Tối hôm đó
Hạ Thương Vân tan ca sớm hơn Hàn Diệc Thần.
Lúc cô tan ca, Hàn Diệc Thần vẫn chưa họp xong.
“Gắt vậy chời…Họp gì mà ba tiếng rồi còn chưa1 xong nữa”
Vậy nên, cô về trước, tắm rửa, nấu nướng.
8 giờ tối.
Hạ Thương Vân đang xem Vincenzo trên tivi.
Hàn Diệc Thần bước vào nhà.
Anh tiến lại sofa.
Hạ Thương Vân ngửi thấy mùi đồ ăn quen thuộc liền theo bản năng quay đầu lại nhìn chứ thực ra cô cũng không thèm để ý anh đâu.
Cô thấy một hộp Takoyaki và Chocolate đá xay liền sáng mắt ra.
Cô hớn hở.
“Hàn tổng…À Thần…Anh mua cho tôi à…”
Hàn Diệc Thần mặt không cảm xúc.
“Không…”
Hạ Thương Vân thở dài, lắc đầu.
“Vậy mà…Tôi tưởng hôm nay anh có lòng tốt”
Hàn Diệc Thần thở dài.
“Được rồi…là tôi cố ý mua cho em”
“Hihi…Tôi biết mà…”
Hạ Thương Vân ngồi ăn ngon lành.
Cô vô tình đẩy mắt qua, thấy một hộp bánh dâu.