tại phòng Hạ Thương Vân.
“Hửm…Mặc gì đây ta…”
“Thôi mặc đại đi”
Hạ Thương Vân bước xuống cầu thang.
Cô mặc khá đơn giản.
Áo croptop ôm trắng và chân váy đen đến nửa đùi ôm sát body đi thêm đôi boot cao cổ đen kết với túi handmade màu xanh da trời do tự tay cô làm.
Trông cô khá trẻ trung năng động.
Hạ Thương Vân bước ra xe.
Hàn Diệc Thần và Tiểu My đang chờ cô ở đó.
Hạ Thương Vân ???
“Anh làm gì ở đây?!”
Hàn Diệc Thần thản nhiên
“Đương nhiên là đi chơi rồi”
Hạ Thương Vân???
“Ơ…Nhưng…Nhưng…”
Tiểu My chen vào với vẻ mặt đáng thương.
Chị Tiểu Vân…có thể cho PaPa đi cùng được không…Để Papa ở nhà một mình rất tội nghiệp và đáng thương…”
Hàn Diệc Thần nghe vậy liền gật đầu lịa.
“Đúng…Đúng…PaPa thực sự rất đáng thương”
Hạ Thương Vân thở dài.
“Được rồi…Sao cũng được”
Hạ Thương Vân nhéo má Tiểu My.
“Đừng có trưng cái bộ mặt đáng thương đó nữa…đi thôi”
Trên xe
Hạ Thương Vân ngồi ghế phụ còn Tiểu My ngồi lên đùi Hạ Thương Vân.
“Nhóc con…Muốn đi đâu…”
Tiểu My suy nghĩ một hồi.
Hạ Thương Vân nựng má Tiểu My.
“Khu vui chơi…”
“Đi đến chán rồi”
“Thế còn công viên…”
“Next”
Hạ Thương Vân thở dài
“Vậy cuối cùng là muốn đi đâu”
Tiểu My sáng mắt ra.
“Em muốn ăn bánh chị làm cơ”
Hạ Thương Vân nhún vai.
“Được…Vậy chúng ta đi mua đồ sau đó tới tiệm bánh của cô Như làm ha…”
Tiểu My hớn hở.
“Được ạ”
Tại tiệm bánh của Hoàng Cẩm Như.
3 người vừa bước vào, Hoàng Cẩm Như đã chạy đến bế Tiểu My lên hôn với nựng Má Tiểu My.
“Chồi ôi…Tiểu My…bé con của tôi…dễ thương quá mà”
*Moa…Moa…Moa*
“Nhớ con quá à”
Họ bảo phòng bếp riêng
Hạ Thương Vân say sưa làm bánh.
Hàn Diệc Thần chống tay, rũ mắt xuống, miệng khẽ cười nhìn cô.
Tiểu My thấy vậy liền kéo áo Hàn Diệc Thần.
“Papa…Sao PaPa nhìn chị Tiểu Vân say đắm vậy…có phải PaPa…hửm”
Hàn Diệc Thần ôn nhu nói.
“Con còn nhỏ…không hiểu được chuyện người lớn đâu”
Hàn Diệc Thần đứng lên, bước đến Hạ Thương Vân.
Anh luồn tay qua ôm sau lưng cô.
Hạ Thương Vân???
“Gì vậy?!”
Hàn Diệc Thần ôn nhu nói.
“Em có nhớ thảm họa 8 năm trước không?!”
Hạ Thương Vân suy nghĩ một hồi lâu rồi khẽ cười.
“Chắc có lẽ sẽ khó quên”
Tiểu My chạy đến, chỉ tay vào Hàn Diệc Thần đắc ý nói
“Chị Tiểu Vân…Chị phải cận thận…PaPa gian xảo lắm đấy…Đừng để PaPa lừa”
Hạ Thương Vân cười mỉm
“Vậy…Chị sẽ cẩn thận với tên cáo già này…”
Hàn Diệc Thần???
“Anh cũng có già lắm đâu”
Hạ Thương Vân lấy trông tủ lạnh ra một hộp kẹo đưa cho Tiểu My
“Nhóc ăn thử đi…chị tự làm đó”
Tiểu My hớn hở
“Woaaa…Dễ thương quá à”
3 người họ lại ghế ngồi
“Tiểu My…Chị Tiểu Vân của con làm kẹo dở lắm đúng không”
Tiểu My???
“Không…con thấy ngon mà”
Hạ Thương Vân nghe nói vậy liền bịu môi, đá xéo anh.
Cô chẳng thèm nhìn anh
“Anh chê dở mà trong 4 năm liền ngày nào cũng ăn…”
Hàn Diệc Thần phì cười
“Anh cho em vui thôi”
Hạ Thương Vân lườm anh một cái
“Hừ…Đúng là phí công”
8 giờ tối
“Tiểu My…khuya rồi…Về phòng ngủ đi”
“Vâng…chị Tiểu Vân”
Tiểu My hớn hở.
“Ngủ ngon PaPa…Chị Tiểu Vân”
“Ngủ ngon…”
“Ừ…ngủ ngon…”
Hạ Thương Vân từ phòng tắm ra.
Cô bước đến nằm dài trên giường.
Hàn Diệc Thần bước vào phòng thấy Hạ Thương Vân đang chuẩn bị ngủ liền chạy đến chui vào trong chăn.
Hạ Thương Vân bừng tỉnh
Cô???
Hạ Thương Vân nhăn mặt
“Anh làm gì mà cứ như ma đuổi vậy”
Vừa dứt lời, cô nghiêng người, quay sang chỗ khác.
Hàn Diệc Thần chui qua nằm trước mặt cô.
Hạ Thương Vân???
Cô xịch qua một chút à không nhiều chút.
Không để cô nằm xa cách, anh kéo cô vào lòng.
Hàn Diệc Thần cúi nhẹ xuống, hai mặt đối diện nhau.
Hạ Thương Vân đỏ mặt lắp bắp
“G…Gì vậy…mặt tôi những gì sao?!”
Hàn Diệc Thần nhìn xuống môi cô mà nuốt nước bọt.
Anh thì thầm.
“Ực…Ngày hôm nay, ôi chưa được hôn em…nhớ chết đi được…”
Vừa dứt lời, anh cúi xuống hôn cô tới tấp.
Anh hôn như chưa từng được hôn.
Cái hôn bất ngờ khiến tim cô khá hoảng loạn như muốn rời khỏi lồng ngực.
Ban đầu, cô còn đẩy anh ra nhưng một lúc sau cũng thuận theo chiều gió mà vòng tay lên cổ anh.
Nụ hôn sâu làm cô hết cả hơi mà đẩy anh ra.
Hàn Diệc Thần lưu luyến rời khỏi đôi môi căng mỏng.
Anh cúi xuống hôn lên cổ cô.
Hạ Thương Vân đẩy Hàn Diệc Thần ra.
Hàn Diệc Thần thở dốc, “thằng nhóc” không ngừng chào cờ khién anh không chịu nổi.
“Kh…Khoan đã…”
Hàn Diệc Thần biết cô đang rất hoảng nên rũ mắt xuống, ôn nhu nhìn cô.
“Đâ…Đây là lần đầu…chắc chắn sẽ rất đau”
Hạ Thương Vân đỏ mặt, khép chặt đùi lại.
Hàn Diệc Thần thì thầm trấn an cô.
Anh cúi xuống hôn lên tóc cô.
“Không sao đâu…Anh sẽ nhẹ nhàng mà”
Vừa dứt lời, Hàn Diệc Thần đã trườn xuống hôn lên cổ cô mà hickey.
Cái tay không yên phận mà luồn vào áo, xoa xoa bầu ngực đẩy đà.
Hàn Diệc Thần ngẩng đầu lên
Hai mắt nhìn nhau trìu mến.
Hàn Diệc Thần từ từ cúi xuống.
Hạ Thương Vân nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Một lần nữa môi chạm môi.
Hạ Thương Vân bắt đầu theo nhịp phối hợp với Hàn Diệc Thần.
Cánh cửa từ từ mở ra…
~Chắc là nữ chính chịu…với nam chính rồi~
~Hong bít chiện gì sẽ xảy ra nữa đây~
~Ngày mai rồi bít hihi~