Mục lục
[Dịch] Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Vân Mộng Kỳ cũng đứng lên, nhưng mà thân thể như nhũn ra, nàng có chút lo lắng nhìn qua Lăng Tiếu nói.

- Mau nhìn xem có rắn hay không?

- Có rắn, ở đâu?

Lăng Tiếu sững sờ thoáng hỏi ngược lại.

- Vừa... Vừa rồi dường như... Ah, là trên người của ngươi.

Vân Mộng Kỳ xấu hổ muốn tìm chỗ chui xuống, nàng nhìn thấy lều nhỏ của Lăng Tiếu đang trướng lên, chỉ vào đó cả kinh kêu lên.

Lăng Tiếu nhìn qua hướng nàng chỉ, sắc mặt đỏ bừng, sau đó xoay người lại, song dùng tay che khuất "Lều nhỏ ", trong nội tâm ngượng ngùng kêu lên.

- Thật sự là mắc cở chết người.

- Ngươi không sao chớ, có phải bị rắn cắn không.

Vân Mộng Kỳ lo lắng hỏi thăm. Nàng là thiếu nữ thuần khiết không có trải qua chuyện đời, căn bản không biết đó là mệnh căn củ Lăng Tiếu!

- Ta... Ta không sao, ta đi một chút và quay về.

Lăng Tiếu ứng một tiếng, ý định tìm nơi giải quyết dục hỏa. Hắn vừa đi hai bước, đột nhiên nhớ tới cái gì, mở to hai mắt nhìn qua bốn phía, nghi ngờ nói:

- Ồ, đây là nơi nào?

Hắn nhớ rõ mình và Vân Mộng Kỳ bị đá đè dưới động, bất tỉnh nhân sự.

Nhưng mà nơi này giống như động phủ, trừ nơi bọn họ rơi xuống có đất đá chồng chất ra, chung quanh không có gì cả, địa phương này vô cùng rộng rãi.

Lăng Tiếu vội vàng tách đất đá ra, sau đó tìm tinh khối ra, chiếu sáng động phủ nỳ.

Động phủ này không biết bao sâu, vách đá hai bên bóng loáng giống như dùng kiếm chém ra, trên vách đá cách hai ba mét có một thứ gì đó bị vải bố che lại.

Lăng Tiếu muốn vạch vải bố ra.

- Coi chừng, không nên lộn xộn!

Vân Mộng Kỳ mở miệng ngăn cản, nàng đang lo xúc động cơ quan.

Lăng Tiếu quay đầu nhìn qua Vân Mộng Kỳ, sau đó lại đi tới nhặt đao kiếm lên, sau đó lại đi qua, dùng Lam Tinh Kiếm chém rách vải bố.

Bỗng nhiên một đạo hào quang từ nơi bị rách bắn ra ngoài.

Khiến cho Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ đưa tay che mắt lại.

- Đây là dạ quang châu ngàn năm!

Lăng Tiếu nhìn qua trong vải bố là dạ quang châu.

Dạ quang châu ngàn năm giá trị xa xỉ, là châu báu cực kỳ hiếm thấy, nghe nói nó có thể giúp người ta an thần tĩnh khí, an ổn tâm thần, khu ma tích tà, như một viên lớn như vậy có giá chừng mười vạn kim tệ.

Ngay sau đó Lăng Tiếu liên tục xé rách vải bố ra, tám khỏa dạ quang châu ngàn năm sáng mười phần, vô cùng chói mắt chiếu sáng cả động phủ.

- Ai mà thủ bút lớn như vậy, rõ ràng dùng tám khỏa dạ quang châu ngàn năm làm thứ chiếu sáng? Chẳng lẽ đây là bí...

Lăng Tiếu nhìn qua đám dạ quang châu và lẩm bẩm.

- Ah!

Lăng Tiếu suy nghĩ và đột nhiên Vân Mộng Kỳ sau lưng thét lên chói tai.

Lăng Tiếu nhanh chóng quay đầu lại hỏi:

- Mộng Kỳ làm sao vậy?

Vân Mộng Kỳ co người lại, chỉ vào phía trước sợ hãi nói:

- Đó là... Có một bộ xương khô.

Lăng Tiếu xoay người sang chỗ khác, quả nhiên nhìn thấy một bộ xương khô, hơn nữa bộ xương khô đang ngồi xếp bằng, tọa hóa mà chết, thần kỳ là bộ xương khô này không có màu bạc như xương bình thường, mà là màu xanh da trời.

- Không có việc gì, người chết mà thôi!

Lăng Tiếu đi đến bên người Vân Mộng Kỳ, nhẹ nhàng linh hoạt cầm chặt bàn tay nhỏ nhắn của nàng. Kỳ thật Lăng Tiếu đang im lặng, Vân Mộng Kỳ đã là cường giả Linh Sư giai thì tại sao sợ xương khô?

Kỳ thật cũng trách không Vân Mộng Kỳ, nàng từ khi rơi vào trong vực sâu này, linh lực hoàn toàn biến mất, chẳng khác gì người bình thường, lại bị Hắc Phệ Nghĩ tàn phá tâm lý một hồi, nàng chỉ là một thiếu nữ, sau khi trải qua nhiều kinh hãi thì vô cùng yếu đuối.

Bị Lăng Tiếu nắm tay, ban đầu Vân Mộng Kỳ có chút giãy dụa, tuy nhiên bàn tay bị Lăng Tiếu cầm chặt, nàng cũng đành phải tùy ý hắn, trong lòng có cảm giác khác thường.

- Chúng ta qua đi xem, đây là bí cảnh đấy!

Hai mắt Lăng Tiếu sáng lên nhìn qua bộ xương màu xanh da trời. Vốn đi vò sơn mạch lần này chính là tìm bí cảnh, hôm nay đang ở ngay trước mắt, hắn làm sao không hưng phấn chứ?

Nhưng mà hắn thật sự không nghĩ ra tại sao phải có người chọn nơ ẩn mật thế này? Nếu không phải bọn họ đánh bậy đánh bạ, căn bản không phát hiện trong vực sâu này có bí cảnh tồn tại.

Nghĩ tới đây Lăng Tiếu linh quang lóe lên, chẳng lẽ Vi Đại Nhi cho tấm bản đồ không phải lf bí cảnh, mà là vị trí tìm kiếm Âm Phong Thảo?

Đúng vậy, nhất định là như vậy.

Độc ưng từng hiến cho hắn một gốc Âm Phong Thảo, mới đầu độc ưng nói là hắn ngẫu nhiên tìm được, thế nhưng mà sau đó Lăng Tiếu hỏi hắn trong sơn mạch thì hắn thừa nhận gốc Âm Phong Thảo này lấy được từ chỗ Lãnh Xà dong binh đoàn, nhưng mà hắn không cho rằng đây là Âm Phong Thảo, cho nên mới hiến cho Lăng Tiếu.

Kể từ đó nhất định là Lãnh Xà dong binh đoàn biết được nơi hái Âm Phong Thảo, tuy nhiên bởi vì gặp Thiểm Điện Điêu cấp ba cho nên chỉ hái được một cây, đại bộ phận người thì chết dưới trảo của Thiểm Điện Điêu, mà Thanh Lang dong binh không biết từ chỗ nào tìm được tin tức này, cho nên đuổi giết đám dong binh thoát khỏi trảo của Thiểm Điện Điêu, đoạt bản đồ địa hình, mà tên dong binh mang theo Âm Phong Thảo bọ độc ưng chặn giết, do đó đạt được Âm Phong Thảo.

Về sau Vi Đại Nhi lại giết tên dong binh có địa đồ trong tay.

Tất cả mọi người từ đầu tới cuối không biết mà suy đoán nó là địa đồ bí cảnh, lúc này mới dẫn phát một loạt chuyện sau đó.

Lúc này Lăng Tiếu cũng hiểu ra.

Nhưng mà hắn quả thật bởi vì địa đồ mà tìm được bí cảnh chính thức.

Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ đi qua, nhìn rõ hoàn cảnh chung quanh bộ xương.

Chỉ thấy bàn đá trước mặt của bộ xương có ba bình nhỏ, một thanh trường kiếm màu xanh và một quyển sách.

Những vật này ánh mắt Lăng Tiếu hiện ra nét tham lam.

Không cần phải nói những bình này chính là đan dược, vũ khí cùng với huyền công.

Vân Mộng Kỳ bên cạnh dùng ánh mắt không dám tin nhìn qua, thì thào lẩm bẩm.

- Đây là xương của cường giả Địa Hoàng giai.

- Cái ... Cái gì?

Thân thể Lăng Tiếu run rẩy một hồi hỏi lại.

- Đây nhất định là xương của cường giả Địa Hoàng giai.

Vân Mộng Kỳ trả lời.

- Vì cái gì nói như vậy?

Lăng Tiếu không rõ hỏi ngược lại.

- Ngươi xem màu sắc trên xương khô, tất cả có màu xanh da trời.

Vân Mộng Kỳ chỉ vào khô lâu nói ra.

- Ta biết rõ a, dựa vào cái gì nói hắn khi còn sống nhất định là cường giả Địa Hoàng giai?

Lăng Tiếu im lặng, hắn hắn đã sớm nhìn ra màu xanh da trời.

- Chỉ có cường giả Địa Hoàng giai mới có thể tu luyện màu sắc xương cốt thành màu của thuộc tính, xương khô này gọi là hoàng cốt, toàn bộ khô lâu này là màu xanh da trời, có thể khẳng định khi còn sống hắn nhất định là cao thủ Địa Hoàng giai thủy thuộc tính.

Vân Mộng Kỳ khẳng định nói phân tích.

- Thì ra là thế!

Lăng Tiếu ứng một tiếng, trong nội tâm nổi sóng lớn.

Đây chính là nơi tọa hóa của cường giả Địa Hoàng giai đấy!

Võ giả bình thường chia làm: Võ Đồ, Huyền Giả, Huyền Sĩ, Linh Sư, Vương giai, Địa Hoàng, Thiên Tôn, Huyền Đế, Thánh Cảnh, Thần Cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng sáu, 2022 19:53
87mo
Hieu Le
17 Tháng mười, 2021 09:18
đù má ko chửi tục ko đc mà
Hieu Le
15 Tháng mười, 2021 19:56
main trùng sinh nhưng trẻ trâu lắm.
macrocia
04 Tháng tám, 2021 22:11
truyênn dành cho ng mới đọc còn được đọc lại thấy hơi nhảm đọc tới đâu cũng thấy chịch logic cũng del đúng cho lắm còn có nội dung gần như không khác gì đấu phá thương khung
tengidayta007
13 Tháng bảy, 2021 18:27
truyện này main đúng rác rưởi
Đặng Thắng
02 Tháng sáu, 2021 13:18
hôi sắc bào tử???? đây là truyện dịch à
Hieu Le
29 Tháng mười, 2020 15:19
Bạch Vũ Tích ( 62 ) - Vi Đại Nhi ( 248 ) - Phượng Tiêm Vận ( 397 ) - Cát Bối Hân ( 416 ) - Thải Hà Nguyệt ( 659 ) - Vân Mộng Kỳ ( 768 ) - Băng Nhược Thủy ( 1096 ) - Dao Thanh Mẫn ( 1166 ) - Ngọc Liệt Diễm ( 1262 ) - Vũ Mị Nương ( 1262 ) - La Mỹ Anh ( 1412 ) - Đông Phương Tinh ( 1451 ) - Ngọc Nhu Phỉ ( 1610 ) - Tiên Vu Hương Mạt ( 2276 ) - Yên Điệp Kiều ( 2361 ) - Liễu Phiêu Phiêu ( 2520 ) * Liệt Như Ngọc - Chu Chỉ Tĩnh - Tiêu Linh - Hạ Huyên Huyên ~ không rõ ràng và còn chả có danh phận :))
Godfather_linh
16 Tháng sáu, 2020 23:50
Hay
Duong Phamxuan
12 Tháng năm, 2020 08:55
m.,.q
Thành Đạt Nguyễn
01 Tháng mười hai, 2019 10:16
C806 bà mẹ nó. Quá lăng loàn rồi. Con kia nó mới đẻ cho thằng cu kim cổ thân thể. Được 3 tháng mà đè ra chịch liên tục. Chắc vừa cho bú vừa chịch
Thành Đạt Nguyễn
16 Tháng mười một, 2019 12:29
Tên của gia tộc họ lăng này hơi lố. Vd đời ông nội của nvc tên ko đệm. Thì đến đời sau là bố nvc phải đệm khác để phân vai vế chứ nhề. Vd bố nvc đệm không. Đến đời nvc đệm thiên chẳng hạn. Lăng thiên tiếu. Nghe vui tai ***
Thẩm du đạo sĩ
09 Tháng chín, 2019 12:54
Đây là bộ sắc hiệp đầu tiên mà t đc xem
s2kamy
28 Tháng mười, 2018 05:38
thằng tg thèm gái quá ,2 bộ truyện đều quá nhiều gái,buff nvc thì max mẹ luôn
Quang Vo
24 Tháng mười, 2018 22:29
truyện củng khá.mà tên nhân vật thì bị loạn lung tung. nv9 là xuyên việt từ thế kỷ 13 14..với tri thức võ công. mà đôi khi lại dùng tri thức thế kỷ 21.như là Fans hâm mộ. vv. tác giả chắc lúc đó ngáo đá quá
Lê Minh Dương
02 Tháng sáu, 2018 21:48
hay đấy
Ngọc Thắng Phạm
07 Tháng hai, 2018 09:28
Hay
Nam Cay
31 Tháng một, 2018 10:13
Hay
Pham Tran Hoang Duy
10 Tháng chín, 2017 22:40
Mak sao đọc k đc
Trần Văn Hưng
21 Tháng bảy, 2017 00:17
tên nvc lẫn lộn với truyện khác vcl
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 13:28
vướng bận nhiều nữ nhân quá nhỉ. giá như ít bớt lại khoảng 4 người là đủ. làm một đám ác vãi
BÌNH LUẬN FACEBOOK