Hắn chỉ cảm thấy linh khí bốn phía như có linh tính vậy, không ngừng bám vào quanh thân hắn, cùng hắn đối kháng với uy áp cường đại kia, hơn nữa không ít linh khí không ngừng rót vào da thịt hắn, khiến hắn lực lượng trong cơ thể hắn không ngừng được tăng trưởng.
Trong đầu Tân Lập chỉ nghĩ đến muốn đánh tan cỗ uy áp kia, tuyệt đối không thể để người tổn thương đến biểu muội, hắn toàn tâm toàn ý đắm chìm trong cảm giác vi diệu kia.
- Cút ngay cho ta!
Tân Lập chỉ cảm thấy uy áp đã có thể thừa nhận, hắn hét lớn một tiếng, dung hợp lực lượng toàn thân cùng một chỗ với linh khí ngoại giới, cưỡng ép đánh tan cổ uy áp kia.
Ầm ầm!
Không khí trong mười mét đều bị cưỡng ép chấn đến rung chuyển lên, phát ra tiếng vang chói tai.
Lăng Tiếu ở trên không hơi sững sờ, tiếp theo Long mục hắn nhảy dựng, phát hiện ra tình huống Tân Lập có chút khác thường.
- Hảo tiểu tử, rõ ràng cảm ứng được linh khí lưu động, càng có thể hóa cho mình dùng rồi.
Lăng Tiếu tán thưởng một tiếng, lại nói tiếp:
- Đã như vầy, vậy vi sư liền giúp đỡ ngươi đi!
Dứt lời, hai tay Lăng Tiếu không ngừng hướng phía tứ phương làm ra mấy động tác huyền ảo, ngay sau đó đại lượng mộc thuộc tính linh khí liền tuôn trào đến phương Thiên Địa này.
Sưu sưu!
Linh khí mà Lăng Tiếu kéo đến nhiều cỡ nào chứ, khiến bên này như nổi lên một cơn gió lớn vậy.
Tất cả trưởng lão trong Tử Thiên Tông đều đồng thời cảm ứng được biến hóa trên Mộc Kỳ Phong, mỗi người thần sắc đều đại biến.
Rất nhiều trưởng lão trong Mộc Kỳ Phong trước tiên bay vút ra, có hai đạo nhân ảnh dẫn đầu ở trước nhất.
Hai đạo nhân ảnh theo thứ tự là hai đại Địa Hoàng trong Mộc Kỳ Phong nội Tiêu Tùng Lâm và Mộc Hòe.
- Vị đại nhân nào hàng lâm Tử Thiên Tông ta, Tử Thiên Tông ta nếu có chỗ đắc tội kính xin thông cảm!
Tiêu Tùng Lâm rõ ràng cảm ứng được cổ khí thế kia cường đại hơn hắn rất nhiều, hắn người chưa tới đã khách khí nói chuyện với đối phương, hy vọng có thể trước ổn định đối phương.
Tiêu Tùng Lâm và Mộc Hòe đều hoảng hốt.
Ngoại trừ mười năm trước Tử Thiên Tông bọn hắn bị người Trọng Kiếm Môn lấn quá một lần thì không còn ai dám đến gây phiền toái nữa.
Những năm gần đây Tử Thiên Tông bọn hắn phát triển coi như tấn mãnh, đã có rất nhiều thế lực giao hảo với bọn họ.
Bọn hắn thật sự nghĩ không ra đến tột cùng là cao nhân phương nào đến hắn Tử Thiên Tông bọn hắn sinh sự, lại hết lần này tới lần khác chọn Mộc Kỳ Phong
Hai người đều đang nghĩ phải chẳng là do đệ tử trong tông gây họa?
Mặc kệ là nguyên nhân gì, bọn hắn cũng chỉ có thể kiên trì trước tiên ổn định đối phương đã.
Nhưng hai người bọn họ còn chưa đến trước Lăng Tiếu, Cát Bối Hân đã dẫn đầu chắn trước bọn họ.
- Bối Hân bái kiến hai vị trưởng lão!
Cát Bối Hân và Lăng Tiếu giống nhau là cao giai Thiên Tôn, nhưng nàng ở trước mặt Tiêu Tùng Lâm và Mộc Hòe cũng không bày ra vẻ gì, cúi người hành lễ với hai người.
Tiêu Tùng Lâm và Mộc Hòe vội vàng dừng thân hình lại nhìn nữ tử cao nhã thoát tục trước mắt
Cát Bối Hân hiện giờ tướng mạo biến hóa cũng không lớn lắm, nhưng theo thực lực nàng tăng lên, lại ở trong đại gia tộc như Phong gia mấy năm, khí chất của nàng đã đâu còn như ngày xưa.
Nàng trước kia chỉ có thể nói là một nử tử thanh lệ nhu nhược, mà bây giờ lại như một công chúa quý tộc điển hình vậy, trang nhã ung dung lại không mất tịnh lệ, giữa cả hai có khác biệt không nhỏ
Tiêu Tùng Lâm và Mộc Hòe trông thấy Cát Bối Hân, nhưng ngay từ đầu lại không nhận ra Cát Bối Hân. nếu không phải Cát Bối Hân tự báo họ tên, bọn hắn đã không thế tưởng được Cát Bối Hân lại có biến hóa lớn như vậy rồi.
- Thì ra là ngươi sao?
Mộc Hòe vốn vui vẻ nói, tiếp theo ánh mắt dừng lại ở sau lưng Cát Bối Hân không xa.
Tiêu Tùng Lâm cũng đã sớm chú ý đến tình huống bên kia.
- Là Tiếu nhi quay lại rồi!
Hai người đều nhịn không được kinh hô lên, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.
- Ân, trước tiên đừng quấy rầy hắn, hắn không có ác ý!
Cát Bối Hân đáp.
Bọn hắn hiểu rõ Lăng Tiếu, cũng biết quan hệ giữa Lăng Tiếu và Tân Lập, đương nhiên tin tưởng Lăng Tiếu sẽ không hại Tân Lập rồi, đây chính là đồ đệ của hắn đấy!
Hai người chú ý tình huống Tân Lập một chút, trong mắt lộ vẻ mừng rỡ:
- Nắm giữ được linh khí chấn động rồi!
Muốn trở thành Vương cấp chính thức, nhất định phải hiểu được vận dụng nắm giữ linh khí, hóa lính khí quanh thân thành thủ đoạn công kích, mới có thể coi như trở thành một gã võ giả cường đại chính thức.
Tân Lập là thể chất mộc thuộc tính tinh khiết, tu luyện một mực đều rất chuyên chú, hi vọng sớm một ngày đuổi theo bước chân những người khác, mà Mộc Hòe cũng dốc sức bồi dưỡng, Lăng Tiếu trước khi đi cũng lưu lại không ít đan dược và linh thảo mộc thuộc tính cho Tân Lập, như thế mới khiến cho hắn trong mười năm ngắn ngủi phát triển đến cảnh giới đỉnh phong Linh Sư như giờ.
Lúc này, hơn mười tên Vương cấp trong Mộc Kỳ Phong đều vội vàng xuất hiện.
Mộc Hòe không thể không lập tức mở miệng ngăn cản bọn hắn:
- Đều đừng xúc động, tản đi cho ta, là đồ nhi ta Lăng Tiếu quay lại.
Những trưởng lão Mộc Kỳ Phong kia nghe nói như thế, trên mặt đều lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Bọn hắn đều là biết rõ Lăng Tiếu đấy, trong đó càng có đại bộ phận người là thụ qua Lăng Tiếu ân huệ đây này.
- Thì ra là Lăng Tiếu trưởng lão, hắn đang làm gì thế, làm ra động tĩnh lớn như vậy, xem thực lực của hắn dường như không hề kém hơn Phong chủ và thái thượng trưởng lão chút nào.
- Không. . . Ta cảm thấy hắn còn mang đến cho ta cảm giác đáng sợ hơn cả thái thượng trưởng lão, không nghĩ tới ngắn ngủn mười năm Lăng Tiếu trưởng lão rõ ràng đã tiến giai đến tình trạng như vậy, quá yêu nghiệt rồi, thật sự là phúc của Mộc Kỳ Phong, phúc của Tử Thiên Tông ah!
- Đúng vậy ah, lúc hắn ra ngoài du lịch đã là trung giai Vương cấp, còn là Tứ phẩm Luyện Dược Sư, nói không chừng bây giờ đã là Ngũ phẩm Luyện Dược Sư rồi, nếu vậy Tử Thiên Tông chúng ta đã có một cao phẩm Luyện Dược Sư rồi, thực lực mọi người đều sẽ có bay vọt về chất a!
- Trước đừng cãi nữa, , Lăng Tiếu trưởng lão hình như đang làm gì đó với oa nhi Tân Lập kia, hình như là trợ hắn đột phá Vương cấp, thật sự là một phần lễ gặp mặt thật lớn ah!
. . .
Đúng lúc này, trưởng lão ở chư Phong cũng đã chạy tới.
Tiêu Tùng Lâm tranh thủ thời gian tiến lên chặn bọn họ lại, bảo bọn họ tạm thời đừng ảnh hưởng đến Lăng Tiếu.
Rất nhiều trưởng lão ở đây trên cơ bản đều nhận ra Lăng Tiếu, trên mặt đều lòe ra sợ hãi lẫn vui mừng, nhất là tông chủ Vân Hùng là vui mừng nhất.
Chuyện mười năm trước Vân Hùng vẫn một mực có xấu hổ trong lòng, thiếu chút nữa đã khiến nữ nhi mình bỏ lỡ đoạn nhân duyên kia với Lăng Tiếu, cũng may lúc sau tất cả hiểu lầm đều đã rõ ràng, nhưng hắn biết rõ trong lòng Lăng Tiếu vẫn còn khó chịu.
Hôm nay Lăng Tiếu trở về rồi, hắn nhất định phải lưu Lăng Tiếu lại, cho dù có tặng vị trí tông chủ cho hắn cũng không sao cả.