Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2076

Mặt Vũ Nhược Uyên lộ ra một tia ý cười, lời Ân Dương nói, giống như phân tích trước đó của cô ta, Trần Gia Bảo muốn nhà họ Ân đứng ở đối đầu nhà họ Sầm, thật sự là mơ mộng hão huyền.

Trần Gia Bảo lại không để ý, thậm chí khóe miệng còn lộ ra một tia ý cười, nói: “Nếu như thật sự như lời chủ nhân nhà họ Ân nói, vậy vì sao ông còn phải tự mình ra ngoài nghênh đón mời tôi vào?”

“Điều này chỉ có thể chứng minh nhà họ Ân chúng tôi tiếp đãi khách nhiệt tình.” Ân Dương lắc đầu cười nói: “Không có ý gì khác, cậu Trần không nên hiểu sai.”

Ý tứ trong miệng ông ta vẫn là ý cự tuyệt.

Trần Gia Bảo đặt chén trà xuống, cất tiếng nói nhàn nhạt, nhẹ nhàng cười nói: “Nếu là người khác, có lẽ sẽ thật sự rời đi, đáng tiếc những lời này của ông lại không lừa được tôi.”

“Lời này của anh Trần có ý gì?” Ân Dương có hứng thú hỏi ngược lại.

“Tôi tin tưởng, chủ nhân nhà họ Ân từ lúc nhìn thấy tôi lần đầu tiên ở cửa lớn, nhất định đã biết ý đồ của tôi…” Trần Gia Bảo mắt thấy Ân Dương chuẩn bị mở miệng phản bác, lập tức nói thêm một câu: “Nếu ngay cả ý đồ của tôi cũng không nhìn ra, chỉ có thể nói rằng vị trí chủ nhân của ông quả không xứng đáng.

Mà theo tôi được biết, nhà họ Ân nằm dưới sự thống trị của nhà họ Sầm, vẫn có thể duy trì được mấy chục năm thịnh vượng, không có chọc giận nhà họ Sầm, đồng thời còn bảo đảm lợi ích của nhà họ Ân, chứng minh chủ nhân nhà họ Ân là một người có mắt nhìn, tuyệt đối không thể là một người ngu xuẩn mới đúng.”

“Thú vị, thì ra Trần Gia Bảo tiếng tăm lừng lẫy đây, cũng sẽ khen ngợi người ta, nhưng là nghe được những lời này thật sự làm cho người ta thoải mái, cậu tiếp tục nói đi.” Ân Dương vỗ đùi, cười ha ha, cũng không phủ nhận lời Trần Gia Bảo nói.

Trần Gia Bảo trong lòng nắm chắc thêm ba phần, tiếp tục nói: “Nếu chủ nhân nhà họ Ân ngay từ đầu đã biết ý đồ của tôi, còn tự mình nghênh đón tôi vào cửa, điều này chứng minh tôi đến đây đối với Nhà họ Ân được coi là có lợi.”

Vũ Nhược Uyên trầm ngâm, cảm thấy Trần Gia Bảo nói cũng có lý.

“Ồ, vậy sao? Vậy cậu cho rằng, cậu có thể mang lại lợi ích gì cho nhà họ Ân?” Ân Dương thần sắc kinh ngạc, không ngờ một hành động nho nhỏ của mình, có thể làm cho Trần Gia Bảo nhìn ra nhiều thứ như vậy, người này quả thật không thể khinh thường.

“Cái lợi lớn nhất là…” Trần Gia Bảo uống một ngụm trà, thong thả, từ tốn không hề vội vàng.

Ngược lại Ân Dương có chút sốt ruột, hỏi: “Là cái gì?”

“Kỳ thật ông và tôi đã sớm biết rõ.”

Trần Gia Bảo buông chén trà xuống, thần sắc nghiêm nghị, nói: “Đó chính là lật đổ nhà họ Sầm, nhà họ Ân thành công lên ngôi.”

Thần sắc Ân Dương càng thêm kinh ngạc, không thừa nhận cũng không phủ nhận, nói: “Cậu cho rằng nhà họ Ân chúng tôi muốn thay thế Nhà họ Sầm?”

“Điều đương nhiên, dù là đến nơi nào, giữa anh cả và anh hai, trời sinh đã luôn có mâu thuẫn, chẳng lẽ nhà họ Ân có thể tha thứ cho nhà họ Sầm làm oai trên đầu mình? Chẳng lẽ nhà họ Ân cam tâm mãi mãi đứng thứ hai sao? Chẳng lẽ nhà họ Ân cũng không muốn nếm thử mùi vị được đứng đầu?”

Trần Gia Bảo liên tục hỏi ngược lại ba câu, khí thế tăng lên mười phần. Sắc mặt Ân Dương quả nhiên thay đổi không ngừng, đúng như lời Trần Gia Bảo nói, là một người có dã tâm, làm sao có thể cam nguyện mãi mãi đứng ở vị trí thứ hai?

Vũ Nhược Uyên đột nhiên phát hiện, người dẫn đầu cuộc đối thoại này đã dần dần biến thành Trần Gia Bảo, trời ơi, vốn Trần Gia Bảo đến tìm kiếm đồng minh, kết quả hiện tại Trần Gia Bảo làm chủ cuộc nói chuyện, hơn nữa nhìn tình hình hiện tại, hình như nhà họ Ân không thể không tìm cách liên minh với Trần Gia Bảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK