Đương nhiên không phải nói Độc Hạt Tử phân lượng ít được coi trọng trong lòng Lăng Tiếu, mà là Độc Hạt Tử và bọn họ đều có cảm tình với Lăng Tiếu, bọn họ có quan hệ chủ tớ với Lăng Tiếu, Lăng Tiếu dù đối xử tốt với bọn họ thế nào, bọn họ cũng không dám bình khởi bình tọa với Lăng Tiếu.
- Tốt, không nghĩ tới còn có người lấn tới đầu của bản thiếu gia, đám người kia các ngươi có giết sạch không?
Lăng Tiếu lúc này đầy sát khí quát lên.
Vi Đại Nhi thiếu chút nữa bị giết, mà Độc Hạt Tử chỉ còn lại nửa cái mạng, công lực của hắn biến mất toàn bộ xem như phế nhân, hai tin tức này khiến Lăng Tiếu tức giận.
Khí thế của Lăng Tiếu vô cùng đáng sợ, cho dù là Đế giai bình thường cũng không có bá đạo như hắn, người trong đại điện bị khí thế của hắn áp không thể thở nổi.
Đồng thời bọn họ đều cảm thấy Lăng Tiếu trước sau biến hóa quá lớn, trong nội tâm cũng cực kỳ cao hứng.
Diệp Vân Phong vội vã nói:
- Đương nhiên là diệt sạch bọn chúng rồi, ai dám khi phụ lão đại thì kẻ đó phải trả giá.
Lăng Tiếu nghe xong thì thu liễm khí thế, sau đó nói:
- Lập tức mang Hạt Tử vào đay đi, cho dù là chết thì ta cũng muốn khởi tử hồi sinh cho hắn.
Lăng Tiếu không nghi ngờ biểu hiện ra cá tính bao che khuyết điểm của mình, hắn rất trọng thị nhũng người trung thành với mình.
Chỉ điểm này đã biến thành mị lực của Lăng Tiếu.
Độc Hạt Tử bị mang tới trước mặt Lăng Tiếu, khí tức của hắn rất yếu nhược, dường như tùy thời đoạn khí, mà dung mạo từ trung niên cũng già đi nhiều, cơ bắp của hắn biến thành màu đen, nhìn qua cực kỳ thê thảm!
Độc Hạt Tử bây giờ không có hôn mê, còn có vài phần ý thức, hắn nhìn thấy Lăng Tiếu thì giọng nói ngắt quãng:
- Thiếu... Thiếu gia, xin... Xin thứ lỗi...
Hắn không có cầu xin Lăng Tiếu, mà là xin lỗi Lăng Tiếu, không nghi ngờ hắn đã thất chức.
Lăng Tiếu không có sợ độc trên người của Độc Hạt Tử, trực tiếp cầm tay Độc Hạt Tử và nói:
- Không nên nói cái gì, ta cũng biết, ngươi làm rất khá, ngươi yên tâm, những gì ngươi mất bản thiếu gia sẽ tìm về cho ngươi, mạng của ngươi vẫn còn dài lắm.
Nói xong Lăng Tiếu lấy Sinh Mệnh Tiền Dịch và vạn năm thụ quả, hai thánh vật liệu thương cho Độc Hạt Tử phục dụng.
Một lực lượng tinh thuần càng không ngừng phục hồi thương thế của Độc Hạt Tử, đồng thời cũng không ngừng khôi phục sinh cơ cho hắn.
Sinh Mệnh Tuyền Dịch có công hiệu khởi tử hồi sinh, vạn năm thụ quả cũng có hiệu quả như vậy, nhưng nó là bảo vật mộc thuộc tính, có chỗ tốt lớn lao với võ giả mộc thuộc tính.
Độc Hạt Tử bản thân chính là võ giả mộc thuộc tính, phục dụng vạn năm thụ quả thì tốc độ khôi phục phi thường nhanh chóng, hiệu quả rất rõ ràng!
Mọi người phát hiện tình huống của Độc Hạt Tử không ngừng chuyển biến tốt, trong nội tâm cũng biến buồn thành vui, lúc này thở dài:
- Thiếu gia đúng là không gì không làm được.
Thương thế của Độc Hạt Tử khôi phục không ít, nhưng mà độc công tích lũy đã mất đi, thực lực biến mất.
Độc Hạt Tử có thể khôi phục thực lực trở lại đã là vạn hạnh rồi.
Thế nhưng mà Lăng Tiếu bất mãn với hiệu quả như vậy, hắn nhìn Độc Hạt Tử nói:
- Vận nhi chính là độc sư cao giai, nàng sẽ giúp ngươi tu luyện độc công lần nữa, tin tưởng không qua bao lâu ngươi sẽ khôi phục trở lại, thậm chí còn có thể tăng lên thật lớn.
Có Sinh Mệnh Tuyền Dịch cùng vạn năm thụ quả, đây là những bảo vật bảo vệ tính mạng vạn năm khó cầu, Lăng Tiếu lúc này không do dự cho Độc Hạt Tử ăn vào, phần đại khí này không phải ai cũng có thể làm được.
Không chỉ như thế, Lăng Tiếu còn có thể giúp Độc Hạt Tử khôi phục thực lực đỉnh phong.
Cho dù trả cái giá như thế nào thì cũng khiến người ta vô cùng cảm động.
Độc Hạt Tử lúc này khôi phục chút khí lực cảm tạ Lăng Tiếu.
- Đa tạ... Thiếu gia!
Độc Hạt Tử lúc này ánh mắt ẩm ướt, bao nhiêu năm qua hắn không có cảm giác này, trong nội tâm xuất hiện cảm xúc ấm áp.
Lúc đó hắn tại Nam hoang là một trong năm đại ác nhân, lại độc lai độc vãng, hắn không có bằng hữu gì để thổ lộ tình cảm cả, một thân tu vi đều trải qua thiên tân vạn khổ tu luyện mà thành.
Hắn cứu bọn người Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ xong thì cho rằng cả đời này sẽ kết thúc như vậy.
Thế nhưng mà hôm nay Lăng Tiếu lại cho hắn cơ hội sống lại, cảm giác được quan tâm và trọng thị khiến hắn khắc ghi vào lòng, cũng không bao giờ cho rằng đi theo Lăng Tiếu là sai lầm cả.
Lăng Tiếu không có thời gian nói nhảm với Độc Hạt Tử, lập tức an bài người mang hắn đi nghỉ ngơi.
Thời điểm mọi người sắp rời đại điện, Lăng Tiếu không quên nói một câu:
- Các ngươi đã trở về thì trước hết tăng tực lực lên tới Thiên Tôn giai đi, trọng trách của các ngươi không nhẹ đâu.
Lăng Tiếu nói ra lời này có ý đốc xúc bọn họ, nhưng lại lộ ra trọng thị bọn họ.
Mọi người đương nhiên là mừng rỡ, Lăng Tiếu không có bởi vì thực lực của bọn họ yếu kém mà chén ghét, ý của hắn chính là tăng thực lực của bọn họ lên, thực sự càng khiến bọn họ càng thêm trung thành.
Trong đại điện, Diệp Vân Phong lưu lại và hắn bẩm báo thu hoạch trong Vạn Đoạn sơn mạch cho Lăng Tiếu nghe.
Hắn giao lại toàn bộ huyền tinh Lăng Tiếu đưa trước kia, cũng mang toàn bộ không gian chi thạch qua.
- Lão đại, Đại Vi chị dâu phát hiện quáng mạch không gian chi thạch, vừa vặn đào toàn bộ, không cần phải mua sắm từ Liệt Kiếm Tông hoặc Linh Tiêu Cung nữa.
Diệp Vân Phong lúc này mừng rỡ nói ra.
Lăng Tiếu mừng rỡ, không nghĩ tới có thể tiết kiệm huyền tinh mua không gian chi thạch.
- Ngươi cầm đi, không gian chi thạch thì giao cho Hàn lão, bảo hắn và Phong Nha mau chóng thành lập không gian chi địa.
Lăng Tiếu lúc này ném không gian giới có huyền tinh lại cho Diệp Vân Phong, lại bảo Diệp Vân Phong mang không gian chi thạch đưa cho Hàn Khai.
- Lão đại... Này... Này sao được!
Diệp Vân Phong lúc này không dám nhận huyền tinh của Lăng Tiếu.
Số huyền tinh này không phải số nhỏ, cho dù là Huyền Đế nhìn thấy cũng phải đỏ mắt.
- Bảo cầm thì cầm đi, về sau phải dựa vào ngươi rồi, vốn ban đầu của lão đại không nhiều!
Lăng Tiếu trêu ghẹo.
Bình thường Lăng Tiếu yêu tiền như mạng, nhưng mà ra tay thì rộng rãi.
Diệp Vân Phong là tiểu đệ của hắn, chút huyền tinh này hắn không thèm để ý, dùng thân phận luyện dược sư của hắn, thực sự muốn kiếm huyền tinh thì đó là chuyện quá dễ dàng.
Diệp Vân Phong thấy Lăng Tiếu kiên trì, cũng không nói gì nhận lấy.