Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2057

“Keng” một tiếng kim loại giao nhau, Trần Gia Bảo chặn đường kiếm của Xà Dược Quang, bản thân cũng bị đường kiếm này tác động làm cho lui về phía sau mấy bước, trong lòng vô cùng tiếc nuối.

Sầm Thôi Kiên dù sao cũng là một Cường Giả Truyền Kỳ, bị thương nặng nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, liền nhân cơ hội này nhanh chóng nhảy lùi về phía Xà Dược Quang, kinh hãi nói: “Kiếm quang mang ánh sét màu đỏ lại còn có thể chuyển hóa nội công của tao. Mày… mày là Trần Gia Bảo?”

Những ngày trong trận chiến ở núi Vụ Ẩn đã lan truyền ra khắp cả tỉnh Trung Thiên, hầu như tất cả mọi người trong giới võ thuật đều biết rằng võ công lợi hại nhất của Trần Gia Bảo không gì khác chính là Trảm Nhân Kiếm có kiếm quang mang ánh sét màu đỏ và Vô Cực Quyền có khả năng chuyển hóa và hấp thụ nội công của người khác, một đòn vừa tấn công vừa phòng thủ, thật sự là một sự kết hợp hoàn hảo.

Đó là lý do tại sao Sầm Thôi Kiên đã kinh ngạc phát hiện ra người được gọi là “em trai của Vũ Nhược Uyên” trước mặt mình chính là Trần Gia Bảo, người đã trở nên vô cùng nổi tiếng trong những ngày này!

“Đúng vậy.” Trần Gia Bảo khóe miệng hơi nhếch lên, Trảm Nhân Kiếm trên tay đã biến mất, nhưng kiếm khí của anh không hề giảm đi mà còn tăng lên: “Chúc mừng ông, tới âm tào địa phủ rồi cũng được biết ai đã giết mình.”

Mặc dù đã đoán được thân phận thực sự của Trần Gia Bảo, nhưng nghe Trần Gia Bảo chính miệng thừa nhận, Sầm Thôi Kiên và Xà Dược Quang vẫn còn bàng hoàng, đồng thời cũng cảm thấy khó hiểu, rõ ràng là Phương Hàn Diệc đã gặp Trần Gia Bảo, tại sao vẫn cố tình che giấu tin tức về Trần Gia Bảo? không lẽ Phương Hàn Diệc đã thông đồng với Trần Gia Bảo?

Nghĩ đến đây Sầm Thôi Kiên sửng sốt nhìn lại phía sau, mới nhận ra Phương Hàn Diệc đã bỏ chạy từ lúc nào, cánh cửa khách sạn phía sau trống không, không còn thấy bóng dáng của Phương Hàn Diệc ở đâu nữa?

“Ông đang tìm Phương Hàn Diệc sao?” Giọng nói của Trần Gia Bảo vang lên, thu hút sự chú ý của Sầm Thôi Kiên, anh cười chế giễu nói: “Tôi biết ông đang nghĩ gì, tôi cũng có thể nói cho ông biết sự thật, đúng vậy, Phương Hàn Diệc đã đứng về phía tôi, tôi đã cố tình dụ các cường giả truyền kỳ như ông tới, với mục đích nhân lúc các người đơn phương độc mã, làm suy yếu sức chiến đấu của nhà họ Sầm.”

“Cái gì, ngay cả người nhà họ Phương cũng bắt tay với mày rồi sao?” Sầm Thôi Kiên và Xà Dược Quang đều bị sốc. Thực lực tổng thể của nhà họ Phương chỉ yếu hơn nhà họ Sầm một bậc. Nếu nhà họ Phương thực sự bắt tay với Trần Gia Bảo, vậy nhà họ Sầm chắc chắn sẽ rơi vào tình thế bị động.

Trần Gia Bảo tự tin cười nói: “Không chỉ người nhà họ Phương, mà ngay cả người nhà họ Vũ cũng đứng về phía tôi. Người phụ nữ xinh đẹp quốc sắc thiên hương bên cạnh tôi đây chính là Vũ Nhược Uyên của nhà họ Vũ.”

Lời nói của anh đầy mơ hồ, chỉ nói “người nhà họ Phương” và “người nhà họ Vũ”, thay vì nói “nhà họ Phương” và “nhà họ Vũ.” Có một sự khác biệt rất lớn ở đây khiến cho Sầm Thôi Kiên và Xà Dược Quang trong tiềm thức đều nghĩ rằng cả nhà họ Phùng và nhà họ Vũ đều ủng hộ Trần Gia Bảo, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Vũ Nhược Uyên cười khổ, biết mình bị Trần Gia Bảo lợi dụng, sau đêm nay, e rằng tin tức nhà họ Vũ và nhà họ Phương bắt tay với Trần Gia Bảo sẽ lan ra khắp tỉnh Trung Thiên này, nhà họ Vũ sẽ rơi vào thế bị động, nhưng cô ta hiện tại không thể đứng ra giải thích vì Trần Gia Bảo nói đúng, cô ta đã đứng về phía Trần Gia Bảo, chỉ là Sầm Thôi Kiên và những người khác đã hiểu sai mà thôi, mà ngay cả khi cô ta giải thích, đám người Sầm Thôi Kiên cũng sẽ không tin. .

Tóm lại, lần này nhà họ Vũ dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được tai tiếng này.

Vũ Nhược Uyên trừng mắt nhìn Trần Gia Bảo.

“Chẳng trách mày dám hạ độc Sầm Đông Khúc, chẳng trách mày dám liều mạng xúc phạm nhà họ Sầm, chẳng trách mày không để chúng tao vào mắt, hóa ra lại nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy. Thủ đoạn hay lắm, khí phách lớn lắm.” Áo Sầm Thôi Kiên vẫn còn đang rỉ máu chỗ bị mất cánh tay, dù cho tu vi thâm hậu cũng không khỏi đầu óc choáng váng.

Khóe miệng Trần Gia Bảo nhếch lên cười, nói: “Thật nực cười, nhà họ Sầm các ông một tay che trời ở tỉnh Trung Thiên, tôi chỉ có thể tìm cách thay đổi cục diện từng chút từng chút một.”

Mắt Xà Dược Quang khẽ nheo lại, đôi mắt hí lóe lên, tiếng tăm lẫy lừng, trong trận chiến trên núi Vụ Ẩn, Trần Gia Bảo giết không biết bao nhiêu Cường Giả Truyền Kỳ, đã chứng tỏ thực lực của Trần Gia Bảo không hề thua kém cảnh giới Truyền Kỳ Trung Kỳ, nhìn Sầm Thôi Kiên vừa mới ra tay đã bị Trần Gia Bảo làm trọng thương là biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK