Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1774

Cho dù là vì Lưu Ly hay là vì “Thiên Hành Cửu Châm” thì xem ra anh đều phải đến nhà họ Vũ một chuyến. Hơn nữa, nếu như suy nghĩ cẩn thận lại một chút thì dù cho nhà họ Vũ có không biết hiện giờ “Thiên Hành Cửu Châm” đang ở đâu thì Trần Gia Bảo cũng có thể nhân cơ hội này để thăm dò động tĩnh của Quỷ Y Môn. Dù sao, anh và Qủy Y Môn cũng có mối thù một mất một còn. Một khi Qủy Y Môn nảy sinh ra ý định uy hiếp anh vậy thì anh cũng có thể kịp thời xác nhận địch mà sớm tìm ra cách để đối phó

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Trần Gia Bảo hỏi: “Anh có biết gia tộc Đông y đã ở ẩn này ở đâu không?”

“Không biết.” Đoàn Vinh lắc đầu không thừa nhận. Ngay sau đó, anh ta chợt thấy sắc mặt của Trần Gia Bảo đột nhiên lộ vẻ không vui thì lập tức hoảng sợ mà vội vàng nói: “Nhưng mà khi ông nội của tôi còn sống có thói quen viết nhật ký, có lẽ bên trong sẽ có ghi chép liên quan, nếu bằng… Bây giờ tôi sẽ quay về kiểm tra cuốn nhật ký đó cho anh Trần, được không?”

“Đi đi, tốt nhất là anh nên cầu nguyện là trong cuốn nhật ký đó thật sự có những ghi chép liên quan đến chuyện này. Ngoài ra, những chuyện đã xảy ra vào ngày hôm nay cũng không được tiết lộ ra bên ngoài dù chỉ là nửa câu.”

Trần Gia Bảo cũng không hy vọng tin tức này của mình sẽ bị tiết lộ cho tất cả mọi người khác ở tỉnh Trung Thiên. Anh muốn tránh những người thực sự có tâm cơ. Dù sao, Lưu Ly cũng từng nói rồi, tỉnh Trung Thiên này như một cái đầm rồng hang hổ, nếu anh không cẩn thật là có thể động vào những người siêu mạnh mẽ hiện giờ đang bế quan. Đến lúc đó, Trần Gia Bảo cũng chỉ có thể bỏ chạy trong tuyệt vọng mà thôi.

Nhận được câu trả lời khẳng định của Trần Gia Bảo, Đoàn Vinh lập tức thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng chạy đi như kiểu trốn khỏi nhà họ Văn.

Anh ta đã rời đi, những kẻ thù khác cũng đều bị giết sạch, cho nên lúc này chỉ còn lại Trần Gia Bảo, Thu Vũ Liên và người nhà họ Văn.

Văn Trung Vạn nhìn quanh một vòng, chỉ thấy trong đình viện thanh nhã tao nhã ban đầu đã trở thành một vẻ hoang tàn. Lúc này, khắp nơi đều là ổ gà cùng với những vết nứt giống như mạng nhện. Đây như là những chứng cứ để chứng minh nơi này vừa trải qua một trận chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào.

Trong lòng Văn Trung Vạn lúc này còn đang khác. Bây giờ, cô ta đang cảm thấy một cảm giác như vừa sống lại sau một tai nạn. Nếu nhưng không có Trần Gia Bảo thì cả nhà họ Văn sẽ không có một chút may mắn mà thoát khỏi kiếp nạn này.

Hắn đi tới bên cạnh Trần Gia Bảo, cúi đầu thật sâu rồi chân thành nói: “Anh Trần, thì ra ngoại trừ y thuật ra, ngay cả khả năng võ thuật cũng có thể khiến người khác sợ hãi đến vậy. Hôm nay, Văn Trung Vạn tôi thật sự đã được mở rộng tầm mắt. Lần này, anh lại cứu cả nhà họ Văn chúng tôi, công ơn lớn lao như vậy tôi cũng không thể chỉ nói một lời cảm ơn là được. Sau này nếu anh có cần cái gì, chỉ cần anh mở miệng thì Vân Tĩnh Vân tôi tuyệt đối không nói hai lời.”

Đám người Văn Trung Minh cũng cùng nhau gật đầu. Nhà họ Văn thực sự đã nợ Trần Gia Bảo quá nhiều. Mà Trần Gia Bảo không những cứu cả nhà bọn họ lại còn giúp bọn họ trừ khử kẻ thù lớn nhất của nhà họ Văn. Chuyện này đã khiến nhà họ Văn trở thành gia tộc lớn đứng đầu một cách chân chính của Thành phố Hà Tĩnh, ích lợi này quả thực nói không thể hết được.

Đương nhiên, về chuyện làm thế nào báo đáp Trần Gia Bảo, theo như sự mập mờ đang xuất hiện giữa Trần Gia Bảo và Văn Linh Lan mà không giải thích được thì có khi sau này, nói không chừng Trần Gia Bảo lại trở thành con rể tương lai của nhà họ Văn. Nếu đã là người một nhà rồi thì làm sao lại còn nói đến chuyện báo đáp hay không báo đáp nữa. Như vậy, không phải là rất xa lạ sao?

Đám người Văn Trung Minh tỏ vẻ mập mờ mà không ngừng đánh giá Trần Gia Bảo và Văn Linh Lan. Bọn họ càng nhìn càng cảm thấy hai người này rất xứng đôi. Hơn nữa Văn Linh Lan và Trần Gia Bảo lại còn ở cùng một chỗ, đây chính là một chuyện tốt đối với nhà họ Văn.

Điều duy nhất khiến bọn họ cảm thấy cô cùng tiếc nuối là lúc trước khi Trần Gia Bảo chém giết Tả Ngọc Lượng và Bạch Chí Trung, bọn họ có nghe nói, bên cạnh Trần Gia Bảo còn có những người phụ nữ khác. Hơn nữa, lại không chỉ còn có một người. Nếu như là trước kia, cho dù là Văn Trung Vạn hay là Văn Trung Minh, thì cả hai người tuyệt đối không cho phép Văn Linh Lan và Trần Gia Bảo ở cùng một chỗ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK