Thần đỉnh tất nhiên là khó được, nhưng mà mất mạng đi rồi thì cũng không có cơ hội mà dùng.
Lăng Tiếu bắt đầu hành động !
Những gốc linh thảo kia như thể không gió mà bắt đầu tự động trôi nổi. Đồng thời song chưởng của hắn múa may giống như mây bay nước chảy , Hỏa Diễm tím biếc giống như con Hỏa Long rít gào lao ra.
Cùng với ngọn lửa tím này vừa ra, mọi người ở chỗ này đều cảm giác được Hỏa Diễm luyện hóa của chính mình đều đã bị chịu sự áp chế nào đó, đều là sinh ra sự kiêng kỵ đối với loại lửa tím kia.
- Thiên Hỏa!
Trong đầu tất cả Luyện Dược Sư lập tức xuất hiện hai chữ này, ánh mắt trở nên càng thêm hâm mộ đố kị .
Động tác của Lăng Tiếu như gió, bóng dáng điềm tĩnh như núi, phong thái Luyện Dược Đại Sư vừa nhìn liền thấy không còn nghi ngờ.
Tốc độ chế thuốc thành mưa kia rõ ràng nếu so với hai người Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên phối hợp tinh luyện thì hãy còn nhanh hơn không ít, vừa xem mà mọi người hoa cả mắt.
Bọn họ chỉ cảm thấy những tảng lớn những cơn mưa dược thủy mạnh mẽ rơi vào trong đỉnh , từng đợt mùi vị thơm ngát của tinh hoa linh thảo tràn ngập.
Người lành nghề vừa ra tay đã biết rõ có phải hay không. Bọn họ đều là lần đầu thấy Lăng Tiếu ra tay Luyện Đan, chỉ bằng thủ đoạn thế này là lập tức có khả năng kết luận trình độ tinh luyện linh thảo của Lăng Tiếu đều khiến cho bọn họ thấy tài ba hơn nhiều lắm.
Hoa Phi Tuyết cùng Hoa Phiêu Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, trong mắt nhung đều hiện ra vẻ kích động khó nén.
Bọn họ phảng phất đều thấy thời khắc mà Lăng Tiếu có khả năng ngưng tụ thành Bát Phẩm đan dược.
Duy độc Cát Thần trong ánh mắt lộ rõ sự không cam lòng ý. Trong lòng hắn âm thầm tự nhủ
- Tuyệt đối không thể để cho hắn thành công!.
Lấy ra linh thảo là một công việc phi thường tiêu hao tinh thần lực. Phải nắm giữ cho tốt cách lợi dụng bao nhiêu hỏa hầu mới có thể lấy ra tinh hoa tốt nhất của mỗi một gốc linh thảo khác loại hay không cùng bậc.
Lăng Tiếu tuy là hàng năm đại bộ phận thời gian dùng vào tu luyện, chính là đối với con đường Luyện Đan hắn cũng chưa từng buông lỏng. Huống hồ hắn có một ưu thế mà người khác khó có thể với tới. Đó chính là tinh thần lực mênh mông như biển kia của hắn cùng với trí nhớ truyền thừa đến từ dược thần.
Phương pháp Luyện Đan của Lăng Tiếu sớm đã trải qua muôn ngàn thử thách, hắn chế thuốc nhờ tài năng bẩm sinh càng làm người bình thường khó có thể với tới.
Các Luyện Dược Sư có mặt ở đây đều chính là nhân vật đạt tới cấp đại sư. Bọn họ nhìn thấy Lăng Tiếu hành động với phương pháp thành thạo như thế cùng với dàng vẻ dễ dàng thì rất khó tin tưởng liệu đây có phải là một Luyện Dược Sư không đến nửa năm. Ngược lại cảm giác so với bọn họ thì hắn là Luyện Dược Sư đã luyện tập thuật Luyện Đan từ rất lâu.
Tỷ muội Hoa Phi Tuyết cùng Hoa Phiêu Nguyệt không hiểu thuật Luyện Đan, nhưng mà trong mắt bọn họ thì dáng dấp Luyện Đan của Lăng Tiếu cũng có vẻ vô cùng tự nhiên đầy khí chất tướng soái , làm cho người ta có một loại cảm giác vui tai vui mắt, không khỏi làm bọn họ xem ra có hơi si mê.
Trên đời này không thiếu gì nam nhân khôi ngô tuấn tú, cũng không thiếu anh hùng. Nhưng mà nam nhân khôi ngô tuấn tú lại anh hùng thì cũng không thấy nhiều. Hơn nữa nam nhân kì tài toàn năng như Lăng Tiếu, tuyệt đối là độc dược cho bất cứ nữ nhân nào, bằng không bên cạnh hắn cũng không có được nhiều mỹ nữ thần phục.
Hai người bọn họ không khỏi nghĩ nếu như Lăng Tiếu sau khi luyện ra thành công Bát Phẩm đan dược có thể lại cùng dạng như Cát Thần lấy thứ này để uy hiếp bọn họ hay không, muốn bọn họ coi hắn là bầu bạn thì sao?
Sắc mặt Nhị nữ không khỏi có hơi hồng lên, xem ra càng thêm dụ dỗ động lòng người.
Thời gian Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên lấy ra tinh hoa của linh thảo cũng cần đến nửa ngày. Mà Lăng Tiếu chỉ tốn ba lần nửa canh giờ cũng đã luyện hóa xong toàn bộ.
Tốc độ này vẫn còn là kết quả được Lăng Tiếu cố ý giảm bớt, bằng không tuyệt đối còn có thể nhanh hơn một chút.
Hắn sở dĩ làm như vậy là vì biết tầm quan trọng của lần này Luyện Đan này, không thể qua loa sơ suất được. Cho nên phải tranh thủ một lần là hoàn thành Luyện Đan nhiệm vụ, tuyệt không thể thất bại.
- Thực lực tăng lên quả nhiên là chuyện tốt!
Sau khi Lăng Tiếu tinh luyện xong một gốc cây linh thảo cuối cùng, hắn nhẹ nhàng mà thở phào một hơi dài.
Ngay sau đó, hắn cũng không có dùng Hồi Khí Đan Dược, bởi vẫn cảm giác được lực lượng trong cơ thể của mình vẫn còn mênh mông. Từ trong tay hắn xuất ra một viên Bát Giai Thú Đan đưa vào trong Dược Đỉnh.
Ngọn lửa tím trong tay của hắn bắt đầu gia tăng hỏa lực để đốt cháy , tinh thần lực cũng bắt đầu hóa ra hình dáng lưỡi dao sắc bén để phân chia năng lượng của Thú Đan.
Nếu đổi là lúc còn ở bậc Đê Giai Huyền Đế , hắn muốn luyện hóa Thú Đan này quả là không dễ dàng, giữa chừng còn phải nuốt Hồi Khí Đan Dược đến mấy lần.
Năm gần đây thực lực của hắn liền tăng lên hai bậc, khí tức cực kỳ hùng hậu. Đến Bán Thánh bình thường cũng không được mạnh mẽ như hắn. Hắn đã có thể so với lực lượng của Đê Giai Thánh Giả thông thường , nên cũng đã đủ cho hắn một hơi liền đi đến bước luyện hóa Thú Đan.
Đến sau khi luyện hóa xong Thú Đan, cộng với thời gian trước đây tinh luyện tinh hoa của linh thảo tính cho đầy đủ cũng chỉ mất có tám canh giờ. Tốc độ này đủ để đè ép tốc độ tinh luyện của hai người Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên tới mức khó lòng đạt được.
Trong đầu mọi người đều hiện ra một câu nói
- Chẳng lẽ hắn thật sự có thể thành công?.
Vào lúc tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng , Lăng Tiếu cũng đã là mồ hôi ướt đẫm , năng lượng thân thể của hắn cũng là tiêu hao đến không còn nhiều lắm. Đến thời điểm mấu chốt nhất, hắn không dám sơ suất liền nuốt vài viên hồi khí đan dược.
Hắn dùng tinh thần lực để củng cố tinh hoa của linh thảo cùng năng lượng Thú Đan, không để cho bọn chúng tiêu tan ít nhiều. Huống hồ Hắc Diệu Đỉnh cũng có công năng như vậy, bảo tồn hoàn hảo tất cả tinh hoa năng lượng , chỉ đợi Lăng Tiếu tiến hành đến thời khắc ngưng đan cuối cùng.
- Mụ nội nó, lần này không thành công liền xả thân. Bằng vào tài năng tuyệt thế của Bổn cung , không có chuyện gì không làm được !
Lăng Tiếu ở trong lòng âm thầm quát lớn động viên cho mình.
Ngay sau đó, trong Thức Hải của hắn có ba đại dị vật lóe ra. Hắn tự mình cũng bắt đầu vận dụng thần công để tụ tập linh khí.
Chỉ trong nháy mắt một lượng lớn linh khí đột nhiên tất cả đều như bầy ong mật xúm xít về hướng tới Luyện Dược Sư.
Vô số linh khí chuyểnh động đã tạo thành âm thanh "Vù vù" , một cảm giác ướt át tràn ngập bên trong Luyện Dược Thất.
Tất cả mọi người bắt đầu trở nên kinh ngạc. Bọn họ rõ ràng cảm giác được linh khí này nhiều đến mức khủng bố ra sao. Lại chỉ là ngay trong khoảnh khắc đó tụ tập đổ ụp xuống mà đến, cho dù là Huyền Đế đỉnh cao đều khó có thể làm được đến như vậy.