• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ủa…chồng…anh hai…” mặt Hàn Mẫn Ly tươi hẳn lên, đứng lên bước đến bàn

Hạ Thương Vân nghe Hạn Mẫn Ly nói vậy, ngạc nhiên ngẩng đầu lên: “gì vậy” trong lòng cô có dự cảm không lành, quay đầu về sau

Hạ Thương vừa nhìn thấy Hàn Diệc Thần, đứng hình mất 5s, mặt bỗng trở nên căng thẳng hơn. Cô nuốt nước bọt, trong đầu cô nghĩ: “Trời ơi…Hôm nay là cái ngày gì mà sao xui dữ vậy!!!” Hàn Mẫn Ly kéo tay cô đến bàn, vui vẻ nói “Giới thiệu chút nha…Đây là anh hai tao Hàn Diệc Thần mới từ New York về” Hàn Mẫn Ly đưa tay về phía Hàn Diệc Thần nhìn Hạ Thương Vân

“Anh…đây là bạn thân em Hạ Thương Vân

Hàn Diệc Thần nhìn Hạ Thương Vân:”Ờ…”

Hạ Thương Vân liếc mắt qua Hàn DiệcThần rồi nhìn qua chỗ khác: “Xin…Xin chào”

Hàn Mẫn Ly đẩy Hạ Thương bên ngồi kế Hàn Diệc Thần rồi qua ngồi kế chồng, nhìn Hạ Thương Vân bảo: “Anh tao mới về nước hôm qua á, mà chưa có người yêu bao giờ, hôm nay em tạo cơ hội cho hai người tìm hiểu Biết đâu sau này…” cô chưa kịp nói hết thì bị Hoắc Thiên Vũ kéo tay, ho vài cái

Hoắc thiên Vũ lắc đầu, Hàn Mẫn Ly thấy vậy nên cũng không nói gì nữa

Thật ra Hàn mẫn Ly hoàn toàn không biết Hạ Thương Vân và Hàn Diệc Thần đã từng yêu nhau, chỉ có khắc Thiên Vũ biết vì lúc đó Hàn Mẫn Ly ở nước ngoài. Chia tay xong Hạ Thương Vân mới biết 2 người họ là anh em.

Trong đầu Hạ Thương Vân trống rỗng, cô cố nghỉ cách trốn một cách tự nhiên nhất có thể. Hạ Thương Vân quay mặt qua nhìn Hàn Diệc Thần, cô thấy Hàn Diệt Thần cũng nhìn mình liền quay đầu sang chỗ khác.

Đối với những chàng trai khác, Hạ Thương Vân có thể lên mặt, kiêu ngạo, đảo ngược tình huống nhưng đối với Hàn Diệc Thần thì vì mặt dày mà còn vô sỉ nữa. Đời cô coi như xong.

Hàn Diệc Thần cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Hồi nãy gặp thằng bé anh cũng có chút đâu lòng. Anh cảm thấy Hạ Thương bên thay đổi rất nhiều từ cách ăn mặc đến tính cách của cô. Khóe miệng bất chợt cong lên. Anh quay đầu qua cửa sổ: “Hừ…ngày càng dễ thương”.

Hoắc Thiên Vũ cảm thấy không khí khá căng thẳng liền lên tiếng: “Diệt Thần ba gọi chúng ta về”

HànViệt Thần thở dài: “Ờ…” có vẻ như anh đang rất tiếc nuối

“em đi chơi với Tiểu Vân đi”

“biết rồi”

Tại Hàn gia

“Hai đứa về rồi”

Hàn Diệc Thần chưa kịp lên tiếng thì có một cô gái chừng 20 tuổi chạy tới ôm lấy Hàn Diêch Thần nhõng nhẽo

“Anh Thần”

“Nguyệt Phương Thảo”

“Chúng ta đi chơi Bye bye cô chú”

Chưa kịp để mọi người và Hàn Diệc Thần phản ứng, cô đã kéo tay anh ấy đi. “Chúng ta tới trung tâm mua sắm nha, lần trước anh hứa đưa em đi đó”

“ừh”

Nguyệt Phương Thảo đã quá quen với tính cách của anh nên cũng chả nói

Tại trung tâm mua sắm

Trong một cửa hàng thời trang, Hạ Thương Vân và Hàn Mẫn Ly đang say sưa chọn quần áo bỗng Hàn Mẫn Ly lên tiếng

“Mày thấy anh tao sao?!!!”

“à thì ờm…cũng được!!” Hạ Thương Vân cố gượng cười

“Mày thấy cái váy này như thế nào?!” Hạ Thương Vân cố ý đánh trống lảng sang chuyện khác

“Cũng được đó”

Tự nhiên một cô gái mặc như Lolita kéo áo Hạ Thương Vân nũng nịu: “Chị ơi em khá thích cái váy trên tay chị á…chị cho em cái đó được không?!”

Hạ Thương Vân nhìn cô bé liền bảo: ” À…cũng được nhưng mà chị thấy em không hợp với những kiểu dáng như thế này đâu. Em hợp với…”

Hạ Thương vẫn chưa kịp nói hết câu đã bị chặn họng: Nếu đã không muốn cho thì đừng nói kiểu đó với tôi…hứ!!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK