Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1607

Lại nói trong tiếng hoan hô như sóng thần của mọi người, Trần Gia Bảo lôi kéo Thượng Tiếu Vi đi vào phòng sau, biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Tuy rằng hai nhân vật chính đã rời đi, nhưng trong sảnh lớn vẫn có một đám người của những gia tộc nhỏ lại không nhàn rỗi, bọn họ cứ như thủy triều vây quanh bố của Thượng Tiếu Vi là Thượng Quang Bình, bọn họ thi nhau chúc mừng.

“Chúc mừng chúc mừng, con gái bảo bối của anh Thượng quả nhiên là xinh đẹp tuyệt trần, đứng cùng một chỗ với anh Trần, quả nhiên là trai tài gái sắc, ông trời tác hợp.”

“Không sai không sai, có cô Thượng cùng anh Trần ở bên nhau như này, về sau địa vị nhà họ Thượng ở tỉnh Phú Thọ có lẽ là sẽ trực tiếp tăng lên cùng với mười gia tộc lớn, không, sợ là ngoại trừ nhà họ Ngụy cùng nhà họ Bạch, thì nhà họ Thượng sẽ là gia tộc lớn mạnh nhất, thật sự là điều đáng chúc mừng.”

“Sau này nhà họ Thượng muốn mở rộng con đường hơn nữa, chỉ sợ là không gì có thể ngăn cản, nhà họ Thượng cũng đừng quên mối quan hệ tốt của chúng ta.”

Những lời khen ngợi như vậy không dứt bên tai, Thượng Quang Bình chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái.

Nói thật, lần đầu tiên ông ta nhìn thấy con gái bảo bối nhà mình thân mật tay trong tay cùng anh Trần, ông ta cũng vô cùng kinh sợ, nhưng ngay sau đó, trong lòng nhanh chóng xuất hiện sự vui vẻ kích động cực lớn!

Ông ta cũng không cần nghĩ nhiều, nếu Thượng Tiếu Vi trở thành người phụ nữ của anh Trần, thì nhà họ Thượng có thể mượn mối quan hệ với anh Trần để tăng địa vị của họ ở tỉnh Phú Thọ, chuyện này tuyệt đối sẽ thành công, thậm chí địa vị cao hơn mười gia tộc lớn cũng không phải là vấn đề gì lớn!

Trong lòng Thượng Quang Bình sự kích động và vui sướng khó có thể tưởng tượng được,ông ta chỉ cảm thấy chuyện khoái chí nhất trên cuộc đời này của ông ta, chính là sinh ra một đứa con gái bảo bối này!

Ngay khi mọi người thi nhau chúc mừng Thượng Quang Bình, Hề Như Kiên đột nhiên đi ra từ phòng khách quý, nhìn thấy tất cả mọi người đều đang vây quanh Thượng Quang Bình, trong lòng liền cười lạnh, anh ta chủ động làm chó của anh Trần, mới có thể giữ được địa vị nhà họ Hề, hơn nữa còn có thể khống chế quyền hành nhà họ Hề. Cũng không cần phải nghĩ, sau này cho dù địa vị của nhà họ Hề không thể được như xưa, nhưng cũng tuyệt đối kém địa vị lúc trước, nhưng chỉ là một Thượng Quang Bình, sinh ra một đứa con gái, ông ta đã có thể có được sự ưu ái từ anh Trần, thật là vận may chó má!

Khó chịu thì khó chịu, cho dù bị chế giễu nhưng anh ta vẫn phải thành thật thực hiện những sắp xếp của Trần Gia Bảo, hơn nữa còn phải làm thật nhanh chóng sạch sẽ.

Trong lúc này, anh ta ho hai tiếng, nói: “Các cô,các cậu xin vui lòng im lặng, tôi muốn nói một vài câu.”

Nhất thời, anh ta đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đây, tuy rằng nhà họ Hề ít nhiều đã bị thất thế, nhưng tốt xấu gì cũng là gia tộc lớn mạnh thứ hai trong mười gia tộc lớn, chỉ riêng thực lực vốn có cũng không phải dạng mà những gia tộc vừa và nhỏ của có thể chống lại, cho nên bọn họ không dám làm cho Hề Như Kiên mất mặt mũi, lập tức yên tĩnh lại, quay đầu nhìn về phía Hề Như Kiên.

Ngược lại lỗ mũi Thượng Quang Bình hướng lên trời, sắc mặt vô cùng kiêu ngạo, chỉ sợ không bao lâu địa vị của nhà họ Thượng ở Tỉnh Phú Thọ sẽ vượt qua cả nhà họ Hề, cho nên hoàn toàn không cần nể mặt, làm như vẻ mặt của người lớn nhất ở đây, ông ta chậm rãi mở miệng nói: “Cậu Hề, không biết cậu có gì muốn nói?”

Ở trong lòng Hề Như Kiên mắng thầm, lúc trước Thượng Quang Bình nhìn thấy anh ta, thì từng câu từng chữ đều có “cậu chủ Hề”, so với ai cũng vô cùng tôn trọng, hiện tại thì tốt rồi, Thượng Quang Bình đối với anh cũng chỉ gọi hai tiếng “Cậu Hề” như vậy cũng dám nói ra, thật sự là ngông cuồng!

Tuy rằng trong lòng khó chịu, thế nhưng đối với sự chế giễu này anh ta cũng không có biện pháp nào, ai bảo Thượng Quang Bình có một cô con gái bảo bối, hết lần này tới lần khác còn trở thành người phụ nữ của anh Trần đây? Cũng không phải là người mà anh ta có thể động đến được.

Cho nên, Hề Như Kiên lộ ra ý cười thân thiện, ha hả cười nói: “Chú Thượng, anh Trần sai bảo tôi đến, mời chú cùng đi đến phòng khách quý nghỉ ngơi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK