Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1604

Cô ta chỉ cảm thấy choáng váng, thật sự khó có thể hình dung Trần Gia Bảo đẹp trai phong độ, cùng với anh Trần trong truyền thuyết làm việc quyết đoán, đàn áp toàn tỉnh lại là cùng một người.

Tiêu Ngọc Tuyết rời đi, Nhậm Mộng Vũ và Thượng Tiếu Vi vẫn ở trong trạng thái khiếp sợ nói không nên lời.

Cao Triết cũng khiếp sợ vô cùng, anh ta không tin, mà cũng không muốn tin Trần Gia Bảo chính là anh Trần, cho nên khiếp sợ thiếu chút nữa điên cuồng lên, lập tức nghiêm túc nói: “Trần Gia Bảo, mau nói đi, sao anh lại biết cô chủ nhỏ Ngụy Nhã Huyên, rốt cuộc anh có thân phận gì, vì sao lại giả vờ là người bình thường, nếu không nói thật thì tôi sẽ coi anh là kẻ lừa đảo, anh vẫn luôn lừa gạt Tiếu Vi đúng không?”

Sắc mặt Thượng Tiếu Vi hơi biến đổi.

“Tôi chưa bao giờ giấu diếm thân phận của mình…” Sắc mặt Trần Gia Bảo đùa giỡn, chậm rãi đứng lên, nói: “Anh còn nhớ những gì tôi vừa nói không?”

“Cái gì… Anh đang nói về chuyện nào?” “Cao Triết đột nhiên nói lắp bắp, anh ta cảm thấy hình như vừa mới nhìn rõ Trần Gia Bảo, trước kia lại không phát hiện ra, khí thế của anh lại lớn mạnh như vậy, trước kia có phải đầu óc anh ta thiếu não, cho nên vẫn luôn khinh thường anh hay không.

“Nếu anh đã quên rồi, vậy tôi sẽ đến nhắc nhở anh một chút…” Tươi cười trên khóe miệng Trần Gia Bảo dần dần biến mất, ánh mắt liếc nhìn, nói: “Tôi nói, nếu tôi mà là anh Trần, anh khiêu khích tôi như vậy, anh có sợ không?”

Nhậm Mộng Vũ cùng Thượng Tiếu Vi nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt đối phương, những lời này của Trần Gia Bảo đã chẳng khác nào thừa nhận, anh chính là anh Trần trong truyền thuyết kia.

Hai cô gái đột nhiên nhớ tới, lúc trước Trần Gia đã nói anh chính là anh Trần, chỉ là các cô vẫn cho rằng Trần Gia Bảo đang đùa giỡn mà thôi, nào ngờ, những gì Trần Gia Bảo nói lại là thật!

Cao Triết nhớ tới kiếm pháp chấn động trời đất trong truyền thuyết mà anh Trần có để giành chiến thắng, đầu tiên là rùng mình một cái, sau đó tức giận nói: “Anh cũng không phải anh Trần, vì thế đừng nghĩ hù dọa được tôi!”

Thay vì nói Cao Triết không tin Trần Gia Bảo là anh Trần, không bằng nói từ đáy lòng anh ta không muốn tin tưởng, bởi vì một khi Trần Gia Bảo là anh Trần, vậy Cao Triết và cả nhà họ Cao tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn cất, cho nên anh ta không dám tiếp nhận thực tế này, chỉ có thể không ngừng tự lừa dối bản thân.

“Phải không?” Trần Gia Bảo lắc đầu cười khẽ, nói: “Anh thật đúng là vịt chết vẫn còn cứng miệng.”

“Anh mới là vịt chết vẫn cứng miệng, anh tuyệt đối không có khả năng là anh Trần, xét về tính tình của anh Trần, nếu tôi liên tiếp khiêu khích anh ấy, cho dù không một dùng kiếm giết tôi, thì ít nhất cũng sẽ cắt đứt một cánh tay hoặc một chân của tôi, để cho tôi nếm được cái giá nghiêm trọng, làm sao có thể giống như anh, nói chuyện qua lại với tôi cho đến bây giờ?” Cao Triết lập tức lớn tiếng nói: “Anh chính là kẻ lừa đảo, chẳng những lừa gạt tình cảm của Tiếu Vi, hơn nữa còn dám giả bộ anh Trần đến đây thể hiện uy nghiêm, Mộng Vũ thật sự là mù mắt, mới có thể coi anh là bạn tốt!”

“Nếu muốn xem sự tàn nhẫn của anh Trần trong lòng anh…” Sắc mặt Trần Gia Bảo dần dần nghiêm lại, nói: “Vậy Trần Gia Bảo tôi sẽ làm như anh mong muốn vậy!”

Nói xong, Trần Gia Bảo búng ngón tay một phát, chỉ nghe một tiếng “uỳnh” vang lên, đường kiếm màu trắng xuyên không mà lao ra, trong nháy mắt đâm thủng xương đầu gối Cao Triết.

Chân phải Cao Triết bị tàn phế, anh ta lập tức kêu thảm thiết một tiếng, nặng nề ngã xuống đất, máu tươi văng tung tóe, đau đớn kêu liên tục, trán đổ đầy mồ hôi lạnh, toàn bộ gương mặt anh ta nhăn nhó, vặn vẹo!

Thượng Tiếu Vi và Nhậm Mộng Vũ chưa bao giờ gặp qua những cảnh tượng như vậy, trong lúc nhất thời sợ tới mức khuôn mặt biến sắc, ngơ ngác đứng tại chỗ.

Nhất là Thượng Tiếu Vi, cô ta chưa bao giờ nghĩ giờ phút này lại cách Trần Gia Bảo xa xôi như vậy, giống như Trần Gia Bảo có thể rời khỏi cô ta bất cứ lúc nào, cho nên vừa căng thẳng vừa hoảng sợ.

Đột nhiên, Trần Gia Bảo nhìn về phía Thượng Tiếu Vi, khóe miệng mỉm cười ấm áp, hỏi: “Có dọa đến cô không?”

“Không… Không có…” Thượng Tiếu Vi không giải thích được, anh hỏi như vậy khiến cho lòng cô ta yên tâm không ít, vẫn là nụ cười giống nhau, vẫn là Trần Gia Bảo của trước đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK