Rốt cuộc miệng của U Man Xà Ngư kia nặng nề hợp lại ở vị trí Lăng Tiếu.
Phạm vi ở chung quanh Lăng Tiếu mấy chục thước, tất cả nước hồ đều tiến vào trong miệng của U Man Xà Ngư kia.
Vốn là cái miệng rộng này khẽ cắn, tất cả mọi thứ đều sẽ lập tức tiến vào trong bụng nó bị nó tiêu hóa.
Nhưng mà nó bất thình lình phát ra một đạo thanh âm kêu thảm thê lương, miệng lần nữa mở ra, thủy lãng càng không ngừng phun ra bên ngoài.
Chỉ thấy một đạo nhân ảnh thuận theo những thủy lãng này cũng phiên đằng ra, mà trong tay nhân ảnh này còn nắm lấy một cái hắc sắc đại đỉnh.
Nhìn lại U Man Xà Ngư kia ở trong miệng lại bị mất hai cái răng, rất hiển nhiên chính là ở lúc nó nuốt Lăng Tiếu vào, bị Lăng Tiếu đột nhiên lấy dược đỉnh đập vỡ ròi.
U Man Xà Ngư phát ra mấy tiếng cuồng khiếu, nhưng là lại không dám lần nữa đem Lăng Tiếu cắn nuốt, mà là lợi dụng rất nhiều thủy lãng hướng về phía Lăng Tiếu trùng kích mà đi.
Chớ xem thường những công kích thủy lãng này, lại là đủ để đem bất kỳ thân thể của một gã đê cấp Thần Vương nào oanh bạo toái.
- Biến cho ta!
Lăng Tiếu đã là không có cách nào khả thi, chỉ có thể ỷ lại vào thần đỉnh rồi.
Hắn hét lên một tiếng, Hắc Diệu đỉnh tỏng nháy mắt trở nên rất lớn, đem những thủy lãng kia nhất nhất ngăn lại ở phía trước.
Nhưng mà Lăng Tiếu cùng thần đỉnh vẫn bị thủy lãng kia trùng kích đả lui không ít khoảng cách,
Khi thần đỉnh biến lớn giống như sơn nhạc cao lớn thì mới yên ổn trấn áp trên bùn lầy này.
Thần đỉnh cũng không phải là thần khí bình thường, mà là một tôn Cổ thần khí, bằng không Lăng Tiếu ngược lại cũng không chỉ là chật vật như thế.
Hồi tưởng lại mới vừa rồi nếu không pahir trong cái khó ló cái khôn, để dược đỉnh này ngăn chặn một chút, hắn đã là thức ăn trong miệng U Man Xà Ngư rồi.
Hắn thầm thở dài một tiếng "May mắn", tiếp theo đối với U Man Xà Ngư kia nói:
- Xà Ngư huynh, ta khuyên ngươi vẫn là bình tĩnh một chút, bằng không ta lại đập rụng mấy cái răng khác của ngươi!
U Man Xà Ngư không để ý tới lời nói của Lăng Tiếu, nó nhìn tôn dược đỉnh kia không dám lại cắn nuốt Lăng Tiếu, mà thủy lãng công kích của nó đối với hắn cũng không làm được gì, vậy chỉ có thể lựa chọn một loại phương thức công kích khác rồi.
Hồn lực công kích, cư nhiên lại là loại phương thức công kích khó thấy, để cho Lăng Tiếu cảm thấy ngoài ý muốn chí cực.
Hồn lực công kích của U Man Xà Ngư này so với mấy tiểu linh thú gặp được lúc trước còn phải kinh khủng hơn nhiều lắm, tạo thành hồn lực phong bạo đến được hung mãnh dị thường.
Lăng Tiếu thầm mắng một câu, chỉ có thể để thần hồn lần nữa từ trong thức hải bay ra, đối với những hồn lực phong bạo kia tiến hành ngăn chặn.
Thần hồn lực lượng nếu so với chân thân của hắn còn phải cường hãn hơn, muốn đối phó với những hồn lực công kích này còn là lộ ra vẻ nhẹ nhàng nhiều lắm.
Huống hồ hồn lực công kích của U Man Xà Ngư có hình thức tương đối đơn nhất, lực lượng dù là hung mãnh nhưng vẫn là không làm gì được một nhân loại thiện trường hồn lực công kích như Lăng Tiếu.
U Man Xà Ngư thi triển hết tất cả thủ đoạn lại là không cách nào làm được gì Lăng Tiếu, tính tình trở nên táo bạo quát lên:
- Nhân loại ngươi mau cút trở về, ta tha cho ngươi một lần!
- Xà Ngư huynh việc này có thể thương lượng tốt, kỳ thật ta chỉ là muốn lấy một chút nước suối mà thôi, ta không phải là muốn mạo phạm ngươi, chỉ cần ta lấy được nước suối lập tức rời đi, ngươi cảm thấy như thế nào?
Lăng Tiếu nói.
U Man Xà Ngư không ngừng hô hấp những nước hồ kia nói:
- Ngươi không có tư cách nói điều kiện với ta, thừa dịp ta không thay đổi chủ ý, ngay lập tức cút đi cho ta, bằng không ta ngay cả những nhân loại ở phía trên đều giết không tha một ai!
Lăng Tiếu không nghĩ tới U Man Xà Ngư này lại cường ngạnh như thế, lập tức trầm giọng nói:
- Hừ, thực lực của ta dù không bằng ngươi, chẳng lẽ ngươi cho là ta thật không thể đối phó với ngươi sao?
Thanh âm này của Lăng Tiếu uẩn hàm vô thượng long uy, cả người biến thành hình dạng bán long thân, một con Kim Long hư ảnh càng không ngừng hướng về phía U Man Xà Ngư kia gầm thét thị uy.
Cổ hoàng thú chi uy đáng sợ này áp đến thân thể của U Man Xà Ngư đều khẽ run rẩy lên.
U Man Xà Ngư là biến dị hung thú, dù không sợ long uy của long tộc nhưng vẫn là thụ lấy áp chế đến từ bổn nguyên, nó gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, dường như muốn nhận rõ Lăng Tiếu rốt cuộc là người hay là thú.
- Ta nói lại một câu, ta chỉ muốn lấy một chút nước suối rồi lập tức rời đi, bằng không... Ta cũng sẽ không để cho ngươi sống tốt ở chỗ này!
Lăng Tiếu sâu kín mà nói.
Linh trí của U Man Xà Ngư sớm đã như yêu quái rồi, tư duy cùng nhân loại không sai biệt lắm.
Nó hoàn toàn có thể cảm ứng được cỗ long uy mênh mông này của Lăng Tiếu, tổng cảm thấy Lăng Tiếu hẳn là cùng Long tộc có quan hệ lớn lao.
Nếu quả thật muốn liều đến ngươi chết ta sống, chỉ sợ kẻ bị thua vẫn là nó.
Sau khi trải qua một phen do dự, nó phát ra tiếng tê sa nói:
- Ngươi thực sự chỉ lấy một chút nước suối rồi rời đi?
- Đương nhiên, ta cũng không muốn cùng Xà Ngư huynh làm địch thủ!
Lăng Tiếu nói.
Kỳ thật hắn bây giờ cũng là khẩn trương đến muốn chết, hắn đem Long khí hoàn toàn phong thích ra như vậy cũng là dốc hết sức.
Bởi vì hắn một mực đều biết rõ long khí có thể chấn áp khí diễm của rất nhiều linh thú, nhưng mà đối mặt với biến dị cao giai hung thú hắn cũng không có bất kỳ nắm chắc nào, trong lòng hắn đã sớm làm xong chuẩn bị bỏ chạy.
Bây giờ nghe U Man Xà Ngư kia nới lỏng miệng ra, hắn cũng là âm thầm đổ một thân mồ hôi.
- Tốt, vậy ngươi nhanh chóng đi lấy, sau đó lập tức rời khỏi cho ta, bằng không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
U Man Xà Ngư nói.
Lăng Tiếu mừng rỡ, bất quá hắn lại không có bị vui mừng này xông lên đến mê đầu rồi, một bên đem theo dược đỉnh di động, một bên thời khắc chú ý đến động tĩnh của U Man Xà Ngư, sợ nó bất thình lình lần nữa xông tới nuốt hắn.
Lăng Tiếu một mực đến bên cạnh thần tuyền, U Man Xà Ngư kia vẫn đang ở chỗ cũ không có động tĩnh, bất quá ánh mắt lại là không nháy một cái nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, tựa hồ lộ ra dị thường không cam lòng.
Lăng Tiếu lấy ra một cái chén bằng ngọc hơi lớn, đem thần thủy chảy đến đại lực hấp một cái, đem nó chứa đầy mới hướng về trên thần đàm nhanh chóng bắn lên.
- Đa tạ Xà Ngư huynh, ta liền không quấy nhiễu ngươi ngủ say nữa!
Lăng Tiếu thu hồi thần thủy, cúi đầu đối với U Man Xà Ngư ở phía dưới chắp tay nói.
- Nhanh cút cho ta, nếu là còn có nhân lại nào dám đến chỗ này, chớ trách ta không khách khí!
U Man Xà Ngư tê hống nói.
Không cần nó nói, Lăng Tiếu tự nhiên có bao nhiêu nhanh liền cút bấy nhiêu nhanh!