Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2064

Đột nhiên, Tô Thiên Vũ lại lần nữa lấn người lên, tốc độ nhanh khó nói nên lời, một quyền đánh về phía Trần Gia Bảo, quyền kình mạnh, ba mét bên trong màn mưa đều bị bức lui.

“Thực lực của ông ta còn mạnh hơn một bậc.”

Trần Gia Bảo vẻ mặt nghiêm túc, tay trái vận chuyển Vô Cực Quyền, sau khi hóa giải một bộ phận nội kình của đối phương, uy lực của tay phải đầu ngón tay trảm nhân kiếm tăng gấp bội, về phần trên nắm tay còn lại nội kình, Trần Gia Bảo thì không quan tâm, trảm nhân kiếm động đậy tùy ý, đâm về Tô Thiên Vũ, quát khẽ: “Xem thử quả đấm của ông cứng hơn hay Trảm nhân kiếm của tôi lợi hại hơn!”

Rõ ràng là lấy thương trị thương!

Tô Thiên Vũ khẽ nhíu mày, chiêu này của anh đã bị Trần Gia Bảo tiêu trừ rất nhiều nội lực, cho dù đánh trúng Trần Gia Bảo, cũng chỉ có thể bị thương, mà chính anh cũng sẽ bị trảm nhân kiếm làm bị thương, không có lợi!

Anh lập tức thu quyền, thân ảnh hơi đổi, đã xuất hiện sau lưng Trần Gia Bảo, lại là một quyền đánh phía tim Trần Gia Bảo.

Cảm nhận được nguồn năng lượng uy nghiêm từ phía sau truyền đến,Trần Gia Bảo cắn răng, cũng không kịp thi triển Vô Cực Quyền, lập tức xoay cổ tay, kiếm hướng ra sau lưng, “soạt” một tiếng, trảm nhân kiếm vọt tới phía sau.

Lại là lấy thương đổi thương!

Tô Thiên Vũ có chút do dự sau, lại lần nữa thu chiêu lại, tránh đi trảm nhân kiếm.

Trần Gia Bảo khẽ quát một tiếng, được thế mà tấn công lên, đầu ngón tay lại lần nữa tung ra một thanh trảm nhân kiếm, công kích về hướng Tô Thiên Vũ.

“Tìm cái chết!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tay phải của Tô Thiên Vũ nâng tay lên đao rồi bỗng nhiên bổ xuống, một đao vạch màn mưa chém về phía Trần Gia Bảo!

Trần Gia Bảo có chút nghiêng người, tránh đi chỗ yếu của mình, dù mình bị thương cũng muốn liều mạng tiếp tục đánh Tô Thiên Vũ.

Thẳng tiến không lùi!

Thằng nhóc này thật không muốn sống sao?

Tô Thiên Vũ ngạc nhiên, rón mũi chân, nhẹ nhàng nhảy ra sau, không cùng Trần Gia Bảo dây dưa nhiều.

Trần Gia Bảo mắt thấy không có cách nào làm Tô Thiên Vũ bị thương, đành phải quay cổ tay, trảm nhân kiếm thay đổi quỹ đạo, sau khi ngăn đao cương, thuận thế không tha, lại lần nữa hướng thẳng về Tô Thiên Vũ.

“Nhóc con ngoan, tôi không tin cậu thật sự không sợ chết!”

Sự tức giận ở hàng lông mày của Tô Thiên Vũ lóe lên một cái rồi biến mất, nhảy lên một cái, quyền cương mãnh liệt, trực tiếp đánh về phía Trần Gia Bảo.

Ông ta đường đường truyền kỳ cường giả, toàn bộ tỉnh Trung Thiên là người cao cấp nhất, bây giờ lại bị một Bán Bước truyền kỳ liên tục đẩy lùi mấy lần, chuyện này nếu là truyền ra ngoài thì thanh danh một đời, chẳng phải hủy hoại chỉ trong chốc lát?

“Người sợ chết thật sự chính là ông!” Trần Gia Bảo cười to, tiếng cười anh hùng, truyền đến xa xa trong mưa đêm, không để ý đến nội kình mạnh bạo của Tô Thiên Vũ nội kình, kiếm đâm về phía Tô Thiên Vũ, khí thế thẳng tiến không lùi!

“Vậy cậu đi chết đi!.” Tô Thiên Vũ cắn răng, nội kình liên tục không ngừng tuôn ra hướng nắm đấm, một quyền tự tin hết sức lực, đủ nổ tung Trần Gia Bảo thành mảnh vụn, cho dù bị trảm nhân kiếm đâm trúng thì có sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK