Hiểu rõ uy năng quyển cuối cùng, Lăng Tiếu liền mừng rỡ như điên.
Hắn không thể chờ đợi được tiến nhập vào trạng thái tu luyện, định trước tiên tìm hiểu sơ bộ khẩu quyết đã tính sau.
Nửa tháng qua đi, Lăng Tiếu có chút buồn rầu, hắn phát khẩu quyết quyển cuối cùng này lại cực khó tu luyện.
Cho dù thần hồn của hắn được thần quyển chi lực lớn mạnh, đạt đến cảnh giới đê giai Thần Vương đỉnh phong, nhưng cảnh giới tới tu luyện tìm hiểu lại không liên quan gì nhiều.
- Nếu Linh Nhi ở chỗ này thì tốt rồi, Không Linh chi thể của nàng có thể khiến ta rất nhanh tiến vào trạng thái đốn ngộ, tăng nhanh tốc độ tu luyện của ta!
Lăng Tiếu khẽ thở dài.
Ngẫm lại nửa tháng qua đi, hẳn Liệt Như Ngọc đã an bài bọn người Huyền Diệu, Ngọc Nhu Phỉ đến đây rồi.
Lăng Tiếu ra khỏ phòng, gọi Khang Văn tới hỏi xem một chút có người tới tìm hắn không.
Khang Văn nói tạm thời còn không có.
Lăng Tiếu có chút thất vọng, bất quá hắn bây giờ còn có một việc nhất định phải đi làm, đó chính là chế tạo lại hai thanh binh khí hắn luôn sử dụng một phen, khiến chúng có thể đạt tới cấp bậc thần khí.
- Văn trưởng lão, ta muốn đi đúc khí các xem thử không biết có được không?
Lăng Tiếu hỏi Khang Văn.
- Thiếu gia muốn đúc khí?
Khang Văn hỏi.
- Ta muốn chế tạo lại binh khí của ta, phẩm giai của chúng có chút thấp!
Lăng Tiếu đáp.
- Úc, kỳ thật thiếu gia cũng không cần như thế, ngươi cần gì thần khí cấp bậc gì chỉ cần nói môn chủ một tiếng, ngươi có thể lựa chọn một kiện mà mình thích rồi.
Khang Văn đề nghị nói.
Lăng Tiếu khoát tay áo nói:
- Không, hai kiện binh khí này ta một mực dùng rất vừa tay, không muốn đổi!
Khang Văn không hỏi tiếp nữa, mà mang theo Lăng Tiếu đi đến đúc khí các.
Nơi này có thần khí sư tồn tại, là tồn tại tôn quý trong Thiên Long Môn, tổng cộng có tám người, mà các thánh khí sư lại càng không ít.
Thân phận Lăng Tiếu cũng rất tôn quý, có thể có Thần Vương hộ pháp, cũng đủ để chứng minh điểm này rồi.
Trương Mãnh là cao giai thần khí sư gần với Các chủ, biết được ý đồ đến của Lăng Tiếu hắn lập tức đi ra tiếp kiến.
Ở trong Thiên Long Môn có thể có họ "Lăng", bọn họ cũng đều biết Lăng Tiếu thân phận không thấp.
Lăng Tiếu đặt Băng Hỏa Kiếm cùng với Kim Long Thương ở mặt Trương Mãnh nói:
- Trương trưởng lão, ngươi xem thử có biện pháp lần nữa chế tạo lại hai kiện binh khí này không?
Trương Mãnh rất chuyên nghiệp cầm lên hai kiện binh khí này đánh giá một chút, lúc này lộ ra vài phần kinh ngạc nói:
- Hai kiện binh khí này tuy phẩm giai không cao, nhưng đã có một loại cảm giác linh động, hẳn đã sinh ra linh trí, cách Khí Hồn đã không xa nữa?
Lăng Tiếu gật đầu nói:
- Trương trưởng lão không hổ là nhân sĩ chuyên nghiệp, không sai, chúng đều cùng ta có một loại cảm giác huyết nhục tương liên, cho nên ta không muốn buông tha chúng!
- Tiếu thiếu, quả nhiên là thật đáng mừng, có thể cùng binh khí sinh ra cảnh giới Nhân Khí Hợp Nhất, vậy phải cần bền lòng rất lớn, ngày sau chúng có thể tiến giai phẩm giai cao hơn ah!
Trương Mãnh hâm mộ nói, dừng chút hắn lại nói:
- Thỉnh Tiếu thiếu lưu chút ít máu huyết lại đây, nửa tháng sau trả lại ngươi hai kiện thần khí hoàn mỹ!
Lăng Tiếu ra koir đúc khí các, lại cùng hai huynh đệ Khang Văn, Khang Vũ đi dạo một vòng trong Thiên Long Môn, quen thuộc tất cả hoàn cảnh ở đây.
Vài ngày sau, rốt cục truyền đến tin tức của Liệt Viêm Thương Minh, Huyền Diệu, Ngọc Nhu Phỉ, Phong Thanh Duyên, Tiên Vu Dã cùng với Tiêu Linh đã được đưa đến Thiên Long Thành.
Lăng Tiếu lập tức đi ra ngoài đón bọn họ.
Một đoàn người lần nữa tương kiến, đương nhiên là cao hứng không thôi rồi, nhất là cô nàng Tiêu Linh kia, nàng ngoài trừ gia gia ra thì Lăng Tiếu chính là người không muốn xa rời nhất, không ai có thể thay thế được.
- Về sau các ngươi đều đến Thiên Long Môn tu luyện đi, ta sẽ cấp cho các ngươi một thân phận ở Thiên Long Môn.
Lăng Tiếu nói quyết định của mình cho mọi người biết.
Mọi người tự nhiên không có gì dị nghị rồi, bọn họ đều là lấy Lăng Tiếu cầm đầu cả
Huống hồ mấy ngày nay bọn họ đã hiểu rõ Thiên Long Môn chính là thế lực cự đầu ở Thiên Long Địa Vực, có thể gia nhập vào đây, đối với bọn họ cũng là chuyện tốt.
Huyền Diệu thầm thở nhẹ trong lòng:
- Cung Chủ đã có xu thế Phi Long Tại Thiên rồi, xem ra đã không cần ta phụ tá nữa, ta cũng đã đến lúc nên rời đi tìm kiếm cơ duyên của mình rồi.
Lăng Tiếu hoàn toàn không nghĩ tới Huyền Diệu lại rời đi vào lúc này.
- Thần côn có chuyện gì sao lại phải rời đi vào lúc này thế, thực lực của ngươi vẫn còn quá yếu!
Lăng Tiếu lo lắng nói với Huyền Diệu.
Cho dù gần đây tu vị Huyền Diệu tiến triển cực nhanh, đã đạt đến cao giai Thánh giả rồi, nhưng loại thực lực này ở trong Thiên Vực thật sự không đáng là bao a!
Huyền Diệu có chút khốn quẫn ah!
Trước kia lúc ở Trung Vực nghĩ đến có thể đạt tới Thánh giả đã là rất cao rồi, hiện giờ nói như thế nào bản thân cũng đã là cao giai Thánh giả, qua một thời gian ngắn nữa thì đạt đến Thánh Hoàng cũng không thành vấn đề.
Bây giờ lại bị Lăng Tiếu nói thực lực này quá yếu, khiến hắn rất bị đả kích.
- Quả thật hơi yếu, bởi vậy ta mới một mình rời đi, sẽ không trêu chọc phiền toái đâu!
Huyền Diệu cười nói.
- Không được, ở trong Thiên Vực không thành Thần đều không chịu nổi một kích, ngươi không trêu chọc người ta, người ta lại muốn xử lý ngươi thì sao, trước tiên vẫn nên ở lại đây tăng thực lực lên đã rồi nói sau!
Lăng Tiếu kiên quyết không đồng ý nói.
Trong Thiên Vực khắp nơi đều là nơi người ăn người, tùy thời đều sẽ xuất hiện cướp bóc lướt giết người, Lăng Tiếu không thể không lo lắng.
Phong Thanh Duyên ở một bên nói:
- Tiểu Diệu, ngươi hay là nghe Tiếu nhi đi, ở chỗ này ngươi muốn tăng thực lực lên cũng thuận tiện hơn mà!
Ngọc Nhu Phỉ và Tiêu Linh cũng đều mở miệng giữ lại.
Chỉ là Huyền Diệu đã quyết định:
- Cung Chủ, không, ta vẫn nên gọi ngươi là lão đại đi, những năm gần đây đều là nhờ ngươi chiếu cố nên ta mới được thế này, hôm nay đã đến Thiên Vực, ngươi còn cần không ngừng khiến bản thân lớn mạnh, muốn ở chỗ này trùng kiến Tiếu Ngạo Cung cũng không phải là chuyện dễ dàng. Mà ta cũng cần tìm kiếm cơ duyên của mình, không thể một mực phát triển dưới ánh hào quang của ngươi được, bằng không. . . Cả đời này chỉ sợ chỉ có thể làm tiểu tùy tùng của ngươi thôi. Bất quá ngươi đừng hiểu lầm, ta cũng không có ý ghét bỏ lão đại, mà là ta cũng có mục tiêu và lý tưởng của mình, một ngày nào đó ta muốn trở thành Thiên Vực đệ nhất thần côn, cũng tiện phụ trợ lão đại ngươi xây dựng lại Tiếu Ngạo Cung, tin tưởng lần sau chúng ta gặp mặt ta sẽ cho lão đại một kinh hỉ rất lớn.
- Thế nhưng mà. . .
Lăng Tiếu vẫn đang muốn nói gì đó.
Huyền Diệu đã cắt đứt lời hắn:
- Đừng nhưng gì nữa, hiện giờ ta không xem ngươi là Cung Chủ, ta chỉ xem ngươi là huynh đệ của ta, ngươi phải tôn trọng lựa chọn của huynh đệ mình.
- Huống hồ ngươi cũng phải suy nghĩ thay cho huynh đệ ta ah, ở cùng một chỗ với ngươi áp lực rất lớn, tất cả mỹ nữ đều bị ngươi bắt làm tù binh, ngay cả chút canh thừa lạnh cơm cũng không lưu cho ta, ngươi biết cái này đối với ta có đả kích thế nào không? Cho nên ngươi phải suy nghĩ thay ta, ta mặc dù không có mệnh cách Bất Tử Tiểu Cường như ngươi, nhưng cũng không phải loại yểu mệnh, yên tâm đi!