• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

30 phút sau

“Haizzz…no quá”

Hàn Diệc Thần mở tủ lạnh lấy ra một tô trái cây “Ăn tráng miệng đi”.

Hạ Thương Vân thích nhất nhất là ăn nhiều loại trái cây cùng một lúc.

“Waooo…Hàn tổng chu đáo ghê”.

Hạ Thương Vân chỉ chăm chú vào tô trái cây mà không thèm để ý đến Hàn Diệc Thần.

Thấy cô ấy ngồi ăn ngon lành, Hàn Diệc Thần mỉm cười.

Anh bước qua ngồi kế Hạ Thương Vân ôn nhu nói: “Em không tính cho tôi ăn à”

Hạ Thương Vân nghe vậy nhìn Hàn Diệc Thần chằm chằm, tay thì đẩy tô trái cây về phía cô, mặt khá căng: “Hàn tổng cho tôi mà”.

“Ăn chung sẽ vui hơn đó”

Hạ Thương Vân lấy một miếng ra đưa gần vào miệng Hàn Diệc Thần thì rút lại.

“Không được…”

Cô không bỏ hết cả miếng vào miệng mà chỉ bỏ có nửa miếng, đang tính hút vào thì Hàn Diệc Thần thừa cơ hội xoay người cô lại, cắn hết nửa miếng còn lại.

Môi chạm môi làm Hạ Thương Vân đứng hình mất 5s.

Trên người cô cứ như có một luồng điện chạy qua.

Hàn Diệc Thần nhìn coi với ánh mắt say đắm.

Anh nuốt hết nửa miếng trái cây: “Ực…Ực…đúng là ngon thật…trách gì em hay ăn”😏

Anh thấy cô nhìn anh chằm chằm, chắp mắt liên tục chắc còn ??? rồi😒.

Hàn Diệc Thần rướn người đến Hạ Thương Vân, hai tay anh ôm eo, kéo cô về phía mình.

Hai thân thể áp sát vào nhau.

Hàn Diệc Thần tiến tới hôn lên cánh môi hồng hào vẫn còn vị ngọt của trái cây.

Hạ Thương Vân thấy vậy liền đẩy anh ra nhưng không nổi.

Anh **** *** hết mật ngọt trên môi cô

Hạ Thương Vân hết hơi liền giãy giụa, đấm mạnh vào lưng anh.

Hàn Diệc Thần luyến tiếc rời ra.

Anh liếm môi dưới, nuốt nước bọt:

“Trái cây đúng là ngon thật anh…”😏

Hạ Thương Vân đỏ mặt lấy tay bịt miệng lại:

“Anh…Hừ…biến thái”.

*Cạch…cạch…cạch*

“Cẩn thận cái đó”

Thấy nhiều người khiêng đồ nội thất đi vào, cô liền bước lại Thư kí Lý.

“Thư kí Lý…gì vậy”

“À…Hạ tiểu thư…bắt đầu từ bây giờ, cô phải ở nhà Hàn tổng chăm sóc cho anh ấy”

Thư kí Lý nói câu nói như sét đánh ngang tai cô: “Ò…”😒

Hạ Thương Vân thở dài, cô bước đến sofa ngồi bấm điện thoại.

Hàn Diệc Thần thấy vậy liền bước lại ngồi kế cô: “Tối nay em ở nhà nấu cơm cho tôi ăn”.

“???…Có hẹn với anh Hào rồi”.

“Hủy đi…”😒

“Anh…” Hạ Thương Vân nhìn sang chỗ khác: “Hừ…không được”

“Em đi với tên Vương Thinh Hào kia…vậy ai sẽ nấu cơm cho tôi đây”.

Hạ Thương Vân nghe vậy quay sang nhìn Hàn Diệc Thần nhếch mép cười:

“Tôi đâu có nói là sẽ đi một mình”.

“???” Hàn Diệc Thần xịch lại Hạ Thương Vân: “Em muốn tôi đi cùng”.

“Không chỉ có hai chúng ta đâu”.

“Ý em là…”

Cả hai cùng đáp “Nhạc Thắm”

“Coi như anh cũng thông minh”.

“Em muốn tác hợp cho hai người họ” “Tiểu Thắm thích anh Hào lâu rồi”

“Ồ…được rồi…kế hoạch là gì?!”

6 tối, tại nhà hàng.

Hạ Thương Vân mặc váy màu trắng làm cô như một nàng thơ

“Tiểu Vân…ở đây”

Hạ Thương Vân bước đến bàn, ngồi đối diện Vương Thinh Hào

“Anh Hào…xin lỗi vì đã đến muộn”.

“Không sao đâu, em đến là anh vui rồi” “Vâng…”

“Em gọi món đi…phục vụ”.

“Cho tôi món này…này…này…và mấy cái này nữa”

Khi phục vụ đã đi

“Dạo này thấy em bận quá nên anh cũng không dám làm ảnh hưởng”.

“À…không có gì đâu anh…từ lúc em làm thư ký thì mọi việc nhiều hơn bình thường thôi”.

Vương Thinh Hào ngạc nhiên: “Em làm thư ký cho ai”

Hạ Thương Vân uống một ngụm” Hàn Diệc Thần “.

Nghe tới đây, Vương Thinh Hào khựng lại, mặt trở nên căng thẳng: “Hừ…lại là cậu ta”

Thức ăn được bày biện trên bàn trông rất ngon mắt.

“Cậu ta có ăn hiếp em không…”

Hạ Thương Vân gắp miếng thịt bỏ vào miệng: “Không đâu”

“vậy…được rồi”

tầm 20 phút sau

Hàn Diệc Thần và Nhạc Thắm bước vào.

“Ủa…Tiểu Vân…cậu cũng ở đây à”

Hạ Thương Vân đứng lên: “Tiểu Thắm… cậu về rồi”.

Hai người họ ôm nhau, sau khi buông ra, Hạ Thương Vân nhìn Hàn Diệc Thần

“Ờm…hai người”

“Trùng hợp thật…Anh Thần ra sân bay đón tớ, sẵn tớ mời anh ấy đi ăn luôn”.

“À…Ra vậy”

“Vậy bọn tớ ngồi đây được không “

Nhạc Thắm nhìn Vương Thinh Hào.

“À…đương nhiên được rồi…càng đông càng vui” Vương Thinh Hào cố gượng cười.

Vương Thinh Hào muốn qua ngồi kế Hạ Thương Vân nhưng Hàn Diệc Thần nhanh hơn, anh ấy ngồi trước rồi.

Vương Thinh Hào cố ý gắp thức ăn cho Hạ Thương Vân trước mặt Hàn Diệc Thần

“Em ăn nhiều vào…”

“À…Cảm ơn anh”

Hàn Diệc Thần thấy vậy, đen mặt

“Ngày mai, tôi mới tiệc nướng…Chào mừng thành viên mới…hai người nhớ đến”.

Hạ Thương Vân nghe vậy liền chột dạ đá nhẹ vào chân Hàn Diệc Thần.

Vương Thinh Hào ngạc nhiên: ‘Thành viên mới…ai vậy…” anh cố ý nhấn mạnh “người yêu mới à”

Hàn Diệc Thần nhìn Hạ Thương Vân rồi quay sang chỗ khác: ” 2 pet mới”

“ồ…” Vương Thinh Hào quay sang hỏi Hạ Thương Vân: “Mai em có đến không”.

Hạ Thương Vân vẫn ăn thản nhiên: “Đương nhiên đến rồi..”

Vương Thinh Hào trừng mắt nhìn Hàn Diệc Thần: “Vậy mai tôi đến”.

*ting…ting…ting*

“Tôi nghe Thư kí Lý…à”

Cô quay sang nhìn Hàn Diệc Thần: “được…được…được…”

Hạ Thương Vân tắt điện thoại quay sang nhìn Hàn Diệc Thần: “Hàn tổng…chúng ta về thôi”

Vương Thinh Hào ngạc nhiên: “???…Có chuyện gì sao”

Hạ Thương Vân ngước lên nhìn Vương Thinh Hào: “À…không có gì đâu anh…chỉ là chút sự cố ở công ty thôi…”

“Vậy…hai người”

“Xin lỗi anh…bọn em phải về trước” rồi…anh chăm sóc Tiểu Thắm giúp em”

Hạ Thương Vân và Hàn Diệc Thần đứng lên.

Hàn Diệc Thần bỏ 1 tay vào túi quần liếc mắt, cố ý nhấn mạnh:

“CHÚNG TÔI về trước”😏

“Vậy chiều mai gặp” Nhạc Thắm nhìn Hạ Thương Vân, cười ra hiểu

“Ừ…bye”

Vừa dứt lời,Hàn Diệc Thần và Hạ Thương Vân nhanh chóng rời khỏi quá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK