Lăng Tiếu nhìn những nữ nhân mà chính mình thu tới, trừ tự hào ra càng là lo lắng cho chúng nữ sẽ đánh nhau lên, nếu là một nhà nhỏ đều trị không được thì như thế nào có thể quản lý một thành đây.
Cho nên Lăng Tiếu tuyệt đối không hi vọng những nữ nhân của hắn ghen giành tình lang, huyên náo không vui.
Băng NHược Thủy ngăn chặn tức giận nói:
- Ta mới sẽ không cùng nàng đánh đồng đâu!
Ngọc Liệt Diễm cười nói:
- Nói như thế nào chúng ta cũng là sư tỷ muội cùng môn, nhân gia mới sẽ không đại động can qua đâu.
- Như thế là tốt rồi!
Lăng Tiếu nhẹ đáp một tiếng, tiếp theo đối với Bạch Vũ Tích nói:
- Vũ Tích, ngươi an bài chỗ ở cho bọn ho một chút đi, sau này bọn họ cũng ở trong này rồi.
Có Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương gia nhập, hậu cung của Lăng Tiếu dường như cường đại hơn nhiều.
Chính cung Phượng Tiêm Vận là không ai có thể động vào được, những người kia phân biệt là Thải Hà Nguyệt, Bạch Vũ Tích, Cát Bối Hân, Băng Nhược Thủy, Dao Thanh Mẫn, Ngọc Liệt Diễm, Vũ Mị Nương cộng lại liền đã có tám cái mỹ nhân như hoa như ngọc hầu hạ, nếu như tính cả Vân Mộng Kỳ cùng Vi Đại Nhi còn chưa có trở về cũng đạt đến mười người rồi.
Mục tiêu "Tỉnh chưởng thiên hạ quyền, say nằm gối mỹ nhân" lúc trước của Lăng Tiếu đã càng lúc càng nhích tới gần rồi.
Huyền Diệu, Thải Hà Nguyệt, Diệp Vân Phong, Lưu Quần, Dương Tiên Phong, Vương Đằng, Ô Phục, Đỗ Thiết, Tống Minh Hoa, Lê Tuyết... Một đám trưởng lão nội phủ đều ở đây.
Hàn lão cùng Phong Nha đã là lui về phía sau màn, mà Tàn Báo đã tiến vào trong Tử vong sơn mạch trùng quan.
Tàn Báo đã sớm trải qua đê cấp Huyền Đế đỉnh phong, hắn vốn có thể dựa vào cực phẩm Huyền Đế đan trực tiếp tiến giai, nhưng mà hắn lại không làm như vậy.
Bởi vì hắn vốn là linh hồn phụ thể sống lại, có đầy đủ ký ức trước đó của hắn, hắn trước kia nhưng là Huyền Đế đỉnh phong, bây giờ chỉ là trọng tu lại, cũng không có bình cảnh nào đáng nói, chỉ cần tích lũy đầy đủ linh khí liền đủ trùng quan rồi.
Hôm nay rất nhiều trưởng lão hội tụ một đường, chính là vó một chuyện khẩn cấp muốn thương nghị.
Một việc này liên quan đến sự tình thành chủ Lăng Tiếu bọn hắn!
Phượng Tiêm Vận ngồi ở trên thành chủ vị, khí chất trầm ổn thong dong, cao quý trang nhã kia tận hiện ở trước mắt.
Nàng nhăn nhẹ một chút lông mày thản nhiên nói:
- Quân sư, ngươi như thế nào lại gấp rút triệu tập mọi người tới đây là có chuyện gì?
Trong tay Huyền Diệu nhiều ra một trương kim sắc bì giản đưa tới trong tay Phượng Tiêm Vận nói:
- Vận phu nhân ngươi nhìn rồi tự nhiên sẽ hiểu được!
Phượng Tiêm Vận nhận lấy kim sắc bì giản mở ra nhìn, một hàng chữ xông vào trong mắt.
- Đặc biệt mời Lăng Tiếu huynh luận võ trên Thiên Tuyệt Hồ, Vũ Bất Phàm bái thượng!
Trừ hàng chữ này ra còn kèm thêm thời gian thỉnh tước, chính là ba tháng sau luận võ.
Ý nghĩa không cần nói cũng biết, đây là một phogn thư khiêu chiến đến từ Vũ Bất Phàm của Linh Vũ các!
Nhân gia theo như quy củ đã bái thượng chiến thiếp, chỉ có hai loại phương thức đi ứng đối, một là không thu nhận chiến thiếp trực tiếp chịu thua, hai là đón lấy chiến thiếp đi chiến.
Huyền Diệu biết rõ tính cách của Lăng Tiếu, cho nên mới đem thiếp mời thu lấy, đồng thời chuyển giao cho Phượng Tiêm Vận đến định đoạt.
Bởi vì Lăng Tiếu lúc này bế quan không ra, trời mới biết hắn lần này bế quan đến khi nào mới sẽ xuất quan a!
- Đây là chiến thiếp gửi cho Tiếu, Vũ Bất Phàm này là ai?
Phượng Tiêm Vận hỏi.
Diệp Vân Phong từ bên cạnh ứng nói:
- Vũ Bất PHàm? Chẳng lẽ là yêu nghiệt Vũ Bất Phàm của Linh Vũ các?
Huyền Diệu ở một bên nói:
- Không sai, đúng là hắn, chiến thiếp này là do một vị trưởng lão của Linh Vũ các đưa đến, hắn còn ở quý phủ lưu lại chờ thiếu gia trả lời đây, hôm nay thiếu gia bế quan không ra, vậy thì thỉnh Vận phu nhân quyết định đi!
- Nguyệt tỷ ngươi cảm thấy thiếp này là tiếp hay không tiếp?
Phượng Tiêm Vận đem ánh mắt quăng đến trên người Thải Hà Nguyệt hỏi.
- Tiếp, vì cáo gì mà không tiếp, lấy tính cách của phu quân hắn là không thể nào không chiến mà bại, huống hồ lấy thực lực của phu quân, trừ đại năng của thế hệ trước ra, hắn là không có địch thủ rồi, cho dù người này là yêu nghiệt của Linh Vũ các, phu quân cũng là tất thắng không nghi ngờ!
Thải Hà Nguyệt tín tâm mười phần mà ứng nói.
Lưu Quần cũng lên tiếng nói:
- Không sai, thực lực của thiếu gia so với Đế giai bình thường còn muốn cường đại hơn, vẻn vẹn là Vũ Bất Phàm lại tính là cái gì!
- Lưu lão nói có lý, nhưng mà Vũ Bất Phàm đã ở trước đó không lâu trảm sát hai tên tán tu Đế giai, tin tức này cũng đã truyền khắp Trung vực, có người nói hắn cùng thiếu gia là một đời cường giả cường đại nhất của Trung vực, chỉ là thiếu gia từng ở trong Hoàng bảng lực đè Vũ Bất Phàm, mà chiến tích của thiếu gia so với Vũ Bất Phàm cũng càng thêm oanh động hơn một chút, cho nên danh vọng của thiếu gia còn ở trên Vũ Bất Phàm, lúc này Vũ Bất Phàm khiêu chiến thiếu gia, nghĩ đến chính là muốn mượn danh tiếng của thiếu gia mà thượng vị đi!
Huyền Diệu nói.
Huyền Diệu tuy nói sống ở phủ thành chủ không ra khỏi cửa, nhưng mà hắn lại là thời khắc quan sát động thái của các phương diện ở Trung vực, vì vậy tin tức liên quan đến Vũ Bất Phàm hắn cũng là sớm nhận được.
Nghe được tin tức mà Huyền Diệu nói ra, mọi người ở tràng đều là kinh ngạc lên.
- Không hổ là đệ tử kiệt xuất của Linh Vũ các, xác thật có thực lực cùng thiếu gia tranh hùng!
Dương Tiên Phong ở một bên thở dài nói.
- Bất kể như thế nào, lấy tính cách của thiếu gia trận chiến này hắn là tất nhiên nhận lấy, ta tin tưởng thiếu gia tuyệt đối sẽ thắng.
Lưu Quần kiên trì ý kiến của mình nói.
Mọi người cơ hồ đều là ý tứ này, bọn họ đều biết thực lực cùng phẩm tính của Lăng Tiếu, quả quyết không thể nào không tiếp.
- Tốt, nếu tất cả mọi người nhận thấy Tiếu sẽ không thua, ta đây liền thay hắn tiếp nhận.
Phượng Tiêm Vận nói, tiếp theo nàng hướng về phía Huyền Diệu nói:
- Phiền toái quân sư đi báo cho trưởng lão của Linh Vũ các biết, liền nói phu quân ta tất sẽ đúng lúc đến ước hẹn!
Lại là một tháng trôi qua, tin tức Linh Vũ các Vũ Bất Phàm khiêu chiến Phong Vân thành thành chủ Lăng Tiếu cư nhiên không chân mà chạy, khiến cho rất nhiều võ giả đều kinh ngạc lên.