Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1591

Trần Gia Bảo không do dự nữa, hai chân đạp nền đất, bắn người nhảy lên thật cao, đồng thời mũi chân điểm nhẹ trên nhánh cây một chút, mượn lực nhảy về phía kiếm ý.

Bỗng dưng, đối phương hình như đã nhận ra động tác của Trần Gia Bảo, kiếm ý trang rừng sâu đột nhiên biến mất.

“Giả thần giả quỷ!”

Trần Gia Bảo cười nhẹ, đột nhiên tăng thêm tốc độ.

Dưới ánh trăng yên tĩnh, Trần Gia Bảo bay nhảy mấy cái đã tới nơi ban đầu phát ra kiếm ý.

Trần Gia Bảo không dám thả lỏng một chút nào, nhìn trái ngó phải, chỉ nhìn thấy ở nơi đó không xa, có một dòng suối nhỏ đang róc rách chảy, dưới ánh trăng ánh nước hắt sáng như ánh bạc, chỉ có điều nơi này không có bóng người nào cả!

Bằng vào thực lực ‘Bán bước truyền kỳ’ của mình, cũng không phát hiện ra được người ở chỗ này biến đâu mất, trong bụng anh vô cùng ngạc nhiên.

Tức khắc có một đạo kình khí sắc bén, từ phía bên trái của Trần Gia Bảo lao tới, lực đạo mạnh mẽ, chưa chạm tới người của Trần Gia Bảo, đã đâm thủng cương khí hộ thể của Trần Gia Bảo, sau lưng truyền lại cảm giác đau rát khó chịu.

Trần Gia Bảo trong lòng khiếp sợ vô cùng, tu vi như vậy quá kinh khủng!”

Nghiêm nghị ánh mắt, anh lập tức xoay người đối phóng, trong bay bấm kiếm quyết, nháy mắt một đạo kiếm khí được bắn ra, đối chọi với kình khí của đối phương.

Không tới một giây sau đó, kiếm khí cùng kình khí chạm nhau, kiếm khí màu trắng của Trần Gia Bảo nháy mắt bị hủy diệt, hoàn toàn không có sức đánh trả, mà kình khí của đối phương vẫn hung hãn đánh lại!

Trần Gia Bảo sắc mặt trở lên nghiêm trọng hơn nhiều, nhảy về phía sau, giống như một mũi thương, rơi vào bên trong dòng suối, lúc này khó khăn lắm mới tránh thoát được kình khí, giương mắt nhìn lên, trong nháy mắt ngẩn người ra.

Chỉ thấy công kích vừa tới từ phía đối diện của anh, không có một ai, bóng người cũng không có.

Nghĩ lại, bằng vào tu vi ‘Bán bước truyền kỳ’ của mình bây giờ, đối phương phải mạnh tới mức nào, mới có thể vừa công kích vừa che giấu thân mình như vậy, anh hoàn toàn không phát hiện ra một manh mối gì cả?

Không đợi Trần Gia Bảo suy nghĩ nhiều, ngay lập tức sau đó là một đạo kình khí từ phía sau lưng bắn tới.

Trần Gia Bảo càng ngày càng sợ, đối phương chạy ra sau lưng anh từ lúc nào, anh hoàn toàn không phát hiện ra!

Có điều bây giờ không phải là lúc than thở, anh xoay người một lần nữa, bắn ra một đạo kiếm ý khác mạnh hơn chống chọi lại, cùng lúc đó đạp chân về mặt đất, phóng về phía đối phương, quát nhẹ: “Lũ chuột nhắt phương nào, giấu đầu lòi đuôi?”

Trong rừng sâu vọng lại một tiếng hừ lạnh, không đợi Trần Gia Bảo nhìn rõ ràng, bóng người đó lóe một cái, biến mất khỏi tầm mắt của Trần Gia Bảo.

Tốc độ vô cùng nhanh, ánh mắt của Trần Gia Bảo không theo kịp!

Trần Gia Bảo sợ hãi, chuẩn bị đuổi theo đối phương, bất thình lình, kình khí của đối phương lại một lần nữa xông tới phá nát kiếm khí, thế như chẻ tre, tấn công liên tục về phía Trần Gia Bảo, không cho phép anh tiến thêm!

Trần Gia Bảo coi thường, không né tránh nữa, trực tiếp đỡ lấy kình khí, bằng vào tu vi của anh bây giờ, kình khí của Cung Thiên Kinh cũng có thể đỡ được, anh không tin không đỡ nổi kiếm khí này!

Đội nhiên, từ phía bên phải trong rừng sâu, một âm thanh kinh ngạc vọng ra, tiếp theo đó lại thêm một đạo kình khí ác liệt xé gió lao ra, tốc độ còn nhanh hơn trước, bắn về phía Trần Gia Bảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK