Mục lục
[Dịch] Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Sắc Lang Vương nói:

- Thực lực đề cao thì số lần sử dụng sẽ gia tăng, hiện tại một tháng ta có thể sử dụng hai lần.

- Thì ra là thế.

Lăng Tiếu giật mình đáp.

Tiếp theo hắn thu hồi Kim Sắc Lang Vương, bắt đầu “quét dọn” chiến trường.

Nơi này có vài vương cấp vẫn lạc, có ba người bị oanh thành bụi, còn lưu hai thi thể, nhất định sẽ có không gian giới, đây chính là thứ tốt, tuyệt đối không thể lãng phí.

Còn có thú đan linh thú tam, tứ giai đã chết trong tranh đoạt, khẳng định phải lấy hết toàn bộ.

Vì giảm bớt việc, Lăng Tiếu lấy ra Hắc Diệu Đỉnh, đem toàn bộ thi thể thu vào.

Hắc Diệu Đỉnh có thể thu cả vật sống lẫn vật chết, hơn nữa không gian thật lớn, muốn chứa đồ vật còn dư dả.

Một lúc lâu sau, tinh bào trung niên mang theo một lão giả từ phía xa chạy tới.

Lão giả này chính là Lục trưởng lão trong doanh địa của Tinh Quang điện đêm trước.

- Lục trưởng lão, Ngũ Thải Hồ Lô Thánh Quả cùng Hoa Thải Thiềm Thừ chính là ở nơi này.

Tinh bào trung niên chỉ vào thung lũng bị tàn phá không còn hình dáng nói.

Lục trưởng lão nhìn quanh, nhăn mày nói:

- Không phát hiện được gì.

Sau đó hai người từ không trung hạ xuống.

- Chẳng lẽ Hoa Thải Thiềm Thừ đã nuốt Hồ Lô Thánh Quả sao?

Tinh bào trung niên không cam lòng suy đoán.

Lão giả không trả lời, lạnh lùng quét mắt nhìn xung quanh một lúc mới nói:

- Vừa rồi ngươi nói nơi này xảy ra đại chiến, đã chết rất nhiều linh thú tam tứ giai?

- Đúng vậy, mặt khác còn vẫn lạc vài tên vương cấp của những tông môn khác.

Tinh bào trung niên khẳng định đáp.

- Xem ra có người đã đến trước chúng ta một bước.

Lão giả âm sâm nói.

- Cái gì!

Tinh bào trung niên giật mình kêu lên, nhìn chung quanh, nhận ra toàn bộ thi thể linh thú đã biến mất, chỉ còn lại vết máu mà thôi.

- Chẳng lẽ là người của Trọng Kiếm môn?

Tinh bào trung niên suy đoán.

Lão giả kia gật đầu thản nhiên:

- Rất có thể, trở về đi.

Dứt lời hắn bay lên giữa không trung chuẩn bị quay về đường cũ.

Bỗng nhiên ánh mắt lão giả khựng lại, tiếp theo đuổi qua một phương hướng khác.

Tinh bào trung niên thoáng do dự sau đó nhanh chóng đi theo.

Lăng Tiếu đang chìm đắm trong nỗi vui sướng vì đạt được đại thu hoạch, miệng ậm ừ ca khúc.

Chuyến đi Vạn Thú Quật lần này thật đáng giá.

Đột nhiên hắn dừng phắt lại, thân hình đứng im không nhúc nhích, ánh mắt thoáng nhấc lên.

Chỉ thấy một lão giả từ trên cao nhìn xuống lạnh lùng theo dõi hắn.

Theo sau tinh bào trung niên cũng chạy tới.

Trái tim Lăng Tiếu đập cực nhanh, cảm thấy bị khí thế của hai người ép không thở nổi.

- Chẳng lẽ bị nhận ra sao?

Lăng Tiếu nghĩ thầm, mồ hôi lạnh ứa ra sau lưng.

- Lục trưởng lão, chuyện gì vậy?

Tinh bào trung niên khó hiểu nhìn Lăng Tiếu, sau đó nhìn lão giả hỏi.

Lão giả cũng không trả lời hắn, thản nhiên nhìn Lăng Tiếu hỏi:

- Tiểu tử ngươi là đệ tử của tông môn nào?

Lăng Tiếu buông lỏng thân thể, lập tức lộ vẻ cung kính nói:

- Hồi tiền bối, tiểu tử là đệ tử Cự Giang tông.

Lão giả kia thoáng lộ vẻ kinh ngạc nói:

- Loại tông môn nhị lưu như Cự Giang tông mà có được đệ tử xuất sắc như vậy thật là hiếm thấy, những đệ tử khác của tông môn ngươi đâu?

Lăng Tiếu lộ vẻ bi thương:

- Họ…bọn họ đều…đã chết.

Lão giả không chút nghi ngờ, không hỏi tiếp mà nhìn thoáng qua tinh bào trung niên gật đầu, xoay người bay về phương hướng khác.

Tinh bào trung niên nghi hoặc nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, khẽ lắc đầu, theo sau đuổi theo lão giả kia bay mất.

Hô!

Lăng Tiếu thở mạnh một hơi nặng nề, toàn thân hư thoát, mềm nhũn ngồi bệch xuống đất, quần áo ướt đẫm.

Vừa rồi hắn thật sự sợ hãi bị đối phương phát hiện, nếu vậy liền thảm!

Hắn rõ ràng cảm giác được khí tức của lão giả kia cùng thái sư phụ Tiêu Tùng Lâm giống nhau vô cùng.

Bởi vậy có thể thấy được đối phương tuyệt đối là cường giả hoàng cấp.

Người ta nếu muốn đối phó hắn, chẳng khác gì giết một con kiến.

May mắn hắn ứng đối thật nhanh, mà tinh bào trung niên cũng không phát hiện dị thường của hắn.

Nhờ vậy hắn có vận khí tránh được một kiếp!

Cách địa phương tranh đoạt không xa, bốn người Trần Văn Vũ trốn trong khu cây cối dày đặc.

Họ không dám thở mạnh chút nào, nhìn linh thú bỏ chạy tán loạn bên dưới, kinh hãi không thôi.

Nhiều linh thú lồng lộn bỏ chạy như vậy, đừng nói là chiến đấu, trực tiếp áp tới là có thể giết chết bọn họ.

Sau đó nghe được thanh âm chiến đấu ầm vang, bốn người càng kinh hồn táng đảm.

- Tuyệt đối có cường giả vương cấp đuổi qua, chúng ta còn cách xa như vậy mà vẫn nghe được thanh âm chiến đấu, thật là đáng sợ.

Triệu Nam nhìn phương hướng vọng tới thanh âm kinh hãi nói.

Nghiêm Trạch ác liệt gật đầu:

- Thật nhiều khí tức mạnh mẽ, chỉ sợ Lăng sư huynh sẽ có phiền toái.

- Vậy…vậy làm sao bây giờ? Hay là chúng ta trở lại xem?

La Mỹ Anh vội vàng nói.

Từ sau khi Lăng Tiếu cứu nàng, trong lòng nàng tựa hồ đã có thêm chút gì đó, trong đầu vẫn luôn hiện lên khuôn mặt tuấn tú của hắn.

- Quay trở lại chúng ta có khả năng giúp được chuyện gì? Lăng sư đệ không phải người dễ xúc động, hắn biết đúng mực, chúng ta kiên nhẫn đợi đi.

Trần Văn Vũ mở miệng nói.

Tuy ngoài miệng hắn nói thật nhẹ nhàng, nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ sầu lo.

Trước khi rời đi tông môn, sư phụ Mộc Ân từng dặn hắn, dù hắn có liều mạng cũng nhất định cam đoan Lăng Tiếu an toàn.

Bởi vì không chỉ có tương lai của Mộc Kỳ phong dựa vào Lăng Tiếu, mà tương lai tông môn cũng cần có nhân tài như hắn giúp đỡ.

Đối với lời căn dặn này Trần Văn Vũ không có một câu oán hận, từ nhỏ hắn được Mộc Ân nhặt về nuôi dưỡng, còn bồi dưỡng dạy dỗ hắn trở thành đệ tử chân truyền, phần ân tình này hắn luôn ghi nhớ trong tim, dù Mộc Ân muốn hắn đi chết hắn cũng sẽ không do dự nửa phần.

Rất nhanh lại một ngày thời gian trôi qua, thần sắc mọi người càng thêm khó xem, nhất là La Mỹ Anh, nàng đã rút kiếm, bộ dáng như muốn quay trở về giúp đỡ Lăng Tiếu.

Nếu không phải Trần Văn Vũ luôn trừng mắt ngăn cản, chỉ sợ nàng đi chạy đi.

- Không được, bên kia không còn thanh âm chiến đấu, ta phải qua nhìn xem.

La Mỹ Anh không nhịn được nữa, nhảy xuống dưới đất hướng bên kia chạy tới.

Trần Văn Vũ, Nghiêm Trạch cùng Triệu Nam đều dùng tốc độ nhanh nhất ngăn cản trước người La Mỹ Anh.

Trần Văn Vũ trách móc:

- La Mỹ Anh, ngươi có thể đừng xúc động như vậy hay không, thực lực của Lăng sư đệ đều cao hơn chúng ta, hắn muốn toàn lực chạy trốn sẽ không ai ngăn được hắn, chúng ta mạo muội chạy tới chẳng những không giúp được hắn, ngược lại còn liên lụy hắn, ngươi có biết hay không?

La Mỹ Anh căm giận giậm chân nói:

- Vậy…vậy phải làm thế nào?

Trong lòng nàng loạn như ma, nhưng biết lời của Trần Văn Vũ không sai.

Trần Văn Vũ nhăn mày nói:

- Hay là để ta đi xem sao, các ngươi ở đây chờ đi.

Dứt lời Trần Văn Vũ triệu hồi Thanh Vân Điêu, nhảy lên trên, nháy mắt bay đi.

Nhưng hắn còn chưa bay được bao xa đã quay trở về.

Ba người khó hiểu nhìn Trần Văn Vũ.

Nhưng không đợi Trần Văn Vũ trả lời, một thân ảnh đã từ trong bụi cây nhảy tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng sáu, 2022 19:53
87mo
Hieu Le
17 Tháng mười, 2021 09:18
đù má ko chửi tục ko đc mà
Hieu Le
15 Tháng mười, 2021 19:56
main trùng sinh nhưng trẻ trâu lắm.
macrocia
04 Tháng tám, 2021 22:11
truyênn dành cho ng mới đọc còn được đọc lại thấy hơi nhảm đọc tới đâu cũng thấy chịch logic cũng del đúng cho lắm còn có nội dung gần như không khác gì đấu phá thương khung
tengidayta007
13 Tháng bảy, 2021 18:27
truyện này main đúng rác rưởi
Đặng Thắng
02 Tháng sáu, 2021 13:18
hôi sắc bào tử???? đây là truyện dịch à
Hieu Le
29 Tháng mười, 2020 15:19
Bạch Vũ Tích ( 62 ) - Vi Đại Nhi ( 248 ) - Phượng Tiêm Vận ( 397 ) - Cát Bối Hân ( 416 ) - Thải Hà Nguyệt ( 659 ) - Vân Mộng Kỳ ( 768 ) - Băng Nhược Thủy ( 1096 ) - Dao Thanh Mẫn ( 1166 ) - Ngọc Liệt Diễm ( 1262 ) - Vũ Mị Nương ( 1262 ) - La Mỹ Anh ( 1412 ) - Đông Phương Tinh ( 1451 ) - Ngọc Nhu Phỉ ( 1610 ) - Tiên Vu Hương Mạt ( 2276 ) - Yên Điệp Kiều ( 2361 ) - Liễu Phiêu Phiêu ( 2520 ) * Liệt Như Ngọc - Chu Chỉ Tĩnh - Tiêu Linh - Hạ Huyên Huyên ~ không rõ ràng và còn chả có danh phận :))
Godfather_linh
16 Tháng sáu, 2020 23:50
Hay
Duong Phamxuan
12 Tháng năm, 2020 08:55
m.,.q
Thành Đạt Nguyễn
01 Tháng mười hai, 2019 10:16
C806 bà mẹ nó. Quá lăng loàn rồi. Con kia nó mới đẻ cho thằng cu kim cổ thân thể. Được 3 tháng mà đè ra chịch liên tục. Chắc vừa cho bú vừa chịch
Thành Đạt Nguyễn
16 Tháng mười một, 2019 12:29
Tên của gia tộc họ lăng này hơi lố. Vd đời ông nội của nvc tên ko đệm. Thì đến đời sau là bố nvc phải đệm khác để phân vai vế chứ nhề. Vd bố nvc đệm không. Đến đời nvc đệm thiên chẳng hạn. Lăng thiên tiếu. Nghe vui tai ***
Thẩm du đạo sĩ
09 Tháng chín, 2019 12:54
Đây là bộ sắc hiệp đầu tiên mà t đc xem
s2kamy
28 Tháng mười, 2018 05:38
thằng tg thèm gái quá ,2 bộ truyện đều quá nhiều gái,buff nvc thì max mẹ luôn
Quang Vo
24 Tháng mười, 2018 22:29
truyện củng khá.mà tên nhân vật thì bị loạn lung tung. nv9 là xuyên việt từ thế kỷ 13 14..với tri thức võ công. mà đôi khi lại dùng tri thức thế kỷ 21.như là Fans hâm mộ. vv. tác giả chắc lúc đó ngáo đá quá
Lê Minh Dương
02 Tháng sáu, 2018 21:48
hay đấy
Ngọc Thắng Phạm
07 Tháng hai, 2018 09:28
Hay
Nam Cay
31 Tháng một, 2018 10:13
Hay
Pham Tran Hoang Duy
10 Tháng chín, 2017 22:40
Mak sao đọc k đc
Trần Văn Hưng
21 Tháng bảy, 2017 00:17
tên nvc lẫn lộn với truyện khác vcl
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 13:28
vướng bận nhiều nữ nhân quá nhỉ. giá như ít bớt lại khoảng 4 người là đủ. làm một đám ác vãi
BÌNH LUẬN FACEBOOK