” Diệp Vô Phong tay chân luống cuống, gãi đầu nói, “Sĩ quan Du, kỳ thật, tôi thật sự không phải cố ý. Nếu cô không nói, tôi thậm chí còn không biết chuyện gì đã xảy ra. Cô yên tâm, bây giờ tôi cảm thấy sức khỏe rất ổn. Độ công lực lại cho cô, tôi cũng không có tổn hại gì, hãy để tôi thử xem sao! Nếu không tôi không thể yên tâm được. Hơn nữa, cao thủ như cô, nếu trong vòng hai ngày mất đi một nửa công lực, chỉ sợ cũng sẽ có nguy hiểm.”

Du Kinh Hồng quật cường lắc đầu lần nữa: “Vẫn không cần đâu.” Trong đầu cô hiện ra một màn mình vừa mới nằm trong lòng Diệp Vô Phong, không khỏi tim đập nhanh hơn, ánh mắt rủ xuống, dĩ nhiên có chút không dám nhìn anh.

Diệp Vô Phong thấy cô cự tuyệt kiên quyết như vậy, liền đi tới, nắm lấy tay cô: “Cô ngồi xuống đi!” Sau đó giữ vai cô ấy.

Du Kinh Hồng cảm thấy hai tay Diệp Vô Phong nặng như núi, mình lại không thể phản kháng được.

Sau khi bị Diệp Vô Phong cưỡng chế ngồi xuống, Diệp Vô Phong liền bắt lấy hai bàn tay của cô, bốn bàn tay đối diện, từ trong lòng bàn tay Diệp Vô Phong phát ra hai cỗ công lực mạnh mẽ.

“Này, anh chậm lại một chút.” Du Kinh Hồng thụ động tiếp nhận, nhận thấy công lực trong lòng bàn tay Diệp Vô Phong dâng trào mãnh liệt, sau khi tiến vào kinh mạch của mình, thiếu chút nữa phá vỡ kinh mạch! Cô vội vàng nhắc nhở.

“Được.” Diệp Vô Phong gật gật đầu, lập tức cho công lực chậm lại.

Du Kinh Hồng nhắm mắt lại, tiếp nhận công lực của Diệp Vô Phong, dẫn dắt về kinh mạch của mình, không bao lâu, liền cảm thấy toàn thân vô cùng nhẹ nhõm, giống như bản thân và thiên nhiên hòa nhập làm một, không có phiền muộn.

Dưới sự thúc đẩy không ngừng, công lực của Du Kinh Hồng khôi phục cực kỳ nhanh chóng, trải qua hơn nửa tiếng đồng hồ, Du Kinh Hồng liền dùng sức đẩy bàn tay Diệp Vô Phong, nhảy lên: “Tôi xong rồi! Đi thôi.”

Diệp Vô Phong đứng lên, cảm nhận thân thể mình một chút, cảm thấy cũng không hao tổn bao nhiêu, chỉ là ý niệm hơi động một chút, liền cùng với núi rừng xung quanh trao đổi khí tức, hồi phục công lực.

“Cô thật sự ổn rồi chứ?” Diệp Vô Phong quan tâm hỏi.

Du Kinh Hồng gật đầu: “Đương nhiên là ổn rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK