Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1273

Rõ ràng, Trần Gia Bảo không nhận đòn đánh của Takashima Seira mà còn rất thoải mái.

Phan Phi Uyên ngay lập tức ngạc nhiên thích thú, điều đó thật tuyệt, Gia Bảo quả thực là người giỏi nhất.

Takashima Seira cau mày, không ai hiểu rõ sức mạnh của thanh kiếm đó hơn ông ta. Ông ta đã ở Việt Nam vài năm và thách thức 36 chuyên gia võ thuật của Việt Nam. Không ai có thể hạ gục ông ta dễ dàng như Trần Gia Bảo. Và điều đó đã xảy ra với Trần Gia Bảo, anh còn là người trẻ nhất trong số những người đàn ông mạnh mẽ mà ông ta từng chạm trán. Điều này … đơn giản là không thể tin được!

Như thể nhìn thấy sự nghi ngờ của Takashima Seira, Trần Gia Bảo nhướng mày và nói: “Ông có thắc mắc tôi đã làm như thế nào không?”

“Có.” Takashima Seira trả lời một cách chân thành, và tiếp tục: “Tôi thực sự không hiểu.” Trần Gia Bảo cười nhẹ và nói: “Ở Việt Nam có một lịch sử lâu đời đó là võ thuật Việt Nam thậm chí còn sâu rộng và mạnh mẽ hơn nữa. Văn hóa, kiến ​​trúc, âm nhạc, võ thuật của Nhật Bản của ông đều được học hỏi từ Việt Nam. Mặc dù họ có học lực cao, bọn họ làm mất đi một khí thế của đất Việt, không thể là chân chính, cho nên không hiểu cũng là chuyện bình thường. ”

Phan Phi Uyên chỉ cảm thấy những gì Trần Gia Bảo nói đều rất đặc sắc, cộng với những thăng trầm gần đây, cô ấy đang ở trong trạng thái xúc động, cô ta không nhịn được cười ra tiếng, dưới ánh mặt trời, cô ấy thật đẹp như thể cô làm mờ được mọi thứ ở đây.

Takashima Seira nghiêm trang nói: “Việt Nam quả thật có một nền tảng lâu đời, và Takashima Seira đồng ý với điều này. Chính vì điều này mà tôi đã học văn hóa Việt Nam từ khi còn nhỏ, và ngay cả Đạo Đức Kinh khó hiểu, tôi có thể đọc thuộc lòng. Nói ngược lại. Về điểm này, tôi tin rằng thậm chí nhiều người Việt Nam cũng không giỏi như tôi. Tuy nhiên, có một điều mà cậu Trần đã nói sai. Chúng tôi ở Nhật Bản thực sự đã vay mượn rất nhiều văn hóa từ việc học Việt Nam, nhưng chúng tôi Không chỉ là người học mà còn là người sáng tạo. Ngoài ra, trên nền tảng văn hóa Việt Nam, chúng tôi cũng đã phát triển nền văn hóa Nhật Bản độc đáo của mình và thậm chí tôi tin rằng nó còn vượt trội hơn văn hóa Việt Nam ngày nay ở nhiều khía cạnh.” Sau cùng, Takashima Seira hít một hơi thật sâu, như muốn xác nhận lời nói trong miệng, lưỡi kiếm sắc bén mảnh mai trong tay run lên phát ra tiếng kiếm “ù ù”, thể hiện nội tâm mạnh mẽ tự tin.

Trần Gia Bảo lắc đầu cười nói: “Hóa ra học thuộc lòng Đạo Đức Kinh ngược lại khiến ông tự hào như vậy. Ông có biết văn hóa truyền thống Việt Nam luôn nhấn mạnh chữ nghĩa không.. Tôi, tin rằng “đạo đức” là buộc phải thảo luận về lối sống, cảnh báo mọi người không bị ám ảnh bởi bề mặt chữ viết, vì vậy “đạo đức” bắt đầu chỉ có thể được tính khi áp dụng vào cuộc sống. Ông học thuộc như vậy thì tôi không nghĩ rằng nó có ích? Đó là lý do tại sao tôi nói rằng Nhật Bản chú ý đến bộ lông, nó trông tuyệt đẹp và tinh tế, nhưng ông không có bản chất.” Takashima Seira hơi run rẩy, trong mắt lóe lên vẻ trầm ngâm. Sau đó nói:” Nhận xét của cậu Trần khiến Takashima rất kinh ngạc. Cảm ơn cậu đã góp ý. Tuy nhiên, tôi vẫn tin chắc rằng văn hóa phát triển ở Nhật Bản tốt hơn Việt Nam ở một số khía cạnh. Hôm nay, tôi sẽ cho anh thấy võ thuật của Việt Nam có cao thâm như lời anh nói hay không. ”

Hề Như Kiên ngay lập tức phấn khích bởi kỹ thuật của Takashima Seirai quả thực vô cùng lợi hại, thật là khó lường!

“Kỹ thuật kiếm thuật tuyệt đẹp là do ông Takashima đánh ra. Một khi nó được thể hiện thì chắc chắn sẽ gây sốc. Lần này Trần Gia Bảo nhất định sẽ chết! ”

Hề Như Kiên vui mừng, vô cùng phấn khích, anh ta không thể chờ đợi để xem Trần Gia Bảo bị Takashima chặt đầu, về phần tranh chấp văn hóa giữa Trần Gia Bảo và Takashima Seira, anh ta không quan tâm.

Trên sân, Trần Gia Bảo lắc đầu cười nói: “Vì ông tự tin như vậy, chúng ta bắt đầu đi. Tôi sẽ cho ông tận mắt nhìn thấy võ công Việt Nam thâm hậu đến mức nào!”

Sau đó, Takashima Seira khẽ xoay cổ tay để mũi kiếm lao xuống đất. Ông ta nhẹ tay, thanh kiếm samurai tự nhiên rơi xuống, chỉ nghe thấy tiếng “bụp”, như phá băng cắt tuyết. Nói chung, lưỡi dao xuyên qua mặt đất dễ dàng.

Khoảnh khắc tiếp theo, Takashima Seira hít một hơi thật sâu, đưa tay kéo bộ đồng phục samurai sang hai bên, đột nhiên lộ ra phần thân trên rắn chắc và đầy sẹo.

Khó tin là năm nay ông ta đã hơn 50 tuổi nhưng tùy thể trạng mà thân thể còn hơn cả đàn ông tuổi 30!

Sau đó, Takashima Seira lại cầm thnah kiếm trong tay, trầm giọng nói : “Cậu Trần, cẩn thận!” Khi lời cuối cùng cất lên, cơ thể ông ta đột ngột được kích hoạt và lao về phía Trần Gia Bảo với tốc độ nhanh vô cùng. Đi được nửa đường, ông ta đã chém tới Trần Gia Bảo, lưỡi kiếm mảnh mai chém vào không trung, không chỉ chém ra một nhát, mà còn phát ra tiếng “ầm ầm”, giống như sấm nổ.

Phan Phi Uyên và những người khác sửng sốt vì ngạc nhiên.

Đối mặt với đòn tấn công lớn từ Takashima Seira, biểu cảm của Trần Gia Bảo vẫn không thay đổi, và anh cũng nhảy về phía trước, thanh kiếm trong tay lập tức chĩa vào mày đối phương.

Takashima Seira đánh trượt một đòn nhưng hoàn toàn không quan tâm. Ông ta chạm nhẹ vào mũi chân và nhanh chóng lùi về phía sau ba bước. Vừa ra khỏi phạm vi tấn công của Trần Gia Bảo, ông ta lập tức nhấn về phía trước năm bước với tốc độ nhanh hơn, đồng thời cản kiếm của Trần Gia Bảo hai lần liên tiếp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK