Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1823

Ngay sau đó, Hồng Yến Nhi cảm thấy trong lòng nóng như lửa đốt, vội vàng chạy lên kéo Trần Gia Bảo: “Trần Gia Bảo, anh đừng có ngốc như vậy chứ, chạy về phía trước sẽ chết đấy.”

“Ha ha.” Đột nhiên Trần Gia Bảo cười một tiếng, anh đứng trước mặt cô, hoàn toàn không có ý bỏ chạy như Hồng Yến Nhi nghĩ, ngược lại anh che chắn Hồng Yến Nhi ở sau lưng, nói: “Hôm nay, chắc chắn sẽ có người phải chết, nhưng không phải tôi hay cô.”

Lâm Cao Tuấn lập tức bật cười, anh ta nói: “Tên mặt trắng kia, theo lời mà cậu nói, chẳng lẽ, người sẽ chết tối nay là ông đây sao?”

“Đúng vậy.” Trần Gia Bảo nhẹ gật đầu, sau đó đáp lại: “Anh rất biết tự mình hiểu đấy.”

Cái miệng nhỏ của Hồng Yến Nhi tuy đã biết an phận, nhưng dáng vẻ kiêu ngạo phách lối của Trần Gia Bảo vẫn như xưa!

Ngay sau đó, Hồng Yến Nhi bất lực vỗ trán, cô ta chỉ cảm thấy đau đầu không thôi, sợ rằng Trần Gia Bảo không thể chạy thoát được, ai mà ngờ rằng bản thân sẽ lại bỏ mạng cùng Trần Gia Bảo cơ chứ, ài, thật đáng tiếc.

Trong lúc nhất thời, trong đầu Hồng Yến Nhi có hàng trăm suy nghĩ, bỗng chốc, cô ta khẽ liếc nhìn bóng lưng của Trần Gia Bảo, trong mắt xuất hiện một chút dịu dàng.

Lâm Cao Tuấn cười lạnh: “Cậu muốn giết tôi ư? Thật đúng là trò cười lớn mà, cậu chẳng qua chỉ là thứ rác rưởi vô dụng không có võ công, cũng chẳng có tu luyện, cậu xứng sao?”

Trần Gia Bảo khẽ cười, anh đáp: “Anh không chỉ sẽ chết thôi đâu, không chừng tôi còn có thể ném luôn cả người anh xuống núi, thi thể sẽ dùng để nuôi sói.”

Cách chết này, chính là điều mà Lâm Cao Tuấn vừa mới đe dọa Hồng Yến Nhi, nhưng hiện tại lại bị Trần Gia Bảo trả ngược cho.

Gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng cả thôi.

Ngay lúc này, biểu cảm trên khuôn mặt Lâm Cao Tuấn càng thêm lạnh lẽo, anh ta nói: “Chọc giận tôi chẳng có bất cứ lợi lộc nào cho cậu cả, vì thế nên tôi quyết định, tạm thời tôi sẽ giữ lại cho cậu một mạng, tôi muốn cậu phải tận mắt chứng kiến, tôi là tận tình hưởng thụ Hồng Yến Nhi thế nào, thẳng mặt cho cậu một cái mũ xanh, ha ha.”

Cả người Hồng Yến Nhi tức đến phát run, chợt nhớ đến hậu quả bi thảm của chính mình, hai mắt nhịn không được mà rưng rưng nước, cô ta mắng: “Lâm Cao Tuấn, anh là đồ biến thái, Gia Bảo, đợi lát nữa hai ta sẽ chết chung một chỗ, tuyệt đối không thể để anh ta được như ý muốn.”

“Anh ta vốn dĩ sẽ không bao giờ thực hiện được.” Trần Gia Bảo khẽ lắc đầu cười, sát ý trong mắt ngày một nồng đậm.

“Đừng nói nhảm nữa, mau, mau giết đồ vô dụng này!” Lâm Cao Tuấn khẽ vung tay lên.

Bỗng nhiên, ở hai phía trái và phải xuất hiện hai tên võ giả Thông U sơ kỳ, cả hai đồng loạt nhảy dựng lên, công kích về hướng của Trần Gia Bảo.

Ra tay không một chút thương tiếc.

Mà chiêu đó lại là chiêu thức chết người!

“A… Gia Bảo, cẩn thận…”

Hồng Yến Nhi hét lên một tiếng chói tai, chỉ cảm thấy rằng, hai kẻ này mang đến cho cô ta một cảm giác áp chế mạnh mẽ, thế mới biết, suy nghĩ muốn ngăn chặn ý đồ của đối phương trước đó ngây thơ đến cỡ nào.

Trong khi Hồng Yến Nhi còn tưởng rằng Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ chết, chỉ nghe loáng thoáng Trần Gia Bảo khinh bỉ nói: “Chỉ là con kiến hèn mọn mà cũng muốn làm loạn trời đất.”

Ngay sau đó, Trần Gia Bảo nhẹ búng ngón tay, hai thanh kiếm màu trắng hiện ra, trong nháy mắt đã xuyên qua trán của hai tên võ giả.

Máu tươi bắn tóe ra dưới ánh trăng.

Vừa lộng lẫy, lại vô cùng sáng chói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK