Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1700

Nghe tài xế nói, Bạch Chí Trung ở Thành phố Hà Tĩnh có thế lực không nhỏ, hơn nữa còn cùng người trong võ đạo giới lui tới rất mật thiết, võ thuật tỉnh Trung Thiên mạnh mẽ, nói không chừng bên cạnh anh ta còn có cường giả võ đạo cấp bậc tông sư trở lên, dù sao, ngay cả Hồng Liên có trong người chiêu thức ‘Nửa Bước Tông Sư’ cũng không có biện pháp làm gì Bạch Chí Trung.

Xem ra, trực tiếp tìm Bạch Chí Trung chém giết tuy rằng không khó, nhưng lại có nguy cơ tiết lộ hành tung của mình, nếu để cho nhà họ Tả cùng nhà họ Tô biết tôi tới tỉnh Trung Thiên, vậy đối với hành động sau này của mình, sẽ sinh ra khó khăn không nhỏ, vì bảo vệ bản thân cho sau này, chỉ có thể ám sát Bạch Chí Trung.”

Trần Gia Bảo cười khẽ một tiếng, trong lòng đưa ra quyết định, sau khi ăn xong mì chiên, đứng dậy rời khỏi nhà hàng, định đi đến gần tập đoàn tài chính Hoa Dương giẫm đạp một chút.

Hai tay anh bỏ vào túi, đi ra khỏi nhà hàng, dọc theo đường, đột nhiên, chỉ thấy phía trước cách đó không xa không ít người vây quanh, bên trong còn truyền đến tiếng kêu của một cô gái.

“Phải chăng là xảy ra tai nạn xe hơi?”

Trong lòng Trần Gia Bảo tò mò, bước đi qua, dễ dàng đi vào trong đám người.

Chỉ thấy một cô gái xinh đẹp xinh đẹp quỳ trên mặt đất, ôm một ông già lo lắng hét lên: “Bác sĩ, nơi này có bác sĩ không, ông nội tôi đột nhiên mắc bệnh tim, ai đến cứu ông ấy?”

Cô gái này khí chất cao quý, mặc một thân quần áo tự thiết kế, bên cạnh còn dừng lại một chiếc Cadillac hoàn toàn mới, hiển nhiên là con gái của gia tộc lớn.

Chỉ là ông già trong lòng cô, sắc mặt tái nhợt như giấy, xuất khí nhiều vào khí ít, đã lâm vào hôn mê, có lẽ sắp chống đỡ không nổi.

Trong mắt Trần Gia Bảo kinh ngạc lóe lên, dựa theo quan sát của anh, ông già này tuyệt đối không phải là bệnh tim!

Văn Linh Lan quỳ gối ngồi trên mặt đất, mặc cho quần áo thiết kế bị bụi bặm trên mặt đất làm bẩn, ôm ông nội, trên mặt tràn đầy hoảng sợ và bất lực.

Như thế nào cô cũng không nghĩ tới, trên đường về nhà, ông nội lại đột nhiên bị đau tim, ngay cả ăn thuốc cứu tim có tác dụng nhanh thường xuyên cũng vô dụng.

Tuy rằng trước tiên cô gọi 115, nhưng không biết vì sao, đã qua 10 phút, xe cứu thương còn chưa đến, có lẽ là trên đường xảy ra chuyện, nhưng… Nhưng bây giờ thời gian không đợi người khác, chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn ông nội bệnh chết ở chỗ này?

Văn Linh Lan bất lực, nhịn không được ôm ông nội khóc nức nở.

Xung quanh không ít người thấy thế, cảm động nghe thấy tiếng khóc của Văn Linh Lan, trong lòng âm thầm thở dài.

Trần Gia Bảo đang chuẩn bị tiến lên, đột nhiên, từ trong đám người lao ra một người đàn ông cao lớn đẹp trai, cao giọng nói: “Tên tôi là Hầu Tuấn Kiệt, là bác sĩ tim mạch bệnh viện trung tâm thành phố, để tôi đến thăm ông nội cậu.”

Nhất thời, mọi người xung quanh bộc phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Văn Linh Lan vui vẻ không thôi, nói: “Mau, bác sĩ mau tới, phiền anh mau đến cứu ông nội tôi.”

Trên mặt cô còn mang theo nước mắt, lê hoa dầm mưa, rung động lòng người, hơn nữa thời khắc nguy cấp, nói chuyện vẫn khách khí như cũ, hiển nhiên là được dạy dỗ rất tốt.

Trong mắt Hầu Tuấn Kiệt hiện lên vẻ kinh ngạc, tiếp theo ngồi xổm bên cạnh ông già, nhanh chóng kiểm tra, lật mí mắt ông già, đo hô hấp cùng mạch đập, cuối cùng trầm giọng nói: “Nhồi máu cơ tim đột ngột, hơn nữa ông nội cô bị bệnh trong một thời gian dài, tố chất cơ thể rất kém, nếu không kịp thời tiến hành chữa trị, sợ là không kiên trì được rất lâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK