• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại bàn ăn

Hàn Diệc Thần ngồi đối diện cô.

Hạ Minh Tước thấy mặt Hàn Diệc Thần dán băng keo cá nhân liền hỏi.

“Ủa…Băng…mặt mày bị gì vậy?!”

Hạ Thương Vân nuốt nước bọt nhìn anh.

Hàn Diệc Thần nhìn cô rồi quay sang nhìn Hạ Minh Tước.

Anh đưa tay lên sờ vào miếng băng dán.

“Xước chút thôi…”

Hạ Thương Vân gác một chân lên ghế, ngồi ăn ngon lành mặc kệ ánh nhìn của mọi người.

Nhìn thì kệ chứ…cũng muốn diện lắm nhưng đó quá à…Ăn trước đã…

♤♤♤♤♤♤♤♤♤Tua♧♧♧♧♧♧♧♧♧

Tại phòng khách

Hạ Minh Tước xào bộ bài trong tay

“Bây giờ sao…”

Hạ Thương Vân nuốt miếng trái cây trong miệng.

“Cá gì đây?!…”

Hạ Minh Tước nhếch mép

“Nếu 1 trong bọn anh thắng thì hai đứa cùng nhau chi tiền bao bốn anh chầu ăn chưa ngày mai”

Hạ Thương Vân thản nhiên

“Ok luôn…”

Nhạc Thắm lên giọng với vẻ đắc ý.

“Còn một trong hai đứa em thắng á thì bốn anh mỗi người hai ly nhá…”

Hoắc Thiên Vũ???

“Ủa…sao hai ly dữ vậy…”

Hạ Thương Vân nuốt miếng trái cây

“Ủa…hông lẽ đứa này có còn đứa kia không”

Vương Thinh Hào: “Ok…Chơi luôn…Sợ gì chứ…Dăm ba mấy đi trà sữa không làm khó được anh”

Hạ Thương Vân nhếch mép

“Hừ…Ai thắng ai thua còn chưa biết ở đó mà gáy”

Hạ Minh Tước xào bài

“Zô luôn bây…Nhanh cho máu…”

Hàn Diệc Thần kiểu cạn ngôn luôn.

6 người chụm lại…

♡♡♡♡♡♡♡♡♡Tua◇◇◇◇◇◇◇◇◇

Vì nữ chính Hạ Thương Vân có tác giả bảo kê nên đã chiến thắng một cách vẻ vang.

Hạ Thương Vân thở dài trong kiêu ngạo

“Haizzz…Vậy là liên tiếp 4 ngày có trà sữa free uống rồi tiểu Thắm nhỉ…”

Nhạc Thắm cười đểu

“Chậc…Chậc…Chậc…Đúng quá rồi còn gì”

Hạ Minh Tước nhăn mặt

“Tụi bây đúng là…có hai đứa con gái cũng không đánh bại được…”

Vương Thinh Hào chống 2 tay lên cằm

“Mày cũng có đánh bại được đâu mà nói tụi tao”

Hạ Thương Vân cười tươi

“Thôi…thôi…Ai thắng thì cũng đã thắng rồi…Mấy anh ngồi chơi…em đi kiếm gì ăn đây”

Vừa dứt lời, Hạ Thương Vân cầm cái tô đi xuống bếp.

Hạ Minh Tước???

“Mới ăn chưa được bao lâu mà lại đói rồi à…mày là heo à…”

Hạ Thương Vân bĩu môi

“Hứ…kệ em…”

~Tầm 10 phút sau~

Hạ Thương Vân bước ra, trên tay cầm ly trà đào.

Cô qua đảo mắt nhìn xung quanh.

Mèo của Hạ Thương Vân tên là Bông thuộc giống mèo tai cụp Scottish Fold.

~Xem hình minh họa để khỏi tra Google nha~

Khi vuốt ve chán, anh bế Bông lên, mở nhẹ miệng ra, đưa bông lại gần.

~A…~

Sau đó, anh ngậm miệng lại, đẩy nhẹ Bông ra xa một chút.

~Ầm…~

Cứ như vậy mấy lần.

Giống như muốn bỏ hết nguyên cái đầu con Bông vào miệng kiểu muốn ăn tươi nuốt ấy…

Cậu ấy làm hành động nựng mèo đấy nhìn cũng rất dễ thương nhưng rất tiếc you not ny gu.

Giờ tui mới biết, con Bông nhà tui nó mê trai lắm các bạn ạ…chơi rất ngoan với cậu ấy luôn.

Nó cực kì ghét anh tui.

Mỗi lần gửi nhờ một tí là ổng nhảy đành đạch lên.

Có bữa, nó còn kiếm chuyện với anh tui, cùng lúc đó, ổng cũng đang dỗi vợ nữa chứ.

Thế là, trong nhà nổ ra trận chiến giữa 1 người thì đang giận cá chém thớt và 1 con mồn lèo lâu ngày chưa đánh nhau đã lên cơn khùng.

Tui đi ngang mà cứ tưởng chó với mèo đánh nhau cơ đấy.

Haizzz…Mệc mỏi với con mòn lèo này ghê…Mê troai là giỏi thôi…

Quay lại hiện tại.

Hạ Thương Vân mở tủ lấy bịch thức ăn cho mèo ra rồi bước đến chuồng.

Cô lấy cái tô của mèo lại, đổ thức ăn vào.

Hàn Diệc Thần thấy vậy liền bế Bông tới.

“Nhóc…Ăn đi cho mau lớn…”

Hạ Thương Vân nhìn anh

“Nó tên Bông…Không phải là nhóc…”

Hàn Diệc Thần nhìn cô, mặt hơi ngượng.

“À vậy à…Tôi không biết”

Thấy bầu không khí khá căng, Hạ Thương Vân lên tiếng.

“Cậu cũng thích mèo à”

Hàn Diệc Thần gật đầu

“Đúng rồi…chúng dễ thương mà…Ở nhà, tôi cũng có 1 con…”

Bông bước tới ăn ngon lành…

“Nó thuộc giống gì vậy…”

Hàn Diệc Thần cười mỉm

“Ragdoll đấy…Nó tên bánh…”

~Xem hình nhoa~

“Ồ…”

Hàn Diệc Thần với ánh mắt trìu mến.

“Mà…Cậu tên gì vậy…?”

Hạ Thương Vân ngẩng đầu lên nhìn anh

“Hì…Xin tự giới thiệu…Tôi tên Hạ Thương Vân khoa thiết kế…”

Cô cười một cách giả trân.

Nụ cười đó khiến anh hơi ngại ngùng.

“Dọn phòng cho cậu hơn 1 tháng mới biết tên cậu”

Hạ Thương Vân nuốt nước bọt

“Vậy…Cậu tên gì?!”

“À…Tôi tên Hàn Diệc Thần khoa quản trị…”

Hàn Diệc Thần lấy điện thoại ra trước mặt Hạ Thương Vân, nở 1 nụ cười ấm áp

“Vậy…Chúng ta có thể add friend được không?!.

Hạ Thương Vân cầm lấy điện thoại, ngồi xuống sàn.

“Được chứ…”

Hạ Thương Vân bấm 1 hồi rồi trả điện thoại cho Hàn Diệc Thần

“Đây là nick chính của tôi…”

Hàn Diệc Thần không thèm lướt xuống, anh bấm gửi lời mời luôn…

Hạ Thương Vân thở dài

“Vậy…Cậu ngồi chơi…Tôi đi ngủ trước đây…”

Hàn Diệc Thần cười mỉm

“À…ừm…Ngủ ngon…”

Hạ Thương Vân xoay người bước đi

“Ừ…”

Trong phòng cô.

Cô nằm lướt nick của anh

“Uầyyy…Hot dữ…”

“Có nên add không ta…”

“Thôi kệ…add đại đi cho người ta vui”

Cô bấm chấp nhận lời mời.

Tại phòng khách

Hạ Thương Vân đã chấp nhận lời mời của bạn.

Anh lướt nick cô.

Hàn Diệc Thần cười mỉm

“Hot vậy…”

“Đúng là nick chính có khác…”

” Follow nhiều thật…”

Vương Thinh Hào thấy anh ngồi cười 1 mình liền hỏi.

“Tự nhiên ngồi cười 1 mình vậy…Khùng hả…”

Hàn Diệc Thần nhìn Vương Thinh Hào

“À không có gì…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK