• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

…~Sáng hôm sau~…

“Aaaaa….”

Lý Minh Thành ngồi dưới phòng khách đọc sách nghe thấy tiếng hét của cô liền chạy ngay lên.

Cánh cửa mở ra.

“Chuyện gì vậy?!”

Trên người Nguyệt Phương Dung chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, cô lấy chăn che đi cơ thể mình.

“Đồ biến thái nhà anh…”

Lý Minh Thành thở phào.

“Cái gì cũng thấy hết rồi…Che làm gì?!”

Nguyệt Phương Dung đỏ mặt.

“Hự…Tấm thân trong trắng của tôi…”

Cô hét lên, mắt hơi rưng rưng.

“Lại bị cái tên biến thái, xấu xa, bỉ ổi như anh nhìn thấy…Rồi ai dám lấy tôi nữa…”

Lý Minh Thành nhếch mép.

“Không ai thèm lấy cô đâu…”

Nguyệt Phương Dung ném cái gối vào người anh.

“Câm miệng…Hư…Hư…”

Lý Minh Thành thở phào.

“Haizzz…Được rồi…Tối qua là mẹ tôi thay cho cô…”

Nguyệt Phương Dung ~im lặng ing~

“Với cả…Gu tôi là cô nàng nữ tính, nhỏ nhắn, dễ thương chứ không phải là một thằng đàn ông đội lốt con gái, body thừa như cô…”

Nguyệt Phương Dung??? Body thừa…đàn ông…

“Liên quan gì đến tôi?!”

Lý Minh Thành nhún vai.

“Quần áo tôi để trên giường rồi đấy…Nhanh lên đi…Hạ tiểu thư và Hàn tổng muốn gặp cô”

Vừa dứt lời, Lý Minh Thành đi ra ngoài.

Dòng ký ức tối qua ùa về, hiện lên trong đầu anh.

Mẹ Lý bước ra báo tình hình cho ai kia đứng lau đầu trước phòng ngóng mãi, tóc còn chưa sấy khô.

“Con bé chỉ bị cảm nhẹ thôi…Nghỉ ngơi một chút là khỏi…”

Lý Minh Thành thở dài.

“Con biết rồi”

Mẹ Lý nắm lấy cánh tay anh kéo đi.

Mặt Lý Minh Thành hơi nhăn???

“Sao vậy?!”

“Mẹ thấy cô gái đấy cũng được đấy sao con không thử…”

Anh thở dài.

“Mẹ à…”

Mẹ Lý hối thúc anh cũng phải thôi, gần 30 tuổi rồi mà chưa có mảnh tình nào vắt vai, cũng không thèm để ý cô gái nào.

Sắp xếp cho anh đi xem mắt, anh đều kiếm cớ từ chối.

Mẹ Lý không lo mới lạ, mẹ còn tưởng anh bị…

“Body con bé OK lắm…”

Lý Minh Thành đẩy mẹ anh ra cửa.

“Rồi…Rồi…Khuya rồi…Mẹ về nghỉ ngơi sớm đi…”

Vừa dứt lời, Lý Minh Thành đóng sập cánh cửa lại.

Anh dựa người vào cửa, mặt đỏ lên.

Lúc nãy, nó ngóc đầu khi tiếp xúc với Nguyệt Phương Dung.

Lý Minh Thành gượng cười.

“Không thể nào…Làm sao có thể như vậy được chứ”

…~Đi nhanh khúc cặp phụ nhoa~…

Nguyệt Phương Dung cùng Lý Minh Thành đến Minh Thiên.

Hàn Diệc Thần bắt cô ký hợp đồng nhà thiết kế độc quyền của Minh Thiên.

Mặc dù không hiểu nhưng khi anh nói cô sẽ có lúc cô cần đến nên cô đã ký.

Sau đó, Nguyệt Phương Dương, anh hai của cô đến và nói một vài lời khá thần bí với Hàn Diệc Thần.

Tất cả mọi người trong phòng ra ngoài hếtchir còn cô và anh hai.

Nghe anh kể đầu đuôi sự việc, Nguyệt Phương Dung rất sốc.

Nguyệt Phương Thảo không phải là em ruột của 2 người họ.

Năm cô 10 tuổi và anh cô 15 tuổi, cả 2 bị ép sang nước ngoài du học.

Sau 1 năm 2 người đi thì biết mẹ cô có tin vui nhưng không biết rằng ông ta ngoại tình với bạn thân của mẹ và có một đứa con ngay sau đó. Mẹ cô dù biết nhưng vẫn nhẫn nhịn vì cô và anh hai.

Sự thật được dấu kín suốt 20 năm qua.

Những lần ông ta đi công tác hay gặp đối tác đều mang theo Thảo và thời gian kéo dài kéo dài gấp đôi dự định là đi thăm tuesday.

Nguyệt Phương Thảo không biết người phụ nữ nó gặp mỗi lần cùng ba đi công tác chính là mẹ ruột của nó vì bà ta bảo nó còn nhỏ và đợi khi nào ông ta và mẹ ly hôn sẽ cho nó biết.

Anh hai nói công việc của cô chỉ cần thuyết phục mẹ ly hôn ông ta trước khi sản phẩm mới của công ty được tung ra thị trường.

Vì đây là sản phẩm khá tâm đắc nên chắc chắn lần này lợi nhuận rất cao. Nguyệt Phương Dương tận dụng cơ hội lần này đánh sập cả công ty khiến ông ta trắng tay.

Chỉ cầm mẹ cô mở lời ly hôn, ông ta sẽ chấp nhận ngay.

Trong suốt những năm qua, anh lập nghiệp riêng vì ông ta muốn lợi dụng anh, đợi anh thành công sẽ chiếm hết những phần đó chia cho mẹ con tuesday nhưng ông ta không biết rằng công ty đối thủ lại chính là…

Còn việc cô ký hợp đồng với Minh Thiên đều có mục đích cả.

…~Tua nè~…

Chiều hôm đó, 2 mẹ con cô nói chuyện với nhau. Mẹ rất sốc khi cô mong muốn mẹ và ông ta ly hôn.

Ban đầu còn khá lượng lự nhưng cuối cùng mẹ cũng đồng ý.

Sau đó, Hạ Thương Vân và Nguyệt Phương Dung gặp nhau tại 1 quán coffee,

Tối hôm đó, tại Nguyệt gia, mọi người có mặt đầy đủ ở phòng khách.

Mẹ cô đưa đơn ly hôn trước mặt ông ta.

Ban đầu, ông ta khá bất ngờ mà tỏ vẻ đau buồn nhưng là diễn trước mặt con cái, Nguyệt Phương Thảo không thể chịu nổi cú sốc này mà xin mẹ đừng ly hôn.

Để chắc chắn là không lỗ, ông ta nói nếu mẹ vẫn còn muốn ly hôn thì hậu ly hôn 1 đồng cũng chẳng có.

Mẹ với vẻ mặt khinh bỉ: “Nhà tôi không nghèo”.

Ông ta mừng thầm trong lòng, cuối cùng cũng giải thoát.

Sau một hồi giằng co, ông ta cũng ký vào.

Tôi và anh hai chọn theo mẹ còn Thảo theo ông ta.

Ông ta vừa ký vào đã có người đến đem hết đồ đạc của 3 mẹ con đi ngay trong đêm.

Sáng hôm sau, 2 người ra toà và chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra.

…~~~…

Anh hai bận bịu tối ngày lo cho công ty.

Mẹ làm những việc bao lâu nay mà bà thích mà chưa được làm là mở một tiệm bán hoa, ngày nào cũng ngồi cắm hoa, cả ngày bận ở tiệm.

Còn cô, ngày làm việc cho Minh Thiên, tối sang nhà Lý Minh Thành ăn chực, được 2 thì thấy đi lain metẹ mỏi quá nên dọn sang ở chung với anh.

Nguyệt Phương Dung: Anh ta cũng đâu có từ chối…Với lại, tiền mua đồ ăn là tôi trả mà…Anh ta chỉ việc nấu…Tôi cũng trả tiền thuê nhà mà…

…~3 ngày sau~…

Tại buổi ra mắt sản phẩm mới.

Rất nhièu khách khứa và phóng viên đến tham dự.

Mọi thứ diễn ra bình thường cho đến khi tuesday đến và buông những lời sỉ nhục mẹ.

Theo sắp xếp trước đây, Nguyệt Phương Dung là người đại diện và bây giờ cũng không đổi.

Phát biểu xong, cô bảo mọi người xem một clip đặc biệt.

Trên màn hình hiện lên cảnh ân ái giữa ông ta và tuesday, cả cuộc trò chuyện cũng phát nốt.

Ông ta tức giận tát vào mặt cô, mẹ và anh hai muốn lên can nhưng bị Lý Minh Thành ngăn lại.

Nguyệt Phương Dung với vẻ mặt khinh bỉ nhìn ông ta, giật lấy cái micro.

“Ông đừng nghĩ tôi không biết những việc sai trái ông làm”

Ông ta khựng lại một chút.

Nguyệt Phương Dung nhìn thẳng vào mắt ông ta.

“Trước đây, ông yêu mẹ của Hàn Diệc Thần. Vì bà ấy không yêu ông mà yêu lão Hàn, ông cưới mẹ tôi chỉ để cho có, làm cái mác là đã có vợ để được tiếp xúc với bà Hàn nhiều hơn…”

“2 người họ cưới nhau, ông đau khổ ngày đêm và một thời gian sau thì gặp bà ta”

Cô chỉ vào mẹ Thảo.

“2 người vụng trộm vài năm…Ông tống tôi với anh hai ra nước ngoài, đưa bà ta về nhà ân ái trước mặt mẹ tôi. Sau đó bà ta lỡ mang thai, vì sĩ diện, ông bắt mẹ tôi nhận Thảo làm con…”

Tất cả phóng viên bu lại, chia nhóm đi tra hỏi từng người.

Ông ta kêu người đuổi hết phóng viên ra ngoài nhưng không hiểu sao chẳng có 1 tên vệ sĩ nào đến.

Mẹ và anh hai không dấu diếm gì, trả lời những câu hỏi.

Tuesday không dám nhìn vào ống kín, ông ta xuống bảo vệ cho tuesday.

Khung cảnh cực kỳ hỗn loạn.

Nhiều dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu Thảo.

Sau khi biết người mẹ gọi là mẹ, yêu thương cô hết mực trong suốt bao năm nay lại không phải là mẹ cô.

Tại sao mẹ ruột của lại là người phá hoại gia đình người khác.

Tại sao…Tại sao chứ!!!…

Thảo rời khỏi buổi ra mắt.

Mẹ về tiệm thì thấy Thảo ngồi xổm trước cửa mà nức nở. Bà an ủi cô.

…~~…

Ngày hôm sau, cổ phiếu rớt giá, công ty đi xuống trầm trọng, rất khó có thể nổi lại.

Thảo dọn về ở với mẹ và tiếp tục đi học.

Tối quá, cô nói một tràng trước mặt 2 người kia.

Tuesday rất đau khổ khi thấy con mình như vậy.

Luật hoa quả không chừa một ai.

…~~~…

Tối đó, cô với nhóm Hạ Thương Vân đi quẩy.

Vui thôi đừng vui quá, tối đó, cô và Lý Minh Thành ăn nằm bla bla với nhau.

Sáng hôm sau, Lý Minh Thành bắt cô xhiuj trách nhiệm tội cưỡng bức người quá đáng.

Cô đành chịu mà không biết bản thân đã sập bẫy ai kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK