- Càn rỡ!
Âu Dương Tiêu đã là Cao Giai Thánh Giả, là tồn tại tối cao nhất trong Trung Vực. Người bình thường nào dám động võ trên đầu của lão, thế này quả thực là rất bất kính đối với lão.
Huống hồ một chiêu này lực lượng mặc dù vô cùng cường đại, nhưng đối với Cao Giai Thánh Giả như lão mà nói chỉ là trò trẻ con.
Thân thể lão bất động, ngón tay khẽ búng, một luồng chỉ phong liền nhằm hướng tới Kim Bổng kia mà đánh tới.
- Keng!
Một đạo âm thanh trong vắt vang lên, cây Kim Bổng thật lớn kia trong nháy mắt bị đánh lui mà bắn bay trở về.
- Điện hạ để ta tới đón đi!
Tại phương hướng Kim Bổng kia bắn lên, lại có một đạo âm thanh khác vang lên. Sau đó một bàn tay gầy gò cấp tốc đón lấy Kim Bổng bị bắn ngược lại.
Lúc này, mọi người mới thấy rõ người mới tới rốt cuộc là ai.
Kẻ cầm đầu chính là một người trẻ tuổi cường tráng, dáng dấp của hắn cùng nhân loại về tổng thể thì tương tự. Chỉ có điều là toàn thân lại phủ đầy lông vàng dài, trên đầu đội mũ , thân mặc thánh y màu vàng. Cả người xem ra giống như người vượn. Một cỗ khí thế bá đạo đang lượn vòng quanh thân hắn, còn trong đôi mắt tỏa ra khí phách thách thức thiên hạ.
Hắn đúng là Viên Chiến Thiên xa cách đã lâu không gặp. Mà người giúp hắn tiếp đón Kim Bổng chính là một lão hầu biến thành, xem ra như là một ông lão gầy gò, luôn mang theo vẻ cợt nhả, đặc biệt lộ ra vẻ chọc cười khôi hài. Đừng xem lão có dáng vẻ yếu đuối , trên thực tế đã là đạt tới Bát Giai Cao Giai Hầu Vương.
Những người khác đi theo bên cạnh Viên Chiến Thiên chính là tứ đại Viên Vương, ai nấy đều là eo gấu lưng hổ, trợn mắt hung ác, lông lá thẳng dựng thẳng, khí thế uy vũ. Bọn họ đều là Linh Thú cường đại cấp Bát Giai Đê Giai.
Viên Chiến Thiên vừa rồi đã dùng hành động chứng minh là hắn đứng ở một bên.
- Dã nhân ở đâu tới, lại cũng dám quản chuyện của Âu Dương gia chúng ta ?
Âu Dương Chấn vẻ mặt xanh mét nhìn Viên Chiến Thiên mà hỏi.
Lão rõ ràng cảm giác được Viên Chiến Thiên chẳng qua là tu vi Trung Giai Huyền Đế. Chính là hắn lại dám lớn giọng như thế với Âu Dương gia bọn họ, khẳng định là dựa vào lão hầu bên người và tứ đại Viên Vương kia.
Chỉ là lão không hiểu một đội tổ hợp lộn xộn như vậy tại sao lại giúp cung Tiếu Ngạo, quả nhiên là khiến cho lão tức giận có lẽ phải thổ huyết.
Viên Chiến Thiên tiếp nhận Kim Bổng lão hầu giao trả lại, thu nhỏ nó lại nắm ở trên tay. Đồng thời chỉ vào người của Âu Dương gia ở phía xa mà quát
- Hiện tại các ngươi lập tức cút đi, có khả năng tha tội chết cho các ngươi. Lăng Tiếu là kẻ địch một đời của Viên Chiến Thiên ta, hắn chỉ có thể thua ở trong tay ta, tuyệt đối không thể chết trước ở trong tay các ngươi!.
Lời này của hắn vừa nói ra, người Âu Dương gia và người cung Tiếu Ngạo ở phía dưới cũng biết thân phận của hắn.
- Thì ra là Viên Chiến Thiên, ngày đó ở bên trong Chiến Loạn Uyên thì hắn từng đánh một trận cùng phu quân, chỉ một chiêu kém cỏi mà bị bại bởi phu quân. Không nghĩ tới hắn lại dẫn người đến đây trợ giúp cung Tiếu Ngạo chúng ta.
Đông Phương Tinh nhìn Viên Chiến Thiên cảm khái nói.
Ngày đó Lăng Tiếu đánh một trận cùng Viên Chiến Thiên, chính là nàng đã tận mắt nhìn thấy.
- Người đắc đạo thì được giúp đỡ nhiều, xem ra Cung Chủ thật đúng là đắc nhân tâm. Cung Tiếu Ngạo chúng ta khẳng định có khả năng gặp dữ hóa lành !
Huyền Diệu cởi mở cười nói.
Với tình thế hiện nay chưa chắc là có thể trăm phần trăm giành thắng lợi, nhưng mà ít nhất không phải lo lắng sẽ bị đối phương một lưới bắt hết.
- Cho dù như thế nào, chờ Cung Chủ trở về, nhất định phải nhằm vào Âu Dương gia mà đòi lại công đạo này!
Tàn Báo nói với vẻ thập phần khó chịu.
- Không sai, thù này nhất định phải báo!
Phượng Tiêm Vận phụ họa đáp.
Cung Tiếu Ngạo hôm nay đã chết nhiều người như vậy, nếu là không lấy lại công đạo từ Âu Dương gia, vậy tương đương là bị người ta uy hiếp mà không làm được gì. Cái này tuyệt đối không thể chịu để yên như vậy.
Phượng Tiêm Vận hiểu rõ tính cách của Lăng Tiếu, biết hắn cũng nhất định sẽ đồng ý với lời bọn họ nói.
- Hảo, đã như vậy, thì cũng không phải nói nhiều. Hôm nay cho dù đến bao nhiêu người, Âu Dương gia chúng ta cũng sẽ huyết chiến đến cùng!
Âu Dương Chấn đều sắp muốn điên mất rồi, vốn tưởng rằng huy động vài phương thế lực đến đây tương trợ là sẽ dễ dàng bắt được cung Tiếu Ngạo. Chính là hiện tại mới phát hiện đó cũng là một tảng đá khó gặm , một khi đụng vào thì sẽ chảymáu.
Nhưng mà đến hiện tại đã không còn đường quay đầu lại , vậy thì chỉ có thể đánh một trận chiến đấu tới cùng.
Sau khi lão cao giọng quát một tiếng liền cầm trong tay một thanh thánh kiếm, rồi cùng báo gấm nhằm hướng Viên Chiến Thiên mà xông tới.
- Lão tạp chủng, đối thủ của ngươi là ta !
Phong Nha đoạt trước một bước cùng Tứ Giác Ma Ngưu tiến lên đón nhận Âu Dương Chấn, thề muốn cùng Âu Dương Chấn phân ra sinh tử.
- Các vị động thủ đi, nếu đã như thế mà lại lui cũng không có ý nghĩa. Cung Tiếu Ngạo một ngày không mất, nói vậy mọi người cũng bị thời thời khắc khắc phải nhớ đến. Không bằng hiện tại trước hết diệt bọn hắn!
Âu Dương Tiêu cao giọng quát, đồng thời lão cũng hướng tới Hàn Khai lại ra tay một lần nữa.
- Hay cho một lời chụp mũ, nếu muốn diệt cung Tiếu Ngạo, chúng ta đây trước hết diệt Âu Dương gia các ngươi!
Hàn Khai trầm giọng đáp, tiếp theo lại cùng Hỏa Vân Bằng xuất chiến một lần nữa.
Cùng lúc đó, Cổ Lôi quay sang người của Quỷ U Tông mà quát
- Phù huynh, các ngươi vẫn còn không ra tay thì đợi đến khi nào!.
Quỷ U Tông là vẫn còn chưa quyết định. Bọn họ mặc dù thông gia cùng Cổ gia, nhưng mà chuyện không có lợi thì bọn họ quả thật không muốn làm.
Hiện nay cưỡi hổ khó xuống, nếu mà không ra tay như vậy, chỉ sợ cũng sẽ đắc tội Âu Dương gia cùng Cổ gia. Nhưng mà ra tay thì cũng bị đồng dạng đắc tội với người ta. Điều này làm cho bọn họ mâu thuẫn không thôi.
- Ra tay đi, chúng ta kiềm chế một phen mấy người Phong gia là tốt rồi!
Ông lão dẫn đầu Quỷ U Tông do dự một chút rồi nói.
Lão rất là xảo quyệt, lại lựa chọn Phong gia yếu nhất để ra tay, như thế có khả năng giảm bớt tổn thất của bọn họ, lại có khả năng đến giúp Âu Dương gia cùng Cổ gia, về mặt mũi cũng không có trở ngại.
Ba tên Thánh Giả Sát Thiên cũng ra tay. Bọn họ một người là Trung Giai Thánh Giả, hai vị là Đê Giai Thánh Giả, rất rõ ràng trong ba người bọn họ cũng không có Cung Chủ Sát Thiên tồn tại.
Ba người bọn họ hướng về phía tứ đại viên Vương hộ pháp của Viên Chiến Thiên mà ngăn chặn.
Năm đại thánh Hắc Ma Môn chính là đối đầu bốn đại thánh của Đông Phương gia, mặt khác La Mỹ Anh cũng cử Long Quy hướng về phía tương trợ người của Đông Phương gia, nếu không sẽ có vẻ rất có hại.
Ba người Linh Vũ Các cũng gia nhập vòng chiến. Nhưng mà bọn hắn cũng không sinh tử vật lộn đọ sức, mà có ý nghĩ cũng giống như bốn người Quỷ U Tông, chẳng qua là kiềm chế Thánh Giả đối phương một phen mà thôi.