Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1677

“Sao… tôi làm sao dám lừa gạt anh? “Vương Văn Long muốn khóc không ra nước mắt, hôm nay bữa tiệc do anh chủ động bày ra, thật sự là thiệt thòi lớn!

“Mặt khác, lập tức thả Đường Hân Minh đi.”

“Được, anh yên tâm, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại, để cho người ta tiễn Đường Hân Minh đi.” Vương Văn Long vội vàng gật đầu.

Đường Thiên và chị Đào nhìn nhau một cái, thấy ý vui trong mắt đối phương, phiền toái trên người các cô rốt cục hoàn toàn giải quyết, hơn nữa nhìn nộ dáng Vương Văn Long lấy ra 21 tỷ, trong lòng ít nhiều cũng hả giận.

Tiếp theo, dưới ý bảo của Vương Văn Long, đám xạ thủ bị Trần Gia Bảo đánh xuống, vội vàng mang súng chạy trốn cùng rời khỏi đại sảnh khách sạn.

“Rất tốt, chuyện giữa tôi và anh, tạm thời kết thúc.” Khóe miệng Trần Gia Bảo nhếch lên một tia ý cười, đột nhiên nhìn về phía Vân Bá Truyền, nói: “Hiện tại, đến lượt ân oán giữa ta và nhà họ Vân các anh.”

Sắc mặt Vân Bá Truyền hơi biến đổi, tuy Trần Gia Bảo nói sẽ không muốn tính mạng của họ, nhưng nhìn thấy bộ dáng vừa rồi Vương Văn Long chảy máu, nghĩ đến nhà họ Vân cũng tuyệt đối không tốt hơn.

Anh thầm thở dài, tiếp theo hơi khom người, cung kính nói: “Không biết anh có sắp xếp gì?”

Lúc ông ta vừa mới chiến đấu với Trần Gia Bảo, khung cảnh rất bạo liệt, hơn nữa đầu vai bị thương, khiến trên người ông ta đẫm máu, thoạt nhìn giống như một người máu, thật sự là không đẹp chút nào.

Trần Gia Bảo khẽ nhíu mày, nói: “Trước tiên ông hãy đi tìm một cái áo khoác mặc vào, dù sao cũng là người già, lộ ra cánh tay cũng không tốt, mặc kệ nói như thế nào, Trần Gia Bảo tôi cũng là thanh niên mẫu mực kính già nhường trẻ. ”

Vết thương này của tôi còn không phải do cậu đánh sao, còn còn tự xưng là kính già yêu trẻ sao?

Vân Bá Truyền thiếu chút nữa phun máu, thế nhưng những lời này ông ta cũng không dám nói ra trước mặt, ngoan ngoãn bảo quản lý khách sạn tìm được một bộ quần áo màu trắng mặc trên người, miễn cưỡng coi như hợp dáng, tiếp theo, ông ta nhận mệnh nói: “anh Trần, không biết anh định xử trí nhà họ Vân như thế nào? ”

Trần Gia Bảo đang chuẩn bị mở miệng, đột nhiên, trong lòng anh khẽ động, phát hiện tình huống khác thường, lông mày khẽ nhíu lại, nhìn về phía Vương Văn Long, nói: “Vương Văn Long, anh còn mời người khác đối phó tôi sao? ”

Vương Văn Long nhất thời sợ tới mức nhảy dựng lên, nói: “Không không không không, tôi… Tôi dám cam kết, tôi chỉ mời bố con nhà họ Vân còn có… Còn có xạ thủ, tuyệt đối không mời những người khác, anh Trần nhất định phải tin tưởng tôi…”

Trần Gia Bảo khẽ nhíu mày, Vương Văn Long hiện tại tuyệt đối không dám nói dối, xem ra, có chuyện ngoài ý muốn khác xảy ra.

“ Gia Bảo, anh phát hiện cái gì thế? “Hồng Liên tò mò hỏi.

Cô vừa dứt lời, đột nhiên, một cỗ khí thế cường hãn đến cực điểm bao phủ toàn bộ khách sạn Tụ Phúc Lâu, đè ép khiến đại đa số mọi người ở đây không thở nổi.

Đám người Hồng Liên, Vân Thành Hạo sắc mặt biến đổi lớn, Vân Bá Truyền càng thất thanh nói: “Tống… Người của nhà họ Tống lại tới…”

Lúc nói chuyện, trong lời nói của anh mang theo một tia run rẩy, xem ra anh ta đối với “người nhà họ Tống” trong lời nói của mình có chút sợ hãi.

Trần Gia Bảo hơi tò mò, tuy rằng Vân Bá Truyền bị anh một chiêu đánh bại, nhưng mặc kệ nói như thế nào, Vân Bá Truyền cũng là một vị tông sư cường giả vang vọng, nhưng một vị tông sư như vậy, khó có thể che dấu sợ hãi với nhà họ Tống, nghĩ đến hai chữ “Nhà họ Tống” nhất định có chỗ độc đáo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK