- Phốc!
Diệp Vân Phong nơi nào ngờ tới Lưu Húc vẫn luôn có quan hệ không tồi cùng hắn lại ra tay đối với hắn, nên không kịp đề phòng, phía sau lưng liền bị trường thương của Lưu Dương xuyên qua .
Diệp Vân Phong đầu óc trống rỗng, hắn trợn to con ngươi nghi vấn nhìn Lưu Húc
- Ngươi. . . Tại sao! .
Lưu Húc hung ác cười nói
- Ha hả, tại sao, chỉ bởi vì ta nhìn ngươi không vừa mắt, nhìn Lăng Tiếu không vừa mắt. Ai bảo ngươi chọn sai chủ nhân! .
Dứt lời, hắn vung trường thương, đánh cho Diệp Vân Phong rơi xuống đất, máu tươi càng không ngừng phun trào ra như bão táp .
Diệp Vân Phong rơi xuống từ trên cao, nguy hiểm tức thì.
- Lưu Húc ngươi , quân phản đồ này, ta muốn giết ngươi!
Một người Thiên Tôn ở gần Diệp Vân Phong nổi cơn thịnh nộ điên cuồng quát lớn, hắn xuất ra chiêu thức cường đại nhất chém về hướng tới Lưu Húc .
Chỉ là thực lực của hắn lại sao có thể so sánh với Trung Giai Huyền Đế Lưu Húc, chỉ một lần đối mặt liền bị Lưu Húc đâm ngã.
- Toàn bộ Lưu Dương Tông rút lui cho ta!
Lưu Húc không hề dừng lại lâu hơn, xoay người liền quát lớn với những người trong tông môn của mình.
Lưu Dương Tông không có người nào ham chiến, lập tức dùng tốc độ cao nhất thối lui khỏi chiến trường.
Một số người Cung Tiếu Ngạo muốn phản ứng lại , định ngăn chặn chúng lại thì cũng là không còn kịp rồi.
Lưu Húc cũng không có rời đi ngay, lại cưỡi Linh Thú của mình lao về hướng tới chỗ Huyền Diệu đang đứng.
- Quân sư chết tiệt, ngày đó lúc mới vào cung đã muốn mạng của ta. Hiện tại trước hết ta muốn mạng của ngươi!
Lưu Húc trợn mắt nhìn Huyền Diệu mà quát lớn.
Ngày đó hắn nguyện ý thần phục Lăng Tiếu do bị ép buộc bởi thực lực kém, nhưng hắn cũng vẫn muốn một ngày kia có khả năng đổi chỗ với Lăng Tiếu chiếm lấy cung Tiếu Ngạo.
Chính là, sau khi hắn vào cung Tiếu Ngạo đã hiểu rõ thực lực hùng hậu của cung Tiếu Ngạo liền từ bỏ ý nghĩ về phương diện này. Bởi vì người cung Tiếu Ngạo cơ hồ đều trung thành với Lăng Tiếu, hắn rất khó có ưu thế gì để lôi kéo trợ thủ.
Mà ngay cả Diệp Vân Phong một mực thân cận với hắn, hắn nhiều lần ám chỉ mà đều không thể khiến cho Diệp Vân Phong sinh ra chút xíu dao động trong lòng.
Hiện nay Âu Dương gia đến tấn công quy mô , đúng là cơ hội để hắn thoát ly cung Tiếu Ngạo. Tuyệt đối không thể để cho Lưu Dương Tông cùng bị tiêu diệt theo cung Tiếu Ngạo.
Hắn thu được truyền thừa Cửu Dương Phần Thiên công , tự nhận là chính mình nhất định có khả năng xông xáo ngoài thiên địa một phen, nhất định có khả năng biến Lưu Dương Tông thành một thế lực rộng lớn.
Thứ hắn cần chỉ là vấn đề thời gian cho chính mình, hắn không cam lòng chịu náu mình dưới người khác.
Hắn có mưu đồ của mình, chính là hắn vừa mới vào cung Tiếu Ngạo liền bị Huyền Diệu hạ tử lệnh phải đem hắn đi xử tử.
Nếu không phải Lăng Tiếu ngăn cản, chỉ sợ hắn đã đến Địa Ngục đi gặp Diêm vương .
Từ khi đó, hắn lại bắt đầu hận cực kỳ Huyền Diệu. Nhất là thấy dáng điệu khoan thai nhẹ nhàng kia của Huyền Diệu lúc bày mưu tính kế , thì càng hận không được lập tức giết chết Huyền Diệu.
Hiện nay cơ hội liền ngay trước mắt, hắn nhất định phải giết chết Huyền Diệu . Sau này Lăng Tiếu coi như là đông sơn tái khởi ( thua keo này bày keo khác), thì cũng mất đi một người nhiều mưu trí, khó thành đại sự.
Huyền Diệu một mực chú ý đến chiến cuộc, cảnh Diệp Vân Phong bị Lưu Húc ám sát kia hắn đã thấy được.
Hắn không nhịn được giật mình la lên
- Thật sự là kẻ có tướng làm phản trời sinh , Cung Chủ không nghe ta khuyên can, thật sự thành tai họa ! .
Lời này của hắn còn chưa nói xong , thì Lưu Húc đã sắp đến trước mặt hắn, hướng về phía hắn vừa mắng to vừa ra tay.
Huyền Diệu cũng không hề chạy trốn, chỉ là lẳng lặng đứng ở chờ đợi. Mấy tên Thiên Tôn bên cạnh hắn cũng đồng thời xuất kích .
Năm tên Cao Giai Thiên Tôn, là Võ Giả của nămthuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ không giống nhau .
Bọn họ tách ra năm phương vị, Thế Giới Chi Lực đồng thời chống đỡ lan tỏa ra, hình thành trận pháp tiểu Ngũ Hành tương ứng trợ giúp lẫn nhau để đón nhận Lưu Húc.
- Chỉ là tiểu trận pháp mà cũng muốn chắn ta sao. Hôm nay ta thề muốn giết ngươi!
Lưu Húc khinh miệt nhìn năm người hình thành trận pháp mà cao giọng quát một tiếng. Hắn thu hồi trường thương cầm trong tay , một đôi quyền sáo ( bao tay) cấp Thánh Giai gắn vào trên tay. Cửu Dương Phần Thiên Quyền vừa xuất ra , những vòng ánh sáng rực rỡ màu sắc không giống nhau liền phóng ra ngoài.
Năm tên Cao Giai Thiên Tôn kia cùng nhau quát
- Ngũ Hành thuẫn! .
Thế Giới Chi Lực từ năm phương khác nhau hình thành một cái thuẫn tròn thật lớn chặn quyền kình của Lưu Húc.
- Rầm rầm!
Huyền Diệu thân là đệ tử đơn truyền của Huyền Cơ Môn , trên thông thiên văn, dưới rành địa lý, càng giỏi về chiêm tinh bói toán, phong thủy số mệnh , lập mưu bày trận, có thể nói xứng đáng được Lăng Tiếu gọi là "Thần côn " .
Hắn tịnh không sở trường am hiểu chiến đấu, thì cũng không có nghĩa là hắn có khả năng mặc kệ cho người ta ăn thịt.
Ngoài việc huấn luyện trận pháp trăm người ra, hắn còn có năm tên Thiên Tôn này phối hợp lập tiểu Ngũ Hành trận, đúng là dùng để bảo vệ chu toàn cho chính mình.
Năm người mặc dù chỉ là thực lực Cao Giai Thiên Tôn, nhưng là Ngũ Hành tương sanh tương khắc. Lực lượng phát tán ra ngoài lại có khả năng tiêu diệt cao thủ Đê Giai Huyền Đế thông thường , càng có khả năng lấy cứng đối cứng với uy phong của Trung Giai Huyền Đế .
Chỉ là Lưu Húc cũng không phải Trung Giai Huyền Đế bình thường. Hắn có bản lĩnh vượt bậc mà chiến, lại là quyết tâm giết chết Huyền Diệu nên ngay từ đầu liền dùng hết sức lực.
- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Năm tên Thiên Tôn hình thành Ngũ Hành thuẫn, bị Lưu Húc nện cho vài quyền Cửu Dương Phần Thiên Quyền đến nứt nẻ vỡ ra, còn may cũng không lâm vào cảnh sớm bị hoàn toàn tán loạn .
Năm tên Thiên Tôn kia khóe miệng đều tràn ra vết máu, cuối cùng gượng gạo mới đỡ được một chiêu này.
- Ngũ Hành hóa kiếm!
Năm tên Thiên Tôn cắn răng, năm cỗ lực lượng lại lần nữa bắt đầu khởi động, hóa thành một thanh kiếm lớn năm màu chém về hướng tới Lưu Húc .
- Kiển Hỏa Chi Quang, phá cho ta !
Lưu Húc cao giọng quát một tiếng, hai tay chập lại, sống bàn tay cùng hạ xuống, đón nhận thanh kiếm lớn nện tới .
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Thanh kiếm ngũ sắc tuy có được lực lượng có thể sánh với một kích của Trung Giai Huyền Đế thông thường , nhưng khi đối mặt sự dũng mãnh của cao thủ Trung Giai Huyền Đế như Lưu Húc thì vẫn có vẻ không đủ, trực tiếp bị nện nát bấy.
Năm tên Thiên Tôn đều là ngã nhào về mấy phương hướng , máu tươi phun ra thành vòi.
Lưu Húc không thèm đuổi giết năm tên Thiên Tôn kia, hắn nở một nụ cười hung ác mà nói
- Ha ha, quân sư quạt mo, ngày này sang năm liền là ngày giỗ của ngươi ! .