Mục lục
[Dịch] Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Tiếu phi thường tùy ý nói:

- Đưa tám chục hay trăm huyền khí hoặc là vài trăm viên tứ ngũ phẩm đan dược đều được.

Lăng Tiếu vừa dứt lời, sắc mặt An Thần Tuấn từ xanh mét biến thành đen thui, mấy nam nữ sau lưng hắn đều lộ vẻ căm giận.

Các đệ tử Tử Thiên tông thiếu chút nữa bật cười, trong lòng thầm hô:

- Thật quá tham lam đi!

- Nhìn vẻ mặt khó xử của ngươi đã biết ngươi không có, bỏ đi, các ngươi đi thôi, còn tưởng rằng có chút mỡ béo lấy đâu, các vị sư huynh sư tỷ, lòng hiệp nghĩa của các ngươi bị uổng phí rồi.

Lăng Tiếu giang tay nói.

- Ngươi nói chuyện kiểu gì vậy, tuy rằng các ngươi đã cứu chúng ta, nhưng cũng không thể khó xử người kiểu như vậy đi!

Nữ tử tư sắc không tệ của Nam Dương tông đứng ra lớn tiếng nói với Lăng Tiếu.

- Ha ha, ta nói chuyện thế nào? Vừa rồi không phải ta đã nói các ngươi cứ tự đi hay sao? Là vị sư huynh này đòi cảm tạ chúng ta, ta chỉ nói ra yêu cầu của mình mà thôi, chẳng lẽ làm vậy có gì không đúng sao?

Vẻ mặt Lăng Tiếu cười nhạt hỏi ngược lại.

- Ngươi…

Nữ tử nhất thời bị mắng á khẩu không nói được gì.

Vốn là do sư huynh của nàng khăng khăng đòi cảm tạ người ta, người ta tựa hồ không hề ép buộc thôi!

- Vị sư đệ này, những đồ vật ngươi nói ta quả thật không có, chỉ sợ ngay cả quý tông cũng không mấy người lấy ra được, như vậy đi, hai viên thú đan Trọc Sư Ưng tặng cho ngươi.

An Thần Tuấn chỉ chỉ hai đầu linh thú nói.

Trong lòng hắn hận thấu Lăng Tiếu, lại dám để cho hắn bị xấu mặt trước các mỹ nữ.

- Ha ha, ngươi cũng quá vô sỉ, hai đầu Trọc Sư Ưng này do chúng ta đánh chết, thú đan theo lý là của chúng ta rồi, chẳng lẽ bằng vào mấy người các ngươi mà có thể làm rụng được chúng nó sao? Ngươi thật biết mượn hoa hiến Phật!

Lăng Tiếu cất tiếng cười to nói.

Nói thật ra hắn chán ghét thái độ tiểu nhân của An Thần Tuấn, còn không biết xấu hổ dám nói thú đan Trọc Sư Ưng là của mình, hắn cảm thấy bản thân mình đã đủ vô sỉ, không ngờ An Thần Tuấn còn hơn hắn, đúng là gặp phải sư phụ ah!

- Thôi được rồi sư đệ, chúng ta vào điện nhìn xem.

Trần Văn Vũ nhìn thấy vẻ mặt khó xem của An Thần Tuấn, tiến lên khuyên bảo.

Lăng Tiếu cũng không muốn lãng phí thời gian, vì vậy gọi Triệu Nam đi thu hai viên thú đan Trọc Sư Ưng, sau đó không để ý nhóm người Nam Dương tông đi thẳng vào trong đại điện.

- Thật sự là khinh người quá đáng!

Nữ tử Nam Dương tông khó chịu quát.

An Thần Tuấn siết chặt trường kiếm trong tay, híp mắt nhìn theo đoàn người Lăng Tiếu, trong lòng thầm nhủ:

- Hi vọng các ngươi có thể luôn đắc ý mãi như vậy!

- Đi thôi, chúng ta cũng đi qua xem.

An Thần Tuấn vẫn nhẫn nhịn được, hít sâu một hơi, nhìn đồng bạn của mình vẫy tay.

Đi tới trước đại điện, chỉ cảm thấy một cỗ khí tức thương tang cổ xưa tràn tới.

Cửa điện thật lớn, do cự thạch ngàn cân phong tỏa chặt chẽ, một đôi thạch thú giương nanh múa vuốt dữ tợn trừng mọi người, từng cơn gió lạnh thổi qua làm người ta cảm thấy được muốn dựng đứng tóc gáy.

- Tụ Ưng Đường!

Lăng Tiếu nhìn tấm biển lớn trước mặt lẩm bẩm.

Ba chữ lớn phong cách cổ xưa tựa hồ mang theo khí tức sát phạt, chỉ liếc mắt nhìn tâm thần đều bị kinh sợ.

Nhìn đại điện gần trong gang tấc, vài đệ tử Tử Thiên tông nhịn không được vọt tới.

Lăng Tiếu quát lớn:

- Trở lại cho ta!

Hắn mở miệng đã muộn một bước, một gã đệ tử Kim Đồng phong đã đi trước nhất, sắp va chạm vào cửa đá.

Đúng lúc này quanh cửa đá phát ra một cỗ uy áp cấm chế.

Phốc!

Tên đệ tử nháy mắt bị đẩy bật lui, một ngụm máu tươi phun bắn ra ngoài.

Vài đệ tử khác đều kinh hãi dừng phắt lại!

- Trần sư huynh cứu người trước.

Lăng Tiếu lập tức truyền lệnh.

Trần Văn Vũ gật đầu, lập tức ôm lấy đệ tử kia, đút đan dược vào miệng hắn, dùng mộc hệ chữa trị thương thế cho người kia.

Lúc này La Mỹ Anh xung phong nói:

- Để ta chiếu cố hắn đi!

La Mỹ Anh thuộc thủy hệ, linh thú của nàng là linh thú trị liệu hệ, do nàng chiếu cố người bị thương không còn gì tốt hơn.

- Sau này không có mệnh lệnh của ta, không cho phép ai tự tiện hành động!

Lăng Tiếu nhìn lướt qua mấy tên đệ tử chạy trước quát.

Nếu hắn được an bài làm người dẫn đầu, tự nhiên phải phụ trách đối với mọi người, tuy rằng hắn không khả năng bảo hộ bọn họ chu đáo, nhưng tận lực giảm bớt thương vong cũng xem như chức trách của hắn.

Nhóm người Nam Dương tông nhìn thấy người của Tử Thiên tông đều nghe theo lệnh Lăng Tiếu, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ hắn là người thừa kế đời tiếp theo của Tử Thiên tông hay sao?

Trong lòng An Thần Tuấn càng cảm thấy khó chịu, khinh thường nghĩ:

- Chỉ là nhị thế tổ dựa vào trưởng bối mà thôi!

- Nơi này bố trí cấm chế cường đại, xem ra có chút khó giải quyết.

Nghiêm Trạch ở một bên cau mày nói.

- Sợ cái gì, chúng ta có nhiều người tại đây, chẳng lẽ còn không hủy bỏ được cấm chế nho nhỏ này hay sao.

Triệu Nam không cho là đúng nói.

Lăng Tiếu vẫn một mực nhìn chằm chằm cửa đá không nói lời nào.

Lúc này An Thần Tuấn nhảy ra hỏi:

- Chư vị cần giúp đỡ không?

Hắn vừa nói xong đã đi tới trước mặt Băng Nhược Thủy cùng Ngọc Liệt Diễm, ánh mắt có chút không an phận ngắm nghía hai nàng.

Băng Nhược Thủy lộ vẻ mất kiên nhẫn, trực tiếp quay đầu sang nói khác, mà đôi mắt đẹp của Ngọc Liệt Diễm chợt xoay chuyển, nũng nịu nói với An Thần Tuấn:

- Vị sư huynh này, ngươi có thể giúp chúng ta phá cấm chế này hay không?

Đôi mắt đẹp trôi nổi tinh quang của nàng nhìn chằm chằm vào An Thần Tuấn.

An Thần Tuấn nghe được lời nói của nàng, thể xác cùng tinh thần rung động, sau đó lớn mật tiếp nhận ánh mắt của nàng.

Ngay sau đó ánh mắt hắn trở nên nóng rực, vỗ ngực đáp:

- Tự nhiên không thành vấn đề, xem ta phá nó đây.

Hồn phách An Thần Tuấn đều đã bị vạch đi, không nói thêm lời nào cầm kiếm đi thẳng tới cửa đá.

Người của Nam Dương tông hoảng sợ kêu to:

- Sư huynh làm gì vậy, mau trở lại!

An Thần Tuấn giống như mắt điếc tai ngơ, hét lớn một tiếng, dùng trường kiếm chém ra vài đạo lam sắc kiếm quang cường đại oanh thẳng tới cửa đá.

Oanh long!

Thanh âm nổ tung vang rền, An Thần Tuấn bị phản chấn văng ngược trở về.

- Sư huynh!

Người của Nam Dương tông hô to một tiếng, nữ tử khi nãy rút kiếm hướng Ngọc Liệt Diễm đâm thẳng tới:

- Yêu nữ, dám mê hoặc sư huynh của ta, ta giết ngươi!

- Ha ha, thật sự là buồn cười, rõ ràng là sư huynh của ngươi không biết tự lượng sức mình nhưng còn trách ta, thật nghĩ rằng ta dễ khi dễ sao?

Ngọc Liệt Diễm khinh thường cười, nháy mắt tránh một kiếm đâm tới, đồng thời vung tay đánh ra một chưởng.

Nữ tử kia chẳng qua là linh sư đê giai, làm sao là đối thủ của Ngọc Liệt Diễm, một chiêu liền bị đánh bay trở về.

- Sư muội, ta giúp ngươi!

Một nam tử khác của Nam Dương tông hô một tiếng, không để ý hết thảy đánh thẳng về hướng Ngọc Liệt Diễm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng sáu, 2022 19:53
87mo
Hieu Le
17 Tháng mười, 2021 09:18
đù má ko chửi tục ko đc mà
Hieu Le
15 Tháng mười, 2021 19:56
main trùng sinh nhưng trẻ trâu lắm.
macrocia
04 Tháng tám, 2021 22:11
truyênn dành cho ng mới đọc còn được đọc lại thấy hơi nhảm đọc tới đâu cũng thấy chịch logic cũng del đúng cho lắm còn có nội dung gần như không khác gì đấu phá thương khung
tengidayta007
13 Tháng bảy, 2021 18:27
truyện này main đúng rác rưởi
Đặng Thắng
02 Tháng sáu, 2021 13:18
hôi sắc bào tử???? đây là truyện dịch à
Hieu Le
29 Tháng mười, 2020 15:19
Bạch Vũ Tích ( 62 ) - Vi Đại Nhi ( 248 ) - Phượng Tiêm Vận ( 397 ) - Cát Bối Hân ( 416 ) - Thải Hà Nguyệt ( 659 ) - Vân Mộng Kỳ ( 768 ) - Băng Nhược Thủy ( 1096 ) - Dao Thanh Mẫn ( 1166 ) - Ngọc Liệt Diễm ( 1262 ) - Vũ Mị Nương ( 1262 ) - La Mỹ Anh ( 1412 ) - Đông Phương Tinh ( 1451 ) - Ngọc Nhu Phỉ ( 1610 ) - Tiên Vu Hương Mạt ( 2276 ) - Yên Điệp Kiều ( 2361 ) - Liễu Phiêu Phiêu ( 2520 ) * Liệt Như Ngọc - Chu Chỉ Tĩnh - Tiêu Linh - Hạ Huyên Huyên ~ không rõ ràng và còn chả có danh phận :))
Godfather_linh
16 Tháng sáu, 2020 23:50
Hay
Duong Phamxuan
12 Tháng năm, 2020 08:55
m.,.q
Thành Đạt Nguyễn
01 Tháng mười hai, 2019 10:16
C806 bà mẹ nó. Quá lăng loàn rồi. Con kia nó mới đẻ cho thằng cu kim cổ thân thể. Được 3 tháng mà đè ra chịch liên tục. Chắc vừa cho bú vừa chịch
Thành Đạt Nguyễn
16 Tháng mười một, 2019 12:29
Tên của gia tộc họ lăng này hơi lố. Vd đời ông nội của nvc tên ko đệm. Thì đến đời sau là bố nvc phải đệm khác để phân vai vế chứ nhề. Vd bố nvc đệm không. Đến đời nvc đệm thiên chẳng hạn. Lăng thiên tiếu. Nghe vui tai ***
Thẩm du đạo sĩ
09 Tháng chín, 2019 12:54
Đây là bộ sắc hiệp đầu tiên mà t đc xem
s2kamy
28 Tháng mười, 2018 05:38
thằng tg thèm gái quá ,2 bộ truyện đều quá nhiều gái,buff nvc thì max mẹ luôn
Quang Vo
24 Tháng mười, 2018 22:29
truyện củng khá.mà tên nhân vật thì bị loạn lung tung. nv9 là xuyên việt từ thế kỷ 13 14..với tri thức võ công. mà đôi khi lại dùng tri thức thế kỷ 21.như là Fans hâm mộ. vv. tác giả chắc lúc đó ngáo đá quá
Lê Minh Dương
02 Tháng sáu, 2018 21:48
hay đấy
Ngọc Thắng Phạm
07 Tháng hai, 2018 09:28
Hay
Nam Cay
31 Tháng một, 2018 10:13
Hay
Pham Tran Hoang Duy
10 Tháng chín, 2017 22:40
Mak sao đọc k đc
Trần Văn Hưng
21 Tháng bảy, 2017 00:17
tên nvc lẫn lộn với truyện khác vcl
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 13:28
vướng bận nhiều nữ nhân quá nhỉ. giá như ít bớt lại khoảng 4 người là đủ. làm một đám ác vãi
BÌNH LUẬN FACEBOOK