Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1460

Trần Gia Bảo chỉ cảm thấy hơi thở bên trong loạn lên, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, liên tục thụt lùi về phía sau, đồng thời trong cổ ngọt ngọt, phun ra một ngụm máu tươi.

Một đòn, Trần Gia Bảo cũng đã bị thương!

Lúc này, Cung Thiên Kinh mới nhẹ nhàng bay xuống dưới đất, tư thế tự nhiên phóng khoáng, giống như tiên giáng trần, ánh mắt đồng thời nhìn về phía Trần Gia Bảo, tràn đầy ý khinh miệt.

Cho dù Trần Gia Bảo có tài giỏi tuyệt vời như thế nào, ở dưới khoảng cách to lớn của tông sư cùng truyền kỳ, Trần Gia Bảo không phải vẫn trúng một đòn của hắn ta sao!

Ngay tại lúc này, Du Nam lợi dụng đúng cơ hội, thừa dịp lúc Trần Gia Bảo bị thương còn chưa thể đứng vững được, chân phải đột nhiên đạp đất, trong nháy mắt bay về phía Trần Gia Bảo, tiếp theo, lấy thế nhanh như chớp, ngang tàng đánh một đòn vào người Trần Gia Bảo.

Trần Gia Bảo vốn đang bị thương, lại trúng phải một đòn toàn lực này của Du Nam, ngay lập tức càng bị thương nặng thêm, ‘phụt’ một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, cả người đã không còn tự chủ được rớt bay ra ngoài, sau lưng đụng phải mấy trúc, và bị bay ngược lại chỗ cũ.

Đạm Đài Thái Vũ cả kinh, vốn dĩ là cô ta đã hoàn toàn chiếm được ưu thế, đang định một kiếm chém chết Hề Vũ Triều, nhưng sau khi thấy Trần Gia Bảo bị thương, không bất chấp dây dưa với Hề Vũ Triều, vội vàng nhảy về phía Trần Gia Bảo, và từ sau tới trước, sau khi đuổi kịp Trần Gia Bảo, đem anh đón vào vào trong lồng ngực, nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.

Trần Gia Bảo lại ‘phụt’ một tiếng, phun ra một búng máu, sắc mặt cũng tái nhợt đi mấy phần.

“Anh…anh không sao chứ?”

Trong con ngươi của Đàm Đài Thái Vũ thoáng qua vẻ lo âu, chẳng qua giọng nói của cô ta có chút cứng nhắc, cô ta luôn luôn cao cao tại thượng, cũng không thích hợp đi quan tâm người khác, đặc biết khi đối phương là Trần Gia Bảo, một người đàn ông mà suốt đời này bị cô ta coi là đối thủ, điều này khiến cô ta cảm thấy có chút kỳ lạ.

“Tôi không sao, cảm ơn nhiều.”

Trần Gia Bảo lau vết máu ở khóe miệng, từ trong ngực của Đạm Đài Thái Vũ đứng lên, hít sâu một hơi, hóa giải nội lực bị bạo loạn trong cơ thể, sắc mặt lúc này mới trở nên khá hơn một chút.

Tiếp theo, Trần Gia Bảo đi về phía trước hai bước, nhìn về hướng của Cung Thiên Kinh và đám người Du Nam, mặc dù tình cảnh nguy hiểm, mặc dù trên người bị thương, nhưng Trần Gia Bảo lại ngước thẳng lên trời cười lớn, tiếng cười tràn trề khí phách, hào hùng không sợ sệt, thậm chí còn có một ý khinh miệt không che giấu được trong cổ họng, vang vọng không ngừng ở trong rừng trúc.

Đám người Du Nam chỉ cảm thấy tiếng cười này hết sức chói tai, cau mày hừ lạnh nói: “Sắp chết đến nơi rồi, mà mày vẫn có thể cười được.”

Tiếng cười của Trần Gia Bảo dần dần ngừng lại, khinh miệt nói: “Còn khen đám cường giả thành danh đã lâu trong giới võ đạo các người, lấy ít địch nhiều thì thôi đi, vậy mà ở bên trong còn bao gồm một cường giả truyền kỳ, còn đánh lén sau lưng một cái, chậc chậc, phẩm chất võ đạo của giới võ đạo tỉnh Phú Thọ, thật là khiến cho người ta khinh thường!”

Đám người Du Nam chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, lần này bọn họ quả thực là đông người đánh ít người, mà còn bị tình nghi đánh lén, mặc kệ thế nào, cũng không tương xứng với thân phận tông sư cường giả của bọn họ.

Đôi mắt của mỗi người nheo lại, trầm mặc chờ ứng phó.

Ánh mắt Cung Thiên Kinh khinh miệt, nụ cười cũng đầy sự khinh thường, đứng chắp tay nói: ”Nơi này là tỉnh Phú Thọ, mà Cung Thiên Kinh tôi chính là ông trời của tỉnh Phú Thọ, tất cả quy củ ở nơi đây đều là do tôi lập ra, tôi đại diện cho ý chí của tỉnh Phú Thọ, Trần Gia Bảo cậu tới đạp cửa, đến tỉnh Phú Thọ của tôi diễu võ giương oai, giết rất nhiều tông sư của tỉnh Phú Thọ, thu mua xí nghiệp trong vùng tỉnh Phú Thọ, cậu đã sớm không ngừng dây dưa với tỉnh Phú Thọ rồi! Hôm nay đánh một trận ở rừng trúc, là trận đấu phục thù võ truyền thống ở tỉnh Phú Thọ, một cuộc chiến sinh tử cậu chết thì tôi sống, ngay lúc này, cậu còn nói với tôi cái gì mà quy tắc võ cổ truyền, cái gì mà nhân cách, cậu không cảm thấy quá buồn cười sao? Hừ, cho dù thắng không vẻ vang, hôm nay cũng thề phải lấy mạng cậu ở chỗ này, để hạ lửa giận giới võ cổ truyền ở tỉnh Phú Thị!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK