Lăng Tiếu thấy lão nhân gia nói chuyện, lúc này mới lớn mật tiến lên trước chắp tay hành lễ với lão nhân gia nói;
- Bái kiến tiền bối, hai đầu này đều là linh thú của ngươi sao?
- Có thể nói như vậy, Kim Sắc Lang Vương này của ngươi cũng tốt lắm, rõ ràng có tu vị tam giai trung giai, ngươi là đệ tử nhà nào?
Lão nhân gia nhẹ gật đầu lên tiếng, tiếp theo lại hỏi một câu.
- Vãn bối Lăng Tiếu, đến từ Vẫn Thạch Thành Lăng gia
Lăng Tiếu đáp.
- Lăng gia? Chưa nghe nói qua
Lão nhân gia có chút trầm tư một chút nói, tiếp theo còn nói:
- Các ngươi là lần này đến đây để tranh cử đệ tử mới sao?
Lăng Tiếu và Băng Nhược Thủy đều liên tục gật đầu tỏ vẻ thừa nhận.
- Đã như vậy, chuyện này cũng coi như xong, ngươi nhanh rời đi đi
Lão nhân gia phất tay áo nói .
- Ách. . . Không biết tiền bối xưng hô như thế nào?
Lăng Tiếu do dự một chút, cũng không lập tức đi, mà lại hướng lão nhân gia hỏi.
Lão nhân gia hé mắt, nắm lấy râu bạc cười nói:
- Chờ sau khi các ngươi trở thành nội môn đệ tử thì lại hỏi sư phó đi thì biết.
- Xem ra lão nhân gia này hẳn là trưởng lão tông môn rồi.
Lăng Tiếu thầm nghĩ nói, trong nội tâm suy nghĩ một chút liền nói với lão nhân gia:
- Tiền bối, có thể cầu ngài một việc được không?
Lão nhân gia trừng mắt lên, không rõ tiểu gia hỏa này vì sao lại hỏi vấn đề như thế, nhưng hắn thấy có lễ phép như vậy cũng không đành lòng đả kích hắn, lúc này nói:
- Nói xem, bất quá, lão phu cũng sẽ không giúp các ngươi lừa dối vượt qua kiểm tra, tùy ý trở thành đệ tử tông môn đâu.
Lão nhân gia cho rằng Lăng Tiếu là cầu hắn về chuyện tranh cử, bởi vậy nên từ đầu đã làm rõ, trước tiên ngăn chặn Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cười nói:
- Tiền bối đã hiểu lầm, vãn bối tuy rằng thực lực bình thường, nhưng muốn trở thành đệ tử tông môn hẳn không phải việc khó gì, sao lại để tiền bối làm chủ được.
- Ân, không tệ, xem ngươi tuổi trẻ đã đạt đến cao giai Huyền Sĩ, lại có hộ thân linh thú, muốn trở thành đệ tử chính thức quả thực không khó.
Lão nhân gia nhìn thoáng qua Lăng Tiếu đồng ý nói, hỏi tiếp:
- Vậy ngươi có chuyện gì yêu cầu ta nói đi.
- Là thế này, trước khi chúng ta nhập Tử Phong Cốc, chấp sự đại nhân nói cho ta biết có thể săn giết linh thú tìm kiếm linh thảo để kiếm điểm tích lũy, ai đạt được điểm tích lũy càng cao thì sẽ có thể trúng cử ngoại môn đệ tử thậm chí là nội môn đệ tử, ngài nói có đúng không?
Lăng Tiếu nói.
- Đúng vậy, đây là quy củ lựa chọn đệ tử tông môn các đời
Lão nhân gia đáp.
- Vậy được rồi, nhưng trước khi nhập Tử Phong Cốc chấp sự cũng không có nói tiền bối ngài ở chỗ này tĩnh tu, cũng không biết tiểu bạch này là linh thú của lão nhân gia ngài, hai chúng ta hao hết tâm tư, dốc sức liều mạng, thiếu chút nữa đa táng mạng mới hàng phục được nó, nó chính là linh thú tam giai trung giai, giá trị hai vạn điểm tích lũy ..., đủ cho hai người chúng ta trúng cử nội môn đệ tử rồi, nhưng ngài đột nhiên xuất hiện, điểm tích lũy của chúng ta cũng mất đi, cái này... Cái này tựa hồ không hợp quy củ a, trước khi chúng ta nhập cốc đã nghe các chấp sự nói trong tông bất cứ ai cũng không thể can thiệp tranh cử.
Lăng Tiếu hai tay vỗ, tiếp theo lộ ra vẻ làm khó thao thao bất tuyệt phân tích nói.
Băng Nhược Thủy ở bên không khỏi nghi hoặc, tên lưu manh này tìm nhiều lý do như vậy để làm gì?
Lão nhân gia bị Lăng Tiếu hỏi như vậy, trầm tư một chút cũng cảm thấy gia hỏa này nói có vài phần đạo lý. Nếu như đầu Bạch Tuyết Ngưu này không phải của hắn, hắn cũng sẽ không xuất hiện, hắn không xuất hiện vậy thì chứng minh Bạch Tuyết Ngưu đã bị tiểu gia hỏa này thu thập, chiếu theo quy định tông môn thì chém giết tam giai đê giai linh thú có thể lấy được 5000 điểm tích lũy, mà tam giai trung giai thì có thể đạt được 2 vạn điểm tích lũy.
Hiện giờ hắn nhúng tay vào như vậy, quả thật có chút vi phạm quy củ tông môn, cũng không công bình đối với tiểu gia hỏa này!
- Chẳng lẽ phải để tiểu bạch cho hắn giết? Không được... Tuyệt đối không được.
Lão nhân gia trong lòng khó xử thầm nghĩ, tiếp theo nhìn Lăng Tiếu hỏi:
- Ngươi nói cũng có vài phần đạo lý, nhưng tiểu bạch tuyệt đối không có khả năng đưa cho ngươi, không bằng như vậy đi, ta đi nói cho chấp sự, cho hai người các ngươi mỗi người một vạn điểm tích lũy, như thế các ngươi muốn trở thành nội môn đệ tử cũng không có vấn đề rồi.
Lão nhân gia này rất dễ nói chuyện, nếu đổi thành các trưởng lão khác, chỉ sợ đã một chưởng đập bay Lăng Tiếu rồi, rõ ràng dám ở chỗ này cò kè mặc cả.
Lăng Tiếu cười hì hì nói
- Làm như vậy chấp sự đại nhân sẽ cho rằng chúng ta nhờ lão nhân gia ngài ăn gian, cái này ảnh hưởng không tốt, cũng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của lão nhân gia ngài.
- Vậy tiểu tử ngươi đến cùng muốn làm gì?
Lão nhân gia có chút không nhịn được nói.
- Không bằng, tiền bối ban gốc Ngưu Cân Đằng trên kia cho vãn bối a, như thế cũng có thể chống đỡ được hai vạn điểm tích lũy rồi.
Lăng Tiếu liếc qua mặt đá lồi ra trên thác nước nói.
Nơi này quả thật sinh trưởng Ngưu Cân Đằng, Phương Minh Cách cũng không lừa gạt hắn.
- Ngươi tiểu tử này, thật sự là đáng đánh chú ý.
Lão nhân gia cuối cùng cũng minh bạch Lăng Tiếu vì sao cứ vòng vo như vậy rồi, trong lòng không khỏi thầm mắng hắn là tiểu hoạt đầu.
- Ha ha, tiền bối, vãn bối cũng là tình thế bức bách ah, ngài cũng không muốn tông môn tổn thất thiên tài như ta chứ.
Lăng Tiếu cảm thấy lão nhân gia kia bình dị gần gũi, nói chuyện cũng càng ngày càng lớn mật hơn.
Lão nhân gia cũng không đi lên hái gốc Ngưu Cân Đằng kia, nhưng lại từ trong Không Gian Giới lấy ra một đoạn ném về phía Lăng Tiếu:
- Cầm đi đi.
Lăng Tiếu trân trọng thu Ngưu Cân Đằng vào, chỉ cần tìm được một bụi Hoàng Tủy Thảo nữa là có thể luyện chế tục cận sinh cốt đan rồi, như vậy chân của Lý Cuồng Hổ cũng có thể khôi phục lại như thường.
- Đi thôi, ta sẽ tìm cho ngươi một linh thú phù hợp.
Lăng Tiếu nói với Băng Nhược Thủy.
Ai biết Băng Nhược Thủy cũng không để ý gì tới hắn, mà cung kính cúi người với lão nhân gia kia, sau đó liền biến mất ở giữa rừng rậm
Lăng Tiếu cười khổ một cái, nhảy lên trên lưng Kim Sắc Lang Vương, cũng rời khỏi thủy đàm.
Lão nhân gia đợi đến khi hai người rời đi mới thì thào lẩm bẩm:
- Hạt giống lần này không tệ ah, một nha đầu thân có băng thuộc tính ngược lại rất phù hợp với tiểu bạch, chỉ là cảnh giới còn thấp chút, tiểu hoạt đầu kia cũng không tệ, rõ ràng dám xảo trá lão phu, quả nhiên là hậu sinh khả uý ah!
...
Sau khi ra khỏi thủy đàm, Lăng Tiếu vốn muốn tìm một nơi khôi phục lại trạng thái.
Liên tiếp bị thương, lần lượt đối mặt với uy hiếp tử vong, Lăng Tiếu ý thức được mình phải nhanh chóng đề cao cảnh giới của Kim Cương Ngũ Biến Quyết mới được.