Bỗng nhiên, sau khi thần trí của hắn tìm đến một nơi, một hồi đau đớn khiến hắn không thể không thu hồi dò xét.
- Cấm chế ngăn cách, hẳn là ở hướng kia rồi.
Lăng Tiếu hai mắt lộ ra tinh mang nhìn về phía một tràng Quỳnh Lâu cao nhất lẩm bẩm nói.
Sau nửa canh giờ, Độc Hạt Tử và Thải Hà Nguyệt đều khôi phục bảy phần chiến lực.
Bọn hắn đều thầm hô oan hồn kia thật đáng sợ.
Oan hồn Thiên Tôn giai, mặc dù không thể phát huy ra uy lực của Thiên Tôn chính thức, nhưng vẫn khiến bọn hắn cảm thấy ăn không tiêu.
Huyền Diệu có năng lượng bổ xung, cũng không trở ngại gì cả
- Đi thôi, nơi chúng ta muốn tìm có lẽ ở đó.
Lăng Tiếu chỉ chỉ Quỳnh Lâu phía trước không xa nói.
Mọi người nhìn về phía Quỳnh Lâu kia, chỉ thấy nơi đó như một đầu Cổ Trùng Thú đứng vững, tản ra vẻ tang thương nồng đậm, khí tức âm trầm, hung hãn.
Sau khi bốn người đi tới trước, nhìn thấy vài cổ thi thể đội đầu bồng và thi thể mặc phục sức Thần Đạo Minh.
Hiển nhiên hai Đại tông phái này cũng không thể sinh tồn ở nơi đầy oan hồn thế này, cũng có không ít người ngộ hại.
Lại tiến lên trước một đoạn, chỉ thấy người Ma Ảnh Môn và Thần Đạo Minh phân biệt tụ một chỗ, từng người tế ra Linh Khí cường đại bảo hộ người của mình bên trong.
Ở trước mặt bọn họ có hai đạo thân ảnh ngưng thực, hiển nhiên cũng là oan hồn tôn giai.
Ở chung quanh hai đại oan hồn tôn giai cũng có không ít oan hồn bình thường đang ô khiếu không ngớt.
- Những oan hồn này thật đáng sợ, chúng ta nhanh đi ra ngoài đi, bằng không chỉ có đường chết.
Thải Hà Nguyệt lo lắng nói.
- Không được, cho dù có lật tung nơi này, ta cũng nhất định phải tìm được Thiên Cổ Thần Công.
Lăng Tiếu kiên định nói.
Người dẫn đầu Ma Ảnh môn trong tay có một hắc sắc thuẫn bài hình vuông, thuẫn bài lóe ra hắc vụ nồng nặc đem người của Ma Ảnh môn bọn họ bảo vệ, không bị oan hồn xâm phạm.
Hắc sắc thuẫn bài hình vuông này là một kiện lục giai trung cấp linh khí, phòng ngự cực kỳ kinh nhân, không phải là cường giả Tôn giai trở lên tuyệt không thể phá được tầng tầng hắc vụ này.
Thần Đạo Minh bên này tức thì trong tay Phó minh chủ kia thúc dục một kiện lục giai trung cấp linh khí Lam Liên Quyển, từng đóa lam sắc liên hoa linh động, phân hóa bốn phía thành bình chướng cường đại, đem oan hồn ngăn cách sang một bên, khó có thể xâm phạm thân thể.
Chỉ bất quá, xem tình huống của bọn hắn cũng không phải là rất tốt.
Hai đại on ôn kia chi ra cường oanh phòng ngự của bọn họ, chấn đến hai đại thủ lĩnh thúc giục linh khí cũng là sắp chống đỡ không nổi rồi.
Đúng lúc này, một danh môn đồ ở phái sau người thủ lĩnh Ma Ảnh môn, trong tay nhiều ra một cái đèn nhỏ xinh xắn.
Cái đèn này thoạt nhìn đã là rất cổ xưa, lỗ đèn tản ra khí tức tà ác nồng đạm.
Môn đồ kia đem cổ đăng ném về phía Tôn giai oan hồn, trong tay liên tục kết xuất thủ ấn phức tạp, trong miệng quát to:
- Tụ Hồn Đăng, thu cho ta!
Cổ đăng kia bày ra từng đoàn hắc sắc vụ mang hướng Tôn giai oan hồn kia bao phủ mà đi.
Trong chốc lát, hồn lực trên người Tôn giai oan hồn kia cư nhiên bị Cổ Đăng hấp thu hơn phân nửa.
Tôn giai oan hồn kia kinh hãi, vội vàng chạy trốn, môn đồ kia lần nữa thôi phát linh lực, đem năng lực của Cổ Đăng triển hiện ra lớn nhất.
Sưu!
Tôn giai oan hồn kia còn chưa kịp chạy trốn, đã bị Cổ Đăng thu vào.
- Đây là linh khí gì? Lại có thể hấp thu Tôn giai linh hồn!
Độc Hạt Tử kinh hãi nói.
- Tụ Hồn Đăng, không nghĩ tới Ma Ảnh môn lại tìm được loại hung khí tà ác này.
Huyền Diệu lẩm bẩm nói.
- Tụ Hồn Đăng là vật gì?
Lăng Tiếu hỏi.
- Nó là một loại thất giai hung khí có thể hấp thu tất cả linh hồn trên thế gian, nó đem linh hồn hấp thu đến tụ tập ở chung một chỗ, cuối cùng đem những linh hồn này rút ra tặng lại trên người của chủ nhân nó, tăng cường linh hồn năng lực của chủ nhân nó.
Huyền Diệu giải thích nói.
- Còn có diệu dụng bực này?
Lăng Tiếu kinh hãi, sau đó hắn tụ lên Lục Nhãn Đồng hướng môn đồ khoác đấu bồng của Ma Ảnh môn nhìn lại.
- Dĩ nhiên là hắn!
Lăng Tiếu kinh hô.
- Là người nào?
Thải Hà Nguyệt ở một bên hỏi.
- Một gã tù đồ, không nghĩ tới hiện tại thực lực của hắn đã mạnh mẽ như thế rồi.
Lăng Tiếu lộ ra vẻ sầu lo nói.
Hắn mới vừa rồi lợi dụng Lục Nhãn Đồng thấy rõ diện mạo của môn đồ Ma Ảnh môn kia, rõ ràng là tù đồ trước kia ở Diễm Hỏa cốc từ trong tay của hắn chạy trốn.
Lúc ấy, Lăng Tiếu vẫn chỉ là cao cấp Huyền Sĩ, mà cảnh giới của môn đồ Ma Ảnh môn kia thật giống như chỉ là cao cấp Linh Sư hoặc là Nửa bước Vương giai đi.
Hôm nay cũng đã là cao cấp Vương giai rồi, tốc độ tiến giai này quả nhiên là kinh người chí cực.
Chiếu theo hắn trưởng thành như thế, chỉ sợ không đến mấy chục năm sẽ là đại tai nạn của Tử Thiên tông a!
- Nhất định phải đem hắn trừ đi!
Lăng Tiếu ở trong lòng quyết định nói.
Cùng lúc đó, Thần Đạo Minh bên này, Phó minh chủ kia lại xuất ra một kiện kiếm kỹ linh khí, đem Tôn giai oan hồn bên này chém giết sạch.
- Nội tinh của hai phái này quả nhiên baastphamf.
Độc Hạt Tử cảm khái nói.
Người của Ma Ảnh môn cùng Thần Đạo Minh không có dừng lại, tiếp tục hướng phía trước đi tới.
Lúc đám người Lăng Tiếu cũng đi theo qua, bên kia truyền đến tiếng kinh hô:
- Thiếu gia ngươi chạy mau, nơi này không phải là chỗ ở lâu.
Lăng Tiếu ghé mắt nhìn lại, chỉ thấy một gã lão giả quanh thân hiện lên hỏa quang, đang che chở cho một gã thanh niên đê cấp Vương giai chưa tới ba mươi tuổi chạy trốn.
Người trẻ tuổi này sắc mặt hơi hơi tái nhợt, cầm trong tay một thanh Hỏa kiếm đang không ngừng vung loạn, từng đạo hỏa diễm cường đại tán phát ra, thân mặc một bộ xích sắc vệ giáp đem những oan hồn muốn nhào về phía trước kia đốt cháy tách ra.
Hiển nhiên, Hỏa kiếm cùng vệ giáp trong tay người trẻ tuổi này toàn bộ là linh khí.
- Là người của Đường gia, cũng chỉ có thiếu gia của Đường gia mới giàu có như vậy.
Độc Hạt Tử liếm liếm đầu lưỡi, lộ ra mấy phần bản tính tham lam.
Đường gia là Nam Hoang luyện khí thế gia, qua nhiều thế hệ cũng từng xuất hiện qua mấy tên Lục giai Luyện khí tông sư, hiện nay Đường lão gia tử cũng là đương kim Lục giai Luyện khí tông sư, cũng chỉ có gia tộc của bọn họ chưa từng thiếu hụt qua linh khí.
Mà người trẻ tuổi ở trước mắt này nhất định là đệ tử dòng chính trọng yếu của Đường gia, bằng không làm sao lại tùy thân mang theo hai kiện linh khí đến Cổ thành này.
- Tiến trưởng lão, muốn đi cùng đi, ngươi cầm Hỏa Lân kiếm của ta, cùng ta giết đi ra ngoài.
Người trẻ tuổi kai hiển nhiên không phải là người vô nghĩa, dưới loại tình huống nguy nan này vẫn thể cùng đồng bạn sóng vai chiến đấu.
Lão giả kia cắn răng nói:
- Không được, không có Hỏa Lân kiếm ngươi sẽ càng nguy hiểm, ta trước bảo hộ ngươi một đoạn đường.
Lão giả đánh ra tất cả vốn liếng, hỏa mang cường đại đem phạm vi mấy chục thước quanh người thiêu đến đỏ bừng, để cho oan hồn khó có thể tới gần.