Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1301

Vừa nói xong, đám con nhà giàu xung quanh đã náo loạn, họ trừng mắt nhìn Trần Gia Bảo, nhưng dù có tức giận đến đâu thì cũng không ai dám làm gì Trần Gia Bảo, trái lại điều đó chứng tỏ quan điểm của Trần Gia Bảo.

“Hì hì” một tiếng, Lưu Vũ Tình và Bùi Tuệ Lâm không thể nhịn được bật cười.

Lưu Vũ Tình mỉm cười đơn giản vì cô ta nghĩ những điều Trần Gia Bảo nói rất thú vị và để hợp tình hợp cảnh.

Bùi Tuệ Lâm bật cười, cho rằng Trần Gia Bảo quá thô lỗ. Mọi người có mặt tại hiện trường đều biết rằng Trần Gia Bảo là một cường giả võ đạo, và biết rõ dù có xông lên cũng không thể đánh bại được Trần Gia Bảo, nhưng vẫn cứ khăng khăng đòi đánh đấm, hành động đó không phải là hăng máu mà là ngu ngốc!

Kinh Lập Thành chế nhạo: “Trần Gia Bảo, anh dám coi thường đàn ông con trai tỉnh Thanh Hóa chúng tôi? Xã hội văn minh hiện tại phụ thuộc vào tư bản, quyền lực, địa vị và trình độ học vấn. Chỉ có những kẻ vô văn hóa không học hành đến nơi đến chốn mới hễ bất hòa là đánh nhau!”

Trần Gia Bảo lắc đầu cười: “Tôi thật sự không biết là anh ngây thơ hay đạo đức giả nữa. Từ xưa đến nay, dù ở thời đại hay xã hội nào thì cũng là kẻ mạnh chiếm lấy tất cả, còn nắm đấm, tiền bạc, quyền lực, địa vị, v.v. đều là một kiểu sức mạnh, và suy cho cùng, một ngày nào đó của cải sẽ hết, quyền lực cũng sẽ mất đi, chỉ có thực lực mạnh mẽ của bản thân mới là cái gốc đảm bảo có thể thực sự vượt lên cả bầu trời!

Ví dụ như bây giờ, mặc dù nhà họ Kinh của anh đứng thứ sáu trong mười gia tộc lớn, với số vốn khổng lồ và địa vị cao, nhưng có thể làm được gì nào? Tôi đang ôm người phụ nữ anh thích vào lòng và có thể hôn cô ấy tùy ý, nhưng anh chỉ có thể trơ mắt ra nhìn chứ không thể làm gì. Lý do rất đơn giản, bởi vì tôi mạnh hơn anh, và còn mạnh hơn rất nhiều!”

Gương mặt xinh đẹp của Lưu Vũ Tình ửng hồng, quay lưng về phía đám đông, giấu đôi bàn tay nhỏ bé của mình trong ống tay áo tấc rộng rãi, nhéo mạnh vào eo Trần Gia Bảo mấy cái, nhưng cái nhói ấy chỉ như hạt mưa bụi chẳng thấm vào đâu so với Trần Gia Bảo.

Bùi Tuệ Lâm gật đầu lia lịa, không nói đến chuyện gì khác, chỉ tính riêng nhà họ Bùi, lý do tại sao họ có thể trở thành một gia tộc đầy quyền lực ở tỉnh Thanh Hóa, ngoài sự giàu có và các mối quan hệ ra thì quan trọng nhất là có các cường giả tông sư trấn giữ, bảo vệ cho sự sống còn của nhà họ Bùi.

“Tôi không thể làm gì cả? Tôi chỉ không muốn đánh đấm như một kẻ man rợ mà thôi. Đúng là sỉ nhục những người có văn hóa.” Kinh Lập Thành cười khẩy và đột nhiên nói: “Anh cho rằng giàu có và quyền lực không bằng sức mạnh của chính mình, thế anh dám so với tôi không?”

Vừa dứt lời, đám đông xung quanh đã phấn chấn hẳn lên, cuối cùng cậu chủ Kinh cũng không nhịn được nữa rồi!

Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình cũng liếc nhìn nhau, tự hỏi Kinh Lập Thành sẽ so tài gì với Trần Gia Bảo.

Trần Gia Bảo nhướng mày nói: “Ồ? Anh muốn so cái gì tôi cũng chiều anh tất.”

Kinh Lập Thành cười bí hiểm, bỗng nhiên vỗ tay vài cái, lớn tiếng nói: “Khiêng món quà tôi đã chuẩn bị sẵn cho cô Vũ Tình ra đây.”

Có người từ phía sau đám đông lớn tiếng đáp lại. Lát sau, đám đông tách ra hai bên để chừa ra một lối đi ở giữa.

Tiếp đó, hai anh chàng cùng bê một chậu cây hoa anh đào cao nửa mét đi dọc hành lang, đám đông trầm trồ kinh ngạc ở mỗi nơi họ đi qua.

Bởi vì chậu cây này không phải là thật, mà là cây hoa anh đào bằng ngọc được tạc từ phỉ thúy hồng phỉ, cành lá xum xuê, hoa nở rực rỡ, long lanh óng ánh, sống động như thật, đáng được coi là tác phẩm nghệ thuật có một không hai trên thế giới!

Khi được cả hai người khiêng và di chuyển liên tục, cả cây hoa anh đào tỏa ra một thứ ánh sáng dịu nhẹ, nhìn từ xa, trông giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.

“Trời đất ơi, cây hoa anh đào bằng ngọc phỉ thúy cao nửa mét, chỉ riêng cả khối phỉ thúy hồng phỉ để tạo được ra nó đã là hiếm có trên đời, cộng thêm kỹ năng chạm khắc tinh xảo như vậy, chắc chắn xứng đáng được gọi là tác phẩm nghệ thuật!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK