Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1280

Khi Trần Gia Bảo nói, anh duỗi ngón tay ra, vỗ vai Hề Như Kiên hai lần.

Hề Như Kiên trái tim đột nhiên run lên, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, e sợ Trần Gia Bảo xuất ra một đạo kiếm, anh ta cũng sẽ rơi vào kết cục giống như Takashima Seira, vội vàng nói: “Không, không, tôi… làm sao dám lừa dối anh Trần? Tôi bây giờ sẽ chuyển tiền cho anh Trần ngay.”

Nói xong, trong lòng Hề Như Kiên rỉ máu, đây còn là một khoản cả gốc lẫn lãi, tổng cộng 157.500 tỷ, cho dù đối với một gia đình làm ăn lớn như nhà họ Hề mà nói, cũng là một số tiền rất lớn.

“Rất tốt.” Trần Gia Bảo mỉm cười hài lòng, rút lại tay từ trên vai Hề Như Kiên, xoay người đi về phía Phan Phi Uyên, vừa đi vừa nói : “10 phút nữa, trong vòng 10 phút, tôi phải nhìn thấy tin chuyển khoản của 157.500 tỷ.”

“Anh Trần yên tâm, trong 10 phút, chắc chắn có thể chuyển đến tài khoản được.” Hề Như Kiên gật đầu lia lịa, đột nhiên quay lại nhìn Liêu Vân Phi, trực tiếp tát anh ta một cái, tức giận nói: “Không nghe thấy anh Trần nói gì sao? Còn không mau đi làm? Đúng là phế vậy!”

“Vâng vâng.” Liêu Vân Phi trong lòng cảm thấy ấm ức, cảm thấy trên mặt nóng bừng, nhưng lại không dám phản bác.

Ngay sau đó, Liêu Vân Phi dẫn người chạy đến văn phòng dưới lầu, chuẩn bị chuyển tiền cho Trần Gia Bảo.

Khi mặt trời lặn, một bên bầu trời đỏ rực.

Toàn bộ sân thượng chỉ toàn là những bức tường đổ nát, cho dù Phan Phi Uyên đã chứng kiến ​​mọi chuyện nhưng vẫn cảm thấy bàng hoàng, khó có thể tin rằng một người trẻ tuổi tuấn tú như Trần Gia Bảo lại có sức mạnh đến mức khó tin như vậy thực sự là không thể tin được.

Phan Phi Uyên cảm thấy chuyện xảy ra ngày hôm nay có lẽ rất lâu sau này, bản thân cũng khó có thể quên được, đặc biệt là cảnh từ trên trời rơi xuống, được Trần Gia Bảo ôm chặt trong vòng tay, nhất định bản thân sẽ ghi nhớ suốt đời.

Nghĩ đến đây, cô ta theo bản năng quay đầu nhìn Trần Gia Bảo, thấy dáng vẻ Trần Gia Bảo tuấn tú thuần khiết dưới ánh hoàng hôn, giống như một sinh viên đại học đơn thuần, nhưng ai có thể nghĩ rằng dưới vẻ ngoài trẻ tuổi anh tuấn này, lại che dấu một linh hồn hùng mạnh tự tin đến như vậy?

Mặt khác, nội tâm của Takashima Seirai cũng không yên, từ khi ông ta bắt đầu học võ, sư phụ của ông ta đã thường nói với ông ta rằng võ thuật Việt Nam uyên bác thâm thúy, ông ta khi còn rất nhỏ, đã chôn câu nói này sâu trong trái tim.

Tuy nhiên, mấy năm nay tất cả những võ đạo mà ông ta ở tỉnh Phú Thọ, tuy rằng cũng không thiếu gì cường giả, nhưng bất luận là thực lực hay là nhận thức, vẫn chưa đủ mạnh tới trình độ đủ để vượt qua Nhật Bản. .

Chính vì vậy, Takashima Seira đã từng bị nghi ngờ câu nói ‘võ thuật Việt Nam sâu rộng thâm thúy.

Thế nhưng trận chiến hôm nay của ông ta với Trần Gia Bảo, thực sự đã làm mới lại kiến ​​thức của ông ta về võ thuật Việt Nam!

Trần Gia Bảo tuy còn trẻ nhưng đã có căn cơ tu luyện thâm hậu đến mức khiến người ta ngưỡng mộ, hơn nữa những hiểu biết về võ học và ‘đạo’ của Trần Gia Bảo đều vượt quá tầm tay của ông ta, chỉ cần nói vài câu ngắn gọn, đã khiến ông ta hiểu ra rồi!

“Xem ra sư phụ nói không sai, võ học Việt Nam quả nhiên là sâu rộng thâm thúy, đến hôm nay, tôi mới thực sự hiểu được hàm ý câu nói núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn!”

Trong sự im lặng, Takashima Seira nắm chặt bao kiếm, thần sắc lại một bùng lên ý chí chiến đầu dâng trào!

Đột nhiên, điện thoại di động của Trần Gia Bảo vang lên, anh lấy điện thoại ra, nhìn vào nhắc nhở đã chuyển khoản đến, khóe miệng nở một nụ cười. Cả vốn và lãi 157.500 tỷ, cuối cùng cũng đến tay rồi, hơn nữa thời gian còn chưa đến mười phút.

“Chuyện đã làm xong rồi, cuối cùng chúng ta cũng có thể đi rồi.” Trần Gia Bảo cất điện thoại lại trong túi, chớp mắt cười với Phan Phi Uyên.

“Tiền đến tay rồi?” Phan Phi Uyên vừa ngạc nhiên vừa mừng thay cho Trần Gia Bảo.

Trần Gia Bảo mỉm cười gật đầu, đột nhiên nói với Hề Như Kiên đang đứng xa xa bên sân thượng:”Lần sau cậu chủ Hề còn có kèo cá cược gì thì nhớ thông báo cho tôi nhé, tôi chắc chắn sẽ đặt số tiền thật lớn để tham gia cùng.”

Cơ miệng của Hề Như Kiên giật giật, anh ta nặn ra một nụ cười xấu hơn khóc, nói: “Anh Trần cứ yên tâm, khi nào có hoạt động thích hợp, nhất định sẽ thông báo cho Trần Gia Bảo anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK