Dứt lời Lăng Tiếu tán phát một chút thần uy, đại điện nháy mắt tràn ngập linh khí, trên chủ điện còn hội tụ thần quang.
Ở trên đại lục đã không còn thần minh ẩn hiện, chỉ cần Lăng Tiếu có chút dị động sẽ tạo ra thiên địa dị tượng.
Tất cả mọi người đều cùng nhau quỳ xuống, cũng may Lăng Tiếu nháy mắt thu hồi khí tức.
- Được, vậy lão già này sẽ đi theo tiểu tử ngươi gây sức ép, dù sao ta cũng đã lưu lại truyền thừa Dược tông.
Hàn Khai không còn chút do dự lập tức vỗ ngực đáp.
Ai không muốn sống bất tử, Hàn Khai cũng không phải thánh nhân, tự nhiên vẫn có tâm lý như thế.
Hiện giờ cơ hội ở trước mắt, nếu như hắn còn bỏ qua chẳng khác gì kẻ ngu ngốc.
- Ha ha, sau này sư huynh ngươi vẫn phải phát dương quang đại truyền thừa Dược tông đâu.
Lăng Tiếu cười nhẹ nói.
Sau đó Lăng Tiếu lại trò chuyện những việc xảy ra những năm gần đây với mọi người, hiểu biết tình hình Tiếu Ngạo cung đồng thời còn có vấn đề gì cần giải quyết hay không.
Trò chuyện với họ xong, Lăng Tiếu lại đến gặp mặt Lăng Hà cùng Lăng Thương.
Từ khi Lăng Hà cùng Lăng Thương được Lăng Tiếu đưa về Tiếu Ngạo cung, cảnh giới tiến giai thật nhanh, tướng mạo cũng trẻ hơn ngày xưa không ít.
- Ha ha, xú tiểu tử, còn tưởng rằng ngươi bận tối mày tối mặt, vì sao còn có tâm tư đi qua chỗ chúng ta đây!
Lăng Hà nhìn Lăng Tiếu cười hỏi.
Lăng Tiếu cúi người thi lễ với hai lão nhân gia, nói:
- Mặc kệ vội bao nhiêu cũng phải đến thăm hai vị lão gia tử, bằng không mọi người sẽ nói cháu bất hiếu!
Lăng Hà hài lòng cười nói:
- Khó được khó được, Lăng gia có con cháu hậu bối như cháu thật sự là phúc phận của Lăng gia!
Lăng Thương cười nói:
- Không sai, nếu không nhờ Tiếu nhi cũng không có Lăng gia hôm nay, tất cả chuyện này đều nhờ công lao của cháu thôi!
Hiện giờ Lăng gia ở trong Phong Vân thành là đệ nhất gia tộc, thực lực của họ tuy không quá cường đại nhưng chỉ bằng thân phận Tiếu Đế là người của Lăng gia, đã đủ làm cho họ ngang hàng với bất cứ nhân vật nào.
Mà hôm nay người của Lăng gia cũng dần dần quật khởi, những đệ tử từng đạt được truyền thừa đều thể hiện ra thực lực bất phàm, tin tưởng qua thêm trăm năm Lăng gia cũng trở nên hiển hách trong Trung Vực.
Mà hết thảy đều nhờ cháu trai này mang đến, trong lòng Lăng Thương cũng cảm khái vô hạn.
- Cũng may lúc trước hắn có thể vượt qua!
Trong lòng Lăng Thương tự nhủ thầm.
Lăng Tiếu khiêm tốn vài câu liền trực tiếp nói chính sự, đem việc Lăng gia là hậu duệ của Kim tộc báo cho nhị lão.
Nhị lão nghe được bí mật này đều khiếp sợ nói không nên lời.
Cho tới bây giờ họ cũng không hề nghĩ đến trên thân mình chảy xuôi huyết mạch cổ tộc, đây quả thật làm cho họ không sao tưởng tượng nổi.
Hơn nữa còn là quan hệ lớn lao đến hoàng triều cường đại nhất.
- Lần này trở về, cháu dự tính đón tộc nhân đi Thiên Vực sinh sống tu luyện, đây là hi vọng của các vị tộc lão trong nội tộc.
Lăng Tiếu bày tỏ ý tứ của mình.
Tất cả chuyện này phải do chính tộc nhân quyết định.
Nhưng Lăng Tiếu dự tính chỉ lựa chọn một bộ phận người đi trước mà thôi, về phần những tộc nhân thiên phú có hạn hoặc huyết mạch hỗn tạp thì vẫn lưu lại Trung Vực tốt hơn.
Bằng không cho dù miễn cưỡng đưa họ đi Thiên Vực cũng không cách nào thích ứng cuộc sống ở nơi kia, sớm hay muộn biến thành chê cười của người khác, như vậy thà rằng cho họ ở lại đây yên ổn vượt qua quãng đời còn lại.
- Ngươi nói thế nào chúng ta làm theo thế đó!
Lăng Hà quyết đoán nói.
Lăng Thương cũng gật đầu:
- Phải, ta cũng có ý tứ này, chuyện này Tiếu nhi quyết định là được rồi!
Bọn họ biết chỉ đi theo Lăng Tiếu thì Lăng gia mới có cơ hội phát dương quang đại, huống chi đây là nhận tổ quy tông, đây là chuyện tốt không nhỏ!
Lăng Tiếu rời khỏi nơi ở của hai vị lão nhân, lập tức đi gặp mặt sư phụ Mộc Hòe.
Mộc Hòe, Mộc Ân cùng Cát Đồ sống chung một chỗ, mấy năm trước Mộc Hòe cùng Mộc Ân đã quay về Tử Thiên tông đón sư phụ Tiêu Tùng Lâm cùng đến, đồng thời cũng lưu lại không ít tài nguyên tu luyện cho Tử Thiên tông.
Bọn họ vốn dự định đón thêm một ít người cũ trong Tử Thiên tông đến Trung Vực, nhưng chỉ e ngại Lăng Tiếu trở về nhìn thấy sẽ tức giận.
Dù sao Lăng Tiếu từng có không ít thành kiến đối với Tử Thiên tông.
Nhóm người Mộc Hòe bình thường không hỏi đến công việc trong cung, nhưng địa vị lại phi thường cao xa, cho dù một ít thái thượng trưởng lão khi gặp mặt họ vẫn thật khách khí thăm hỏi.
Người nào không biết họ chính là sư phụ cùng sư bá của Tiếu Đế, người khác thật không dám bất kính thôi!
Lăng Tiếu nhìn thấy nhóm người của sư phụ vẫn bình an, hơn nữa đã tăng lên cảnh giới thiên tôn, thọ nguyên cũng đã kéo dài hơn nữa liền cảm thấy yên lòng.
Nhưng hắn cũng thông báo cho họ biết tin tức sắp đi Thiên Vực, lưu không ít linh vật cần tu luyện, để họ có thể nhanh chóng tăng thêm thực lực là tốt nhất.
Lăng Tiếu không khả năng khẳng định mọi người đi theo hắn đến Thiên Vực đều có thể thành thần, bởi vì thiên phú cùng lực lĩnh ngộ của mỗi người đều khác nhau, nhưng hắn tuyệt đối có tin tưởng sẽ cho họ đạt tới thực lực thánh hoàng!
Sau đó Lăng Tiếu lại đến nơi tĩnh tu của Hàn Khai.
Đệ tử Tề Dương của Hàn Khai vừa nhìn thấy Lăng Tiếu, lộ vẻ cung kính khom người hành lễ:
- Gặp qua sư thúc!
Thần tượng trong lòng Tề Dương không phải sư phụ Hàn Khai, mà là vị sư thúc đứng trước mắt này.
Nhớ ngày đó khi hắn đến Tiếu Ngạo cung là có ý định bái Lăng Tiếu thành sư phụ, nhưng bởi vì Lăng Tiếu không có dự tính thu đồ đệ, mới khiến cho hắn trở thành đệ tử của Hàn Khai.
Bất quá hắn cũng từng may mắn được sư thúc chỉ điểm mới khiến cho hắn thành tựu luyện dược sư lục phẩm như hôm nay.
Lăng Tiếu vỗ vỗ vai Tề Dương nói:
- Tiểu Dương, thật tốt, ta nghe nói ngươi đã là luyện dược sư lục phẩm, chờ khi nào thực lực ngươi tiến thêm một bước, có hi vọng thành thất phẩm, nhưng ta mong ngươi đừng kiêu ngạo, những cấp bậc này còn chưa đi tới cuối, bên trên còn có dược tiên sư, thần dược sư, thậm chí là chí tôn dược thần, nhớ kỹ cần tiếp tục cố gắng, đừng cô phụ lòng kỳ vọng của sư phụ ngươi!
Tề Dương nghe Lăng Tiếu nói như vậy trong lòng vạn phần kích động, trịnh trọng đáp:
- Dạ, sư thúc, đệ tử tuyệt đối sẽ không cô phụ lòng kỳ vọng của ngài cùng sư phụ!
Lăng Tiếu gật đầu, sau đó đi vào phòng gặp mặt Hàn Khai.
Trước đó Hàn Khai đã dặn hắn đến gặp mình một chuyến, bởi vì bản thân Hàn Khai thật muốn tìm hiểu tình huống của Thiên Vực nhiều hơn.
Một tháng trôi qua, ngoại trừ gặp mặt những người quen ngày trước, Lăng Tiếu đem đại bộ phận thời gian bồi nữ nhân của mình cùng đôi long phượng thai, mặt khác tranh thủ thời gian chỉ đạo Lăng Oánh cùng Lăng Duyệt.
Trong những nữ nhân của hắn người có thiên phú tu luyện cao nhất chính là Phượng Tiêm Vận, thiên cổ thể của nàng cùng Thiên Cổ thần công hoàn toàn phù hợp, khiến tốc độ tiến giai của nàng nhanh như lưu tinh, đã đạt tới tu vi thánh giả.