Mục lục
[Dịch]Hưu Phu Kí Hoàng Thương Tướng Công - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Ring.

Đương nhiên việc này đều là hắn lén ước định với Dạ Tập.

Hắn cũng tin tưởng Dạ Tập không dám vi phạm mệnh lệnh của hắn. Nhưng là ngày hôm qua, tiểu thiếp thứ chín mới nạp của Dạ Tập lại trực tiếp xông vào phủ kiếm chuyện với Giang Mộ Yên.

Lúc hắn biết được chuyện này đã là sáng hôm nay.

Dạ Tập sáng sớm đã đi ra ngoài, hắn không thể tìm con trước, nhưng vô luận thế nào, hôm nay cũng phải cho Giang Mộ Yên một công đạo.

Bùi Vũ Khâm thậm chí nghĩ, có lẽ cũng đã đến thời điểm thực hiện hôn sự của hai người, dù sao lúc này là Dạ Tập vi phạm ước định của cha con bọn họ trước.

Đương nhiên, đây đều là suy nghĩ của Bùi Vũ Khâm, hắn cũng không định cho Giang Mộ Yên biết.

Lúc này hắn chỉ nghĩ mình đã đoán đúng nguyên nhân sự khác thường hôm nay của Giang Mộ Yên, cho nên cũng không suy nghĩ sâu xa hơn về biểu tình của nàng.

Nếu ngẫm lâu hơn, bằng ánh mắt sắc bén nhiều năm trên thương trường của mình, hắn hẳn sẽ nhìn ra được, Giang Mộ Yên mặt đỏ tai hồng không phải vì quá tức giận mà rõ ràng là thiếu nữ đang hoài xuân.

Cho nên hắn cũng hoàn toàn không phát hiện Giang Mộ Yên lúc này đã không phải Giang Mộ Yên trước đây, tiếp tục nói “Yên nhi, nếu con không có ý kiến, hai ngày nữa ta sẽ cho người chọn một ngày lành để Dạ Tập chính thức cưới con vào cửa, như thế nào?”

“Không cần!”

Giang Mộ Yên theo bản năng đứng bật dậy, lớn tiếng trả lời, đồng thời cũng dùng sức lắc đầu “Cái gì mà không ý kiến? Ta có ý kiến. Bùi Dạ Tập, ta không cần!”

Lúc này người hoảng sợ cùng kinh ngạc há hốc đổi thành Bùi Vũ Khâm.

Bởi vì hắn hoàn toàn không ngờ Giang Mộ Yên xưa nay ở trước mặt hắn vẫn không nói nhiều, bộ dáng thanh ngạo lại cứng rắn, luôn tỏ vẻ kính cẩn vâng lời này lại lớn tiếng nói không cần với hắn như vậy, thậm chí còn nói câu ‘Bùi Dạ Tập, ta không cần’. Này thật đúng là trời đổ mưa đỏ, mặt trời mọc hướng Tây!

Nàng không phải vẫn vừa lòng Dạ Tập sao?

Nếu không, mấy năm nay cũng không nhẫn nhịn Dạ Tập nạp từng phòng từng phòng tiểu thiếp. Chẳng lẽ là hôm qua tiểu Cửu tới náo loạn đã chọc nàng phát hỏa?

Cho nên hôm nay mới nhịn không được mà bất cứ giá nào nói không chịu gả cho Dạ Tập?

Nếu như vậy thì thật sự là phiền toái, bình thường hắn không vội là vì chắc chắn Mộ Yên muốn Dạ Tập, mà hắn cũng không muốn bức bách con mình, cho nên mới để cho hôn sự vốn nên thành đã lâu kéo dài đến tận bây giờ.

Nhưng nếu là Mộ Yên không muốn gả cho Dạ Tập, vậy vấn đề liền trở nên nghiêm trọng. Đầu tiên, hắn chung quy không thể bức Mộ Yên gả cho Dạ Tập, mà bản thân Dạ Tập cũng không muốn, bởi vậy Dạ Tập chỉ ước gì hôn sự này không thành.

Nhưng Mộ Yên ở Bùi gia đã ba năm, người bên ngoài có biết hay không tạm thời chưa nói, nhưng người trong nhà ai không biết Mộ Yên chính là thiếu phu nhân Bùi gia?

(R: ta cũng chả hiểu sao nhị phu nhân nói 4 năm mà chỗ này về sau lại nói 3 :|).

Nay thình lình Mộ Yên không chịu gả, nhưng chung quy cũng không thể lập tức để nàng rời khỏi Bùi gia gả cho người khác chứ?

Cho dù nàng chưa gả cho Dạ Tập nhưng trong sạch cùng danh dự của nàng cũng đã không được đảm bảo, dù sao bị gọi thiếu phu nhân ba năm cũng là chuyện thật.

Nói tới nói lui, cũng là tiểu tử Dạ Tập kia gây họa. Bùi Vũ Khâm đau đầu nhíu mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK