Mục lục
[Dịch] Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía Huyền Minh nói:

- Đã như vậy thì quên đi, còn hi vọng các ngươi đừng ghi oán hận này lên đầu Liên Hoa Giáo, có gì các ngươi cứ đến tìm ta là được, bằng không các ngươi cũng sẽ không sống khá giả đâu.

Huyền Minh nhìn thật sâu Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu, liền muốn ôm Huyền Suất rời đi.

Huyền Suất lại phát ra thanh âm yếu ớt nói:

- Đầu tiên chờ chút đã, dẫn ta đến bên kia đi.

Huyền Minh không hiểu Huyền Suất còn muốn làm gì:

- Thiếu tông chủ, thương thế của ngươi...

- Không có việc gì, ta chỉ là còn muốn thực hiện câu hứa hẹn vừa rồi của mình thôi!

Huyền Suất cười khổ một cái nói.

Huyền Minh chỉ có thể theo hắn nói, đưa hắn dẫn tới trước người Lăng Tiếu.

- Lão... Lão đại!

Huyền Suất nhìn Lăng Tiếu thập phần chân thành nói.

Trận chiến này hắn bại tâm phục khẩu phục, cho hắn biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

Lúc trước, hắn biết rõ mình có được thế chất người khác khó sánh bằng, lại có các loại thần kỹ cường đại để dựa vào, cơ hồ khiến hắn tự ngạo đến tình trạng coi mình là vô địch thiên hạ rồi.

Hiện giờ, hắn hiểu rõ bản thân, hắn phải không kiêu không ngạo, dốc lòng tu luyện tăng cường chiến lực mới là vương đạo, con đường tương lai của hắn vẫn còn rất dài.

Hắn trong tay Lăng Tiếu, hắn thực hiện yêu cầu trước kia đã đáp ứng Lăng Tiếu, cam tâm tình nguyện hô một tiếng "Lão đại! " .

Một tiếng này không chỉ là hứa hẹn của hắn, cũng là giáo huấn của bản thân hắn làm động lực cho mình tiến tới, khiến hắn vĩnh viễn nhớ kỹ thất bại hôm nay, thúc giục bản thân một ngày kia phải giành lại tất cả vinh quanh về mình.

Chỗ khác biệt giữa thiên tài và tài trí bình thường chính là thái độ đối mặt thất bại.

Thiên tài sẽ như Huyền Suất, càng bị áp chế thì bùng nổ càng mạnh, mà tài trí bình thường chỉ biết tìm đủ loại lấy cớ để tránh đi sự thật, cuối cùng khiến bản thân biến thành phế tài vô dụng!

Từ điểm này mà xem, Huyền Suất không thể nghi ngờ là người trước, cũng là cơ sở trọng yếu để tương lai hắn có thể đạp vào Chí Tôn chi lộ.

Lăng Tiếu không khỏi xem trọng Huyền Suất, hắn khẽ cười nói:

- Ngươi là một hán tử, bất quá về sau đừng đánh chủ ý vào nữ nhân của ta nữa!

Dừng chút hắn lại nói:

- Tùy thời hoan nghênh ngươi lần nữa khiêu chiến!

- Yên... Yên tâm đi, một ngày nào đó... Ngươi sẽ bại trong tay ta thôi!

Huyền Suất rộng rãi cười cười nói.

Nói xong, hắn nhắm mắt lại, tùy ý để Huyền Minh mang đi.

Người Huyền Vũ Tông cũng không dừng lại, nhao nhao rời khỏi Tà Nhai Cốc.

Tất cả đều an tĩnh lại rồi, Vân Mộng Kỳ không thể chờ đợi được nữa lướt đến bên người Lăng Tiếu:

- Tiếu, ngươi thế nào, không sao chứ?

Trên người Lăng Tiếu rất chật vật, kim huyết nhuộm hắn thành một huyết nhân, nhưng vết thương trên người cũng đã khỏi hẳn rồi.

Đạt tới Cổ Hoàng Thần Công đệ thất biến Luyện Thần, mà hắn đã đạt đến cảnh giới Thần Vương, tốc độ khôi phục tuyệt đối là khó ai sánh bằng.

Lăng Tiếu tiến lên nhẹ nắm tay nàng nói:

- Không có việc gì, chỉ là tiêu hao có chút quá độ, đợi lát nữa sẽ tốt thôi.

Dưới điều kiện tiên quyết không dùng đến Khống Thần Quyết cùng với thần hồn lực lượng, Lăng Tiếu đối phó loại yêu nghiệt có được thần thể đặc thù cùng với chỗ dựa cường đại này, quả thật khiến hắn có khoái cảm thế quân lực địch.

Hắn không khỏi hồi nhớ lại Viên Chiến Thiên cùng với Võ Bất Phàm ở Huyền Linh đại lục, hai người bọn họ cũng đều có thế chất người khác khó sánh bằng, cũng không biết bọn hắn hiện giờ tu vị đã đến cảnh giới nào rồi nữa.

Nếu bọn hắn đều ở trong Thiên Vực, chỉ sợ tốc độ tu luyện tuyệt đối sẽ không chậm hơn hắn bao nhiêu a!

Loại người không cam lòng nằm dưới người khác, không cam lòng bình thường như thế này, tin tưởng một ngày nào đó bọn hắn cũng sẽ đi vào Thiên Vực, ngày sau có lẽ một ngày nào đó, bọn hắn còn có thể trở thành kình địch của hắn nữa.

- Vậy là tốt rồi, vậy ngươi tranh thủ thời gian khôi phục thương thế đi, đừng để lại bệnh kín gì đấy!

Vân Mộng Kỳ quan tâm nói.

Nghe thanh âm quan tâm nhu thuận nhỏ nhẹ của Vân Mộng Kỳ, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy như đang nằm mơ.

Hắn lần nữa hung hăng hôn lên đôi môi mềm mại của Vân Mộng Kỳ, tiếp theo mới nói:

- Chúng ta vừa nói chuyện phiếm, vừa khôi phục thương thế!

Lăng Tiếu mới vừa gặp lại Vân Mộng Kỳ, tự nhiên là có rất nhiều lời muốn nói rồi

Trên mặt Vân Mộng Kỳ lộ ra vẻ kiều diễm ướt át, tiếp theo nàng liếc qua đồng môn ở một bên:

- Cái này... Cái này không tốt lắm đâu!

Bộ dáng lạnh như băng trước kia của nàng, hoàn toàn là vì bị "Mộng Nhiên" kia ảnh hưởng, hiện giờ nàng đã triệt để "Nàng" kia, đoạt lại tất cả thuộc về mình, tự nhiên sẽ không còn lạnh lùng nữa.

.

Huống hồ nàng và Lăng Tiếu thân mật, cũng không hi vọng bị nhiều người vây xem như vậy.

- Cái này dễ xử lý thôi, bảo các nàng trước tiên quay lại Liên Hoa Giáo đi, chúng ta liền có rất nhiều thời gian!

Lăng Tiếu đề nghị nói.

- Cái này có thể chứ?

Vân Mộng Kỳ nói.

- Ta nói có thể là có thể, dù sao có hai vị huynh đệ của ta ở đây, không ai có thể thương tổn đến chúng ta cả, các nàng không có gì phải lo lắng.

Lăng Tiếu nói.

Vân Mộng Kỳ nhẹ gật đầu, liền lướt đến bên đám người Liên Hoa Giáo, giải thích với các nàng một chút.

Sau khi trải qua một phen thương nghị, người Liên Hoa Giáo vẫn nghe theo Vân Mộng Kỳ, đáp ứng trước tiên quay lại Liên Hoa Giáo.

- Tiểu thư, chúng ta trở về cũng được, nhưng ngươi một lát cũng phải đi về, bằng không... Ta không có biện pháp nào giao phó với lão giáo chủ cả!

Tống Thúy lộ ra vẻ làm khó nói.

Trông thấy nam nhân ưu tú như vậy, thần nữ vẫn một mực cao cao tại thượng cũng rơi vào tay giặc, nàng thực sợ Vân Mộng Kỳ sẽ bị người ta bắt cóc, nếu vậy thì nàng sẽ rất phiền phức.

Vân Mộng Kỳ gật đầu nói:

- Tống trưởng lão ngươi yên tâm, ta rất nhanh sẽ trở về thôi!

Nàng tự nhiên phải trở về, có một số việc nhất định phải nói cho rõ ràng.

Đương nhiên, nàng hiện giờ tuyệt đối sẽ không tách khỏi nam nhân của mình rồi.

Người Liên Hoa Giáo vừa đi, Lăng Tiếu cũng lười ôn chuyện với Bại Gia Tử, tranh thủ thời gian lấy dưỡng thương làm lý do, bảo nó và Thập Tam thái tử chờ đợi bên ngoài một ngọn núi cao, mà hắn lại cùng Vân Mộng Kỳ bắt đầu ôn chuyện tâm tình với nhau.

- Mộng Kỳ thực xin lỗi! Nếu không phải ta cho ngươi theo yêu phụ kia, chúng ta cũng sẽ không chia lìa nhiều năm như vậy!

Lăng Tiếu ôm lấy Vân Mộng Kỳ, rất thâm tình nói xin lỗi.

Vân Mộng Kỳ tự nhiên biết rõ "Nàng" kia là ai.

Nàng ôm ngược Lăng Tiếu nói:

- Không có gì phải xin lỗi cả, lúc trước cho dù chúng ta không đáp ứng nàng, nàng chỉ sợ cũng sẽ dùng sức mạnh, chúng ta khi đó cũng không đánh lại nàng!

Dừng một chút nàng lại nói:

- Ngươi có phải đã giết nàng rồi không?

- Ân, lúc trước sau khi ta đến Trung Vực, đã tìm được tông môn như nàng nói, mới biết được mọi chuyện, ta tìm không thấy ngươi và nàng đã diệt toàn bộ tông môn của nàng, ta đã mất đi tin tức của ngươi, nhưng vẫn không ngừng đi tìm tung tích của các ngươi...

Lăng Tiếu chậm rãi kể lại chuyện năm đó cho Vân Mộng Kỳ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng sáu, 2022 19:53
87mo
Hieu Le
17 Tháng mười, 2021 09:18
đù má ko chửi tục ko đc mà
Hieu Le
15 Tháng mười, 2021 19:56
main trùng sinh nhưng trẻ trâu lắm.
macrocia
04 Tháng tám, 2021 22:11
truyênn dành cho ng mới đọc còn được đọc lại thấy hơi nhảm đọc tới đâu cũng thấy chịch logic cũng del đúng cho lắm còn có nội dung gần như không khác gì đấu phá thương khung
tengidayta007
13 Tháng bảy, 2021 18:27
truyện này main đúng rác rưởi
Đặng Thắng
02 Tháng sáu, 2021 13:18
hôi sắc bào tử???? đây là truyện dịch à
Hieu Le
29 Tháng mười, 2020 15:19
Bạch Vũ Tích ( 62 ) - Vi Đại Nhi ( 248 ) - Phượng Tiêm Vận ( 397 ) - Cát Bối Hân ( 416 ) - Thải Hà Nguyệt ( 659 ) - Vân Mộng Kỳ ( 768 ) - Băng Nhược Thủy ( 1096 ) - Dao Thanh Mẫn ( 1166 ) - Ngọc Liệt Diễm ( 1262 ) - Vũ Mị Nương ( 1262 ) - La Mỹ Anh ( 1412 ) - Đông Phương Tinh ( 1451 ) - Ngọc Nhu Phỉ ( 1610 ) - Tiên Vu Hương Mạt ( 2276 ) - Yên Điệp Kiều ( 2361 ) - Liễu Phiêu Phiêu ( 2520 ) * Liệt Như Ngọc - Chu Chỉ Tĩnh - Tiêu Linh - Hạ Huyên Huyên ~ không rõ ràng và còn chả có danh phận :))
Godfather_linh
16 Tháng sáu, 2020 23:50
Hay
Duong Phamxuan
12 Tháng năm, 2020 08:55
m.,.q
Thành Đạt Nguyễn
01 Tháng mười hai, 2019 10:16
C806 bà mẹ nó. Quá lăng loàn rồi. Con kia nó mới đẻ cho thằng cu kim cổ thân thể. Được 3 tháng mà đè ra chịch liên tục. Chắc vừa cho bú vừa chịch
Thành Đạt Nguyễn
16 Tháng mười một, 2019 12:29
Tên của gia tộc họ lăng này hơi lố. Vd đời ông nội của nvc tên ko đệm. Thì đến đời sau là bố nvc phải đệm khác để phân vai vế chứ nhề. Vd bố nvc đệm không. Đến đời nvc đệm thiên chẳng hạn. Lăng thiên tiếu. Nghe vui tai ***
Thẩm du đạo sĩ
09 Tháng chín, 2019 12:54
Đây là bộ sắc hiệp đầu tiên mà t đc xem
s2kamy
28 Tháng mười, 2018 05:38
thằng tg thèm gái quá ,2 bộ truyện đều quá nhiều gái,buff nvc thì max mẹ luôn
Quang Vo
24 Tháng mười, 2018 22:29
truyện củng khá.mà tên nhân vật thì bị loạn lung tung. nv9 là xuyên việt từ thế kỷ 13 14..với tri thức võ công. mà đôi khi lại dùng tri thức thế kỷ 21.như là Fans hâm mộ. vv. tác giả chắc lúc đó ngáo đá quá
Lê Minh Dương
02 Tháng sáu, 2018 21:48
hay đấy
Ngọc Thắng Phạm
07 Tháng hai, 2018 09:28
Hay
Nam Cay
31 Tháng một, 2018 10:13
Hay
Pham Tran Hoang Duy
10 Tháng chín, 2017 22:40
Mak sao đọc k đc
Trần Văn Hưng
21 Tháng bảy, 2017 00:17
tên nvc lẫn lộn với truyện khác vcl
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 13:28
vướng bận nhiều nữ nhân quá nhỉ. giá như ít bớt lại khoảng 4 người là đủ. làm một đám ác vãi
BÌNH LUẬN FACEBOOK