• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Thương Vân liếc mắt sang nhìn Hàn Diệc Thần, thất anh vẫn trừng mắt nhìn mình liền né, cố lảng tránh.

“Thì…Thì xem cho biết…sau này có đỡ bỡ ngỡ…”

Hạ Thương Vân ráng gượng cười🙂

Hàn Diệc Thần nghe xong câu đó, anh không thể chịu được nữa.

Anh bước nhanh đến vác Hạ Thương Vân lên phòng.

Hạ Thương Vân hoảng hốt, cô giãy giụa và đấm vào lưng anh nhưng anh vẫn không thả cô xuống

“Tên khốn khiếp kia…thả tôi xuống ngay…”

Đến phòng, anh đạp mạnh cửa ra, bước vào rồi đóng sập 1 cái thật mạnh.

*Rầm…*

Cánh cửa: “Hic…hic…tôi đã làm gì sai cơ chứ…😭😭😭”.

Hạ Thương Vân vẫn không nhường giãy giụa.

“Thả tôi ra…”

Hàn Diệc Thần ném cô lên giường.

“Aaaa…”

Nếu cái nệm không dày thì giờ cái lưng của cô cũng gãy luôn rồi.

Hạ Thương Vân liền bật dậy.

” Anh muốn làm cái gì?!”.

Hàn Diệc Thần trừng mắt nhìn Hạ Thương Vân, anh gắt giọng.

“Tôi đây không thích lòng vòng…nói thật đi…”

Hạ Thương Vân chột dạ.

“Nói…Nói thật gì cơ?!”😨

“Em có thai đúng không?!”

Hạ Thương Vân???

“Cái gì cơ…anh nói lại đi”

Hàn Diệc Thần nói lại, nhấn mạnh từng chữ.

“EM CÓ THAI”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK